Polly po-cket
Không Nhiều Thứ Quan Trọng...

Không Nhiều Thứ Quan Trọng...

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210631

Bình chọn: 8.5.00/10/1063 lượt.

ững ai đang nhìn mình, chàng trai lao đến như một cơn
lốc, không ngần ngại ôm chầm lấy Ginny.

- Bri…

Lời nói chưa thoát khỏi miệng, Ginny cũng chưa kịp định thần lại phản
ứng, chàng trai đã cúi xuống và hôn mạnh lên môi nó một cách vội vã.

Chết đứng!

Anh là Brian? Anh là Brian sao?

Ánh mắt Ji Hoo hằn lên nét giận dữ, cố gắng kiềm chế để không túm cố tên kia mà đấm cho 1 trận. Cậu nửa muốn giết chết Brian, nửa không dám làm
Hamasaki thất vọng về mình. Ji Hoo cắn chặt răng, và cả hai bàn tay cũng nắm lại thật chặt. Sao còn chưa chịu đẩy ra? Sao còn chưa chịu đẩy anh
ta ra? Em đang nghĩ thứ quái quỉ gì trong đầu mà còn chưa chịu đẩy ra?

*

Trong thoáng chốc sắp xếp lại dữ liệu trong đầu, Ginny chợt cảm thấy
như thể Brian vừa thông qua nụ hôn ấy cho nó uống 1 viên thuốc. Cả hai
nhìn nhau, trong ánh mắt anh chất chứa bao nhiêu nỗi niềm ngang dọc và
đau đớn. Viên thuốc đó…

- Twins!

- Cậu nghe tôi nói đây! Brian! Cậu phải cho Ginny uống bằng được viên thuốc này, bằng cái cách mà cậu hay dùng để chào cô ấy.

- Viên thuốc này là…

- Cậu còn nhớ thứ thuốc 4 năm trước Billy Wilson từng được tiêm không?

Ánh mắt Brian sững lại nhìn Twins và đột ngột trở nên giận dữ.

- Ba tôi đã làm thế với cô ấy?

Twins gật đầu.

- Nhưng còn hơn thế. Billy có thể tiêm những liều thuốc giải còn Ginny
thì khác. Nếu tôi không nhầm thì do những thí nghiệm Richard từng đưa
vào cơ thể cô ấy làm cho thứ thuốc của tôi đã bị chuyển hóa khá nhiều và gây nên những tác hại khác nhau. Ngay chính bản thân tôi cũng không thể kiểm soát cho cô ấy. Các bác sĩ ở phòng thí nghiệm thời gian vừa qua đã nghiên cứu và tạm thời chế ra viên thuốc này, hi vọng có thể cầm chừng
tốc độ lan truyền của thuốc trong người cô ấy. Nên bằng mọi giá, cậu
phải cho cô ấy uống viên thuốc này. Hiểu không Brian?

- Đã… có chuyện gì xảy ra phải không? Twins! Cậu nói đi! Ba tôi đã làm
gì cô ấy? Đã làm gì Ginny? – Brian bất chợt túm lấy cổ áo Twins và lay
mạnh nhưng Twins lạnh lùng hất tay cậu ra.

- Brian! Trước khi là bạn của cậu, tôi đã là sát thủ của Akatsura rồi. Tôi không thể cho cậu biết.

Nuốt viên thuốc đắng ngắt vào trong họng, Ginny thừa hiểu những gì Brian đang muốn truyền đạt. Nhưng anh

làm thế này… Tất cả mọi người đang nhìn nó, và nhìn Shiki. Hơn nữa… Han Ji Hoo lại đang đứng ở kia…

Cố hết sức, Ginny đã đẩy được Brian ra, mặt mũi đỏ bừng và đưa tay lên quệt ngang miệng.

- Anh vẫn không chịu thay đổi, Brian! Em ghét cách chào hỏi thế này. – Ginny gắt lên tức giận.

Brian đang định ôm ghì lấy nó 1 lần nữa thì Shiki túm lấy áo cậu.

- Ngài Brian Franks! Tôi mong ngài hãy cư xử đúng mực.

Brian không thèm nhìn Shiki mà hất tay cậu ra, tiếp tục hớn hở lao đến chỗ Ginny.

- Ginny! Anh đã rất nhớ em. Ginny…

Ngay khi Brian vừa chạm tay vào Ginny, cậu đã cảm thấy một sự va đập nặng nề. Han Ji Hoo ôm chầm lấy cậu vẻ thân tình hiếm thấy.

- Anh Brian! Đã lâu không gặp. Anh dạo này thế nào? Em vẫn theo dõi tin
tức của anh trên báo thường xuyên nhưng báo chí hay đồn thổi lắm. Thế
việc họ viết anh có con với một vũ công có phải sự thật không? Chuyện
anh đi chơi rồi đánh nhau ở…

Han Ji Hoo dùng một nét mặt vô cùng ngây thơ trong sáng mà chắn trước
Ginny, ánh nhìn hiền lành hướng vào Brian đầy tình cảm anh em thắm
thiết.

Brian ngơ ngác khi tự nhiên từ đâu có một thằng bé xông ra ôm chầm lấy
mình và liến thoắng. Cách nó vỗ tay lên lưng cậu nhìn qua thì có vẻ nhẹ
nhàng, người trong cuộc thì mới thấy hết sức mạnh của mấy cú đấm. Nhanh
chóng định thần lại trước vẻ mặt ngây thơ bao nhiêu năm nay vẫn giữ
nguyên sự gian xảo kia, Brian mỉm cười.

- Chào em, Ji Hoo! Báo chí mà, họ đồn thổi thôi. Anh chưa bao giờ dám đánh ai và làm bị thương họ… như em cả.

Trong khi cả hai đang dùng cái thái độ vô cùng lịch thiệp kiểu đó nói
chuyện với nhau thì ở phía trước, Jame Franks cũng vừa đến chào hỏi
Richard Wilson. Dù sao thì cả hai cũng từng là những người bạn tốt khi
còn học đại học.

- Ginny Wilson! Con… đã rất xinh đẹp. Nếu không biết rõ con từ đầu, ta
đã nghĩ con là con gái Jenny rồi. – Jame Franks chậm rãi từng tiếng và
cái nhìn chú mục vào Ginny mang đầy thâm ý sâu xa.

Richard Wilson kéo cháu mình lên phía trước, tỏ vẻ khó chịu.

- Vào bên trong trước đi, Ginny!

Ginny và Shiki nghe lời ông mà đi vào trong trước.

- Ginny!

Brian thấy thế lại rối lên đuổi theo.

- Cậu Franks! – Ngài Richard đưa tay ngăn Brian lại – Cậu nên giữ phép tắc khi ở nơi này.

- Brian! – Jame Franks lên tiếng – Con làm ta xấu hổ!

Ji Hoo lấy lại vẻ nghiêm túc, tiếp tục theo sau ngài Hamasaki. Khi người của Akatsura vừa quay lưng đi hồi nãy, hình như Brian đã mấp máy môi,
như thể… đang cố gắng truyền tải một điều gì đó cho cậu.

*

Người đó… quả thật đã khác trước nhiều r