Không Nhiều Thứ Quan Trọng...

Không Nhiều Thứ Quan Trọng...

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210681

Bình chọn: 8.5.00/10/1068 lượt.

c lại. Anh muốn một cuộc sống nhẹ nhàng và bình yên. Anh muốn
quên đi tất cả và bắt đầu một cuộc sống mới. Và anh cũng không muốn mình lại một lần nữa rơi vào cảnh mồ côi. Anh muốn bảo vệ ông ấy, bảo vệ ba
nuôi anh. Nhưng có lẽ những đau khổ đã làm cho ông không còn có thể tỉnh táo nữa, đó là những vết cứa đan xen vào nhau, làm cho tâm hồn con
người hoàn toàn ngã gục. Ông ấy không xấu, không hề xấu. Ông ấy chỉ là
nạn nhân của số phận mà thôi. Anh giúp ba tất cả mọi việc, và không bao
giờ phản đối, trừ khi đó là việc làm hại đến dòng họ Wilson. Cả John, cả ba anh, họ đều đáng thương như nhau cả. Những hiềm khích của người lớn
không nên kéo theo cả những đứa con.

- Ngài Brian! Đã đến giờ thay băng rồi.

Anh giật mình quay đầu ra phía cửa và lặng lẽ ngồi xuống chiếc ghế. Anh
không phải một đứa con ngu ngốc muốn làm hại ba mình. Anh chỉ muốn thù
hận đừng chất thêm thù hận. Có cách nào để họ trở thành bạn bè không?
Tại sao lúc nào cũng phải lôi Ginny ra làm cái đích cuối? Lỗi là ở cô ấy sao? Tất cả là do cô ấy gây ra sao?

Lần đầu tiên anh biết đến cái tên Ginny Wilson là khi anh vẫn còn là một đứa trẻ lang thang. Anh biết đến cô qua những bài báo trong thùng rác
về dòng họ Wilson, về John và Jenny. Khi đó người ta đang bàn tán xôn
xao những tin đồn đó là con riêng của bà Jenny. Anh cũng chỉ nhìn qua
những tấm ảnh đen trắng bởi khi đó anh chỉ là một thằng bé vô gia cư,
lang thang đầu đường xó chợ. Rồi anh trở thành con nuôi của Jame Franks, anh trở thành bạn thân của Jimmy Wilson, và anh, cuối cùng đã gặp
Ginny. Ấn tượng đầu tiên là sự sững sờ trước ánh mắt vô cảm của một đứa
trẻ kém anh 5 tuổi. Ánh mắt buồn và sợ hãi đó như ngự trị toàn bộ con
người anh.

Tình yêu đến đơn giản và nhẹ nhàng rồi dần lớn lên theo thời gian. Cho
đến khi anh chợt nhận ra mình không còn cách nào quay trở lại nữa… thì
đã quá muộn. Đã không còn cách nào để không nhớ tới cô bé ấy… Đó là thứ
tình cảm đơn phương biết chắc rằng không hề có lấy một lối thoát. Anh
như một con người lần đầu ra biển và bị bỏ rơi giữa đại dương mênh mông
rộng lớn. Sự dọa dẫm của ba, sự can ngăn của Jimmy… Những điều đó trở
nên thật vô nghĩa. Anh chỉ biết anh yêu Ginny, và anh không cần gì nữa
cả. Mặc kệ rằng Ginny và Han Ji Hoo sau này lớn lên chắc chắn sẽ kết
hôn, mặc kệ mối thù hận của ba dành cho dòng họ Wilson, anh không thể
ngừng yêu người con gái ấy…

Ba năm!

Là khoảng thời gian họ nghĩ rằng tình yêu trong anh đã đi vào quên lãng.

Ba năm!

Họ cố làm tất cả để anh có thể tìm cho mình một người con gái phù hợp.

Nhưng anh không thể làm được. Thứ cạm bẫy trong anh đâu dễ dàng gì tháo gỡ như thế?

Anh không hề đi tìm Ginny. Thay vào đó, anh cố gắng phá vỡ tất cả những
gì ba anh muốn gây ra cho dòng họ Wilson. Chỉ cần họ bình an, đó là điều Ginny muốn, và cũng là điều anh muốn. Anh im lặng chịu đựng, sống cùng
nỗi nhớ da diết ăn mòn trái tim.

- Ngài có thể mặc áo vào rồi, ngài Brian.

- Cảm ơn anh!

- Twins sẽ đến đây trong vòng 1 tiếng nữa. Ngài đã biết chưa?

Anh hơi ngạc nhiên nhìn lên người đàn ông đối diện mình rồi lại mỉm cười gật đầu thay cho lời cảm ơn nhưng có lẽ ông ta sẽ hiểu rằng anh đã biết rồi cũng nên. Twins là bí danh của một sát thủ hàng đầu Akatsura, cũng
là người bạn duy nhất của anh trong tổ chức. Anh không biết Twins là ai, Twins đến từ đâu, và tại sao Twins lại chọn con đường làm sát thủ. Anh
chỉ cần biết Twins là một người bạn tốt. Bấy nhiêu đã đủ rồi.

Anh lại đến bên khung cửa sổ. Anh thèm khát một cuộc sống tự do. Đến đây với tư cách con trai của Jame Franks, chủ nhân Akatsura nhưng thực ra
anh đang bị giam lỏng tại nơi này. Anh lại thấy nhớ Ginny. Nhớ đến cồn
cào.

Chợt có tiếng gõ cửa vang lên trong không gian tĩnh lặng. Một chàng trai có mái tóc vàng rực màu nắng và đôi mắt xanh biếc màu trời bước vào,
gương mặt hoàn toàn mang vẻ lạnh lùng và vô cảm, đúng với cái danh sát
thủ số 1 của Akatsura.

- Twins…

- Brian! Có một nhiệm vụ cậu bắt buộc phải thực hiện trong hội nghị sáng nay.

*

* *

Cuộc họp năm nay tổ chức ngay tại dinh thự của dòng họ Sanzenin, như là
đại diện cho tổ chức Sanzenin vậy. Các tổ chức khác hôm nay cũng có mặt
đông đủ, có cả Akatsura, và tất nhiên, có cả chủ nhân Akatsura. Chủ nhân và người đứng đầu tổ chức là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Chủ
nhân có toàn quyền ra lệnh cho tổ chức còn người đứng đầu chỉ là đại
diện của những dòng họ hợp thành mà thôi.

Ngài Richard đi từ khu nhà khách sang khu trung tâm, nơi tổ chức cuộc
họp. Theo sát sau ông là Ginny và Shiki, còn có cả một đội ngũ cận vệ
nữa. Giữa đường đi còn gặp cả ngài Hamasaki nữa. Ji Hoo nhìn lên Ginny
rồi lại tỏ vẻ ngoan ngoãn mà không nhảy tót sang bên chỗ nó.

Đã đến gần nơi diễn ra hội nghị. Có vẻ như khách mời cũng đã đến đông đủ cả. Bỗng nhiên…

- GINNY!

Tiếng hét lên vui mừng của một chàng trai. Không quan tâm có những ai
đang ở đây, có nh


80s toys - Atari. I still have