80s toys - Atari. I still have
Lòng Tự Trọng Của Một Cô Gái Bảo Bình

Lòng Tự Trọng Của Một Cô Gái Bảo Bình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323040

Bình chọn: 9.5.00/10/304 lượt.

chưa ta _ nó nhìn Linh mỉm cười

Nụ cười tươi hơn bao giờ hết, nhưng con mắt nó không cười. Con mắt nó rất buồn, buồn vậy nhưng lại không khóc. Là vì nó đau quá nên không thể khóc nữa, khóc nhiều quá nên hết nước mắt rồi hay là nó đang cố tỏ ra
mạnh mẽ nên không khóc. Nó sợ mọi người lo lắng cho nó nên nó không khóc hay sao?

- Đừng như vậy mà _ Linh khóc nức nở quát lớn _ Bảo tỉnh táo lại đi, Linh xin Bảo á

Tiếng hét của Linh làm mọi người dưới nhà lo lắng chạy lên. Mọi người thấy Linh đang nắm chặt hai vai nó lắc lắc, nó thì như người mất hồn.
Ai cũng đau xót khi thấy nó như vậy, họ thường nhìn thấy một Gia Bảo vui tươi chứ đâu phải một Gia Bảo thẩn thờ như vậy đâu. Anh nó tiến lại gần nó an ủi nó.

- Nghe lời hai, tắm rửa thay đồ rồi xuống nhà với ba nha _ anh nói

- Ba kìa anh hai _ nó chỉ tay xuống cái xác nhìn anh nó

- Ừ _ anh nhắm mắt hít một hơi thật sâu _ anh biết mà

- Ba nói tối nay ba sẽ nấu những món ngon đợi anh hai về á _ nó cười _ sáng ba nói nhỏ với em á, anh hai không biết đâu

- Thôi đi _ anh nó nắm chặt vai nó lại quát _ em tỉnh táo lại đi Gia Bảo

- Anh à _ Linh khóc kéo tay anh nó lại

- Cường, bình tĩnh lại đi _ Vương kéo anh nó ra

- Theo Linh đi Bảo _ Linh kéo nó vào phòng của nó

- Đừng như vậy _ Vương nói

- Tại tao, tất cả là tại tao….Á Á Á Á Á _ anh đá vào lan can hành lang hét lớn

- Đừng vậy mà anh _ Thiện cản anh nó lại

Linh đã giúp nó tắm rửa sạch sẽ và thay đồ mới. Nó mặc một chiếc quần tây đen và một chiếc áo sơ mi đen cổ lá sen. Tóc tai được Linh cột gọn
gàng, cao ráo. Linh dẫn nó xuống nhà, chỗ mọi người đang ngồi túm tụm
lại nói chuyện. Nhìn nó như người mất hồn ai ai cũng đau lòng, anh em nó lại chẳng còn họ hàng thân thích nào.

- Em mới tới _ Khánh nói khi bước vào , hắn theo sau nó

- Hai đứa mới tới hả _ Cường nói

- Gia Bảo _ Khánh nói _ con bé….

- Tội nghiệp con bé _ Vương nhìn nó đang ngồi gần cái xác đầy đau đớn

- Em ra đó thắp nén nhang cho bác _ Khánh nói

- Em ổn không _ Khánh ngồi xuống cạnh nó

- …. _ nó chẳng nói gì hết

- Cố lên _ hắn xoa xoa vai nó _ rồi sẽ qua thôi

- … _ nó ngước lên nhìn hắn _ ba em đó _ nó chỉ tay về cái xác

- Anh biết, đừng như vậy nữa _ hắn ngồi xuống cạnh nó

- Ba em mới về đó _ nó cười

Khánh không chịu nổi khi thấy nó như vậy nên đã đứng dậy ra chỗ đám kia đang ngồi.

- Đừng nói gì hết _ anh ôm nó lại _ anh hiểu hết

- Hức…. _ nó vùi mặt vào trong lòng hắn mà nấc nhẹ

Hắn ôm nó vào lòng âu yếm nó, hắn cố không khóc để nó thấy yên lòng.

Ngồi chơi được khá lâu Cường nhìn đồng hồ nhắc tụi kia ra về.

- 10 rưỡi rồi, mấy đứa về đi

- Vậy em về trước _ Khánh đứng dậy nói

- Ở lại với nó nha _ Thiện nắm tay Linh

- Về cẩn thận _ Linh nói

- Mày có về không _ anh nó hỏi Vương

- Tao ở lại với mày _ Vương vỗ vai thằng bạn nói

- Vậy bọn em về _ Khánh nói rồi ra về, theo sau là Thiện

- Muộn rồi đó anh Đức _ Linh đặt tay lên vai Đức đang ngồi với nó

- Anh ở lại chút nữa thôi _ hắn ngước lên nhìn Linh

- Em ở lại với nó được rồi, về muộn quá không an toàn đâu anh _ Linh nói

- Vậy nhờ em _ hắn hôn lên trán nó rồi đứng dậy chào anh nó ra về

Cả ngày hôm sau mọi người tới viếng ba nó nhiều hơn, có cả bạn bè lớp nó, giáo viên trường nó nữa. Ai cũng thấy đau lòng khi nó cứ đơ ra đau
khổ như vậy.

- Em ở đây hả _ thầy Minh hỏi Linh

- Dạ _ Linh đáp

Thầy gật đầu rồi theo đoàn trường ra về. Sau buổi học Khánh và hắn
cùng Thiện đến đám tang. Lúc đến hắn cầm theo hộp bánh Tiramisu vì hắn
nghĩ nó sẽ không ăn gì.

- Mấy đứa vào ăn đi, cả ngày chắc chưa ăn gì _ anh nó mới tụi kia mới tới

- Woa, em đói lắm rồi _ Thiện nói

- Ham ăn _ Linh đánh Thiện

- Gì chứ, tớ lo cho cậu với Bảo nên thức ăn trưa tiêu hóa nhanh lắm _ Thiện biện minh

- Eo… _ Linh liếc xéo Thiện

- Bảo không ăn sao _ Khánh hỏi

- Con bé ngồi đó từ tối qua tới giờ rồi, nói gì cũng không chịu _ anh nó nhìn nó nói

- Để em gọi nó vào _ Linh đứng dậy ra chỗ nó

- Bảo _ Linh kéo nó đứng dậy _ vào ăn chút gì đi

- Bảo không đói _ nó mỉm cười nhìn Linh

- Đừng có vậy mà, từ hôm qua tới giờ Bảo đã ăn uống gì đâu _ Linh nói

- Bảo không đói _ nó nhắc lại

- Bảo à _ Linh thất vọng nhìn nó

- Em vào ăn đi _ hắn nói _ để anh

- Trời ơi _ Linh thất vọng bỏ vào trong

- Em không tính ăn gì sao _ hắn ngồi xuống cạnh nó

- Em không đói _ nó nói nhưng không nhìn hắn

- Ăn cái này không _ hắn đưa hộp Tiramisu ra trước mặt nó

- Tiramisu _ nó nhìn hộp bánh

- Đúng, Tiramisu đó _ hắn mỉm cười hiền hậu

- Là Tiramisu _ nó nói mà hai hàng nước mắt tự nhiên rơi làm hắn bổi rối



Nhờ có hắn mà nó đã ăn được một ít. Tối xuống anh Cường với anh Vương canh quan tài của ba. Hôm nay Khánh và Thiện cũng ở lại với gia đình
nó. Linh với Thiện ngồi bên cạnh nhau trong vườn cỏ, nới mà tụi nó hay
ngồi học bài. Khánh thì ngồi dưới bếp làm bài tập. Nó thì ngồi ngoài
xích đu trong vườn nhìn lên bầu trời, thấy vậy hắn ra ngồi cùng nó.

- Trời lạnh rồi đó _ hắn khoác lên vai nó chiếc áo khoác của hắn

- Cảm ơn _ nó nhìn hắn

- Đỡ hơn chưa _ hắn rút bao thuốc ra lấy một diếu đốt

- Rồi _ nó lại nhìn lên bầu t