Không Sụp Hố Sao Yêu Được Em

Không Sụp Hố Sao Yêu Được Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321595

Bình chọn: 7.00/10/159 lượt.

n hơn, đáng yêu hơn. Đến ông chú của cô cũng phải ngạc nhiên vì không nhận ra cô cháu gái “già khú” ngày nào. Cặp kính dày cộm biến đâu mất tiêu, mắt chải mi cong, trang điểm trẻ trung, tóc nhuộm hạt dẻ, diện những bộ cánh xinh xắn đến công ty. Phương bỗng dưng từ một “bà cô già hắc ám” biến thân thành “beautiful girl” trong mắt các nhân viên.

Duy có một người vẫn giữ vẻ lạnh lùng, phớt lờ trước mặt cô.

“Ờ hờm…” Phương hắng giọng lúc anh chàng cài một phần mềm quản lý mới vào máy tính trong phòng làm việc của cô.

Minh ngẩng đầu lên nhìn Phương cười nhẹ:

“Chị sao vậy?”

“À,… có sao đâu!” Cô vuốt vuốt tóc.

Minh lại dán mắt vào màn hình máy tính, miệng từ tốn giới thiệu về từng mảng của phần mềm.

Phương nhìn Minh say đắm, chẳng quan tâm anh chàng đang nói gì. Minh chợt ngẩng đầu lên cười:

“Chị thích nhìn em lắm à?”

“À...”. Cô lúng túng, quay sang màn hình máy tính. “Chỗ này… hướng dẫn chị đi”.

Minh phì cười rồi tiếp tục hướng dẫn. Ngoài cửa sổ, những tán cây lao xao trong gió.

Cuối tháng mười một, trời lạnh kinh khủng, nhất là vào lúc chiều tối khi tan sở. Ra đường mặc áo ấm, choàng khăn quàng cổ, đeo bao tay mà vẫn thấy lạnh.

Minh và Phương vào trong một quán lẩu thấp lè tè nhưng ngon nổi tiếng. Cô gọi một nồi lẩu thập cẩm hai người ăn rồi đi tới bàn Minh ngồi.

“Lạnh quá!” Phương tháo bao tay, áp hai tay lên má.

“Ừ!” Minh hờ hững đáp.

Phương khẽ thở dài. Bên nhau lâu thế rồi mà anh chàng vẫn chẳng thích cô. Trái tim Minh dường như bị băng đóng cứng cả rồi.

Nồi lẩu được cô chủ quán bưng tới đặt trên bếp lò.

“Ngon quá ta!” Phương vui vẻ nói rồi lấy cái muỗng khuấy lên. Tí nữa sôi sẽ đổ dĩa cá mực vào.

Minh có điện thoại. Anh nhìn màn hình sau đó đứng dậy đi ra ngoài. Một lúc sau, Minh chạy vào thật nhanh nói với Phương:

“Em phải đi có việc…”. Rồi chạy như bay ra ngoài cửa.

“…”. Phương chẳng kịp nói gì.

*********

Cảm giác bị bỏ rơi thật tệ.

Phương lái xe về nhà trong tâm trạng không vui. Cô gọi Minh cả chục lần nhưng anh không nhấc máy.

Ai… Mình điên mất.

*********

Mấy ngày sau đó, Phương cũng chẳng gặp được Minh. Vì hết giờ làm việc đã chẳng thấy mặt mũi anh chàng đâu cả. Phương đi ăn một mình và trở về căn nhà trống que của mình. Ba mẹ lại gọi điện giục cô về Sài Gòn. Chú Đông có vẻ luyến tiếc nhưng chú bảo: “Chú chẳng dám giữ con đâu. Ba con mà nổi giận là con biết rồi đấy”.

Một buổi chiều, Phương lái xe đến phòng khám tư. Chẳng hiểu sao tháng này kinh nguyệt của cô ra khủng khiếp quá, bụng lại đau dữ dội nữa.

Lúc dựng xe và đi vào trong, Phương nhìn thấy Minh. Anh đang ngồi cạnh cô bé người yêu cũ. Hai người nhìn nhau rất tình tứ.

Phương ngoảnh mặt đi. Hai người đó quay lại với nhau rồi. Vậy chẳng phải không còn cơ hội nào cho cô sao.



Tôi thích cậu… Rất thích…

Phương ngồi một mình trên tầng 12 khách sạn Romance, nhìn cả thành phố chìm trong ánh đèn rực rỡ.

Cậu là người con trai tuyệt vời. Nhất là đối với tôi.

Phương uống một ngụm cà phê sữa. Cậu là “sweet boy” của tôi đấy. Tôi cứ tưởng mình sẽ chẳng động lòng với ai được nữa. Vậy mà trái tim của tôi lại xao động trước cậu.

Nếu như cậu thật sự đã quay lại với cô bé đó thì tôi phải làm sao đây?

Hai tay cô nắm lấy chiếc cốc màu trắng, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đêm. Giá mà bây giờ tuyết rơi nhỉ? Có lẽ tâm trạng của mình sẽ khá hơn.

Phương đứng dậy, quay người đang định đi về thì đụng vào Minh. Phương cắn cắn môi rồi hỏi:

“Em tới lúc nào?”

“Mới tới”. Minh trả lời.

“Vậy… ngồi uống café đi. Chị về trước đây”.

Nói rồi, Phương đi lướt qua Minh. Anh nắm cánh tay cô kéo lại:

“Hôm nay chị sao vậy?”

“Không sao! Không sao cả!” Phương lắc đầu, quay mặt đi, nước mắt trào ra. “Chị về đây”.

Cô giật tay ra, bước vội về phía thang máy.

**********

Suốt cả tuần sau đó, Phương không nhận cuộc gọi cũng chẳng trả lời bất kỳ tin nhắn nào của Minh. Công việc quá bận rộn, thường xuyên phải bay đi công tác, thời gian ngủ còn không có lấy đâu ra thời gian để “yêu đương”.

Hơn nữa, Minh vẫn còn rất yêu cô bé kia. Cô không muốn xen vào chuyện tình cảm đang đẹp của họ. Có lẽ quan hệ của cả hai nên trở về mối quan hệ giữa sếp và nhân viên.

**********

5 giờ chiều. Sau khi xuống máy bay, Phương đi taxi về công ty vì cô cần lấy một số tài liệu ở văn phòng.

Phương dợm guốc rất nhanh trên sảnh rồi tới đợi trước thang máy. Cửa thang máy mở “đinh” một cái. Minh và vài cô cậu nhân viên đi ra cười nói khá vui vẻ. Thấy cô họ chào hỏi rối rít, Phương khẽ gật đầu rồi đi vào trong thang máy.

Lúc Phương ra khỏi văn phòng, cô nhìn thấy Minh đang đứng đợi cô ở bên ngoài.

“Sao còn chưa về?” Cô hỏi.

“Đợi chị!” Minh ngẩng đầu lên trả lời


XtGem Forum catalog