Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325012

Bình chọn: 9.5.00/10/501 lượt.

ng đến tối. Nó đến sớm hơn giờ hẹn, mỗi
lần buồn nó đều đến Louis đơn giản vì cách trang trí của quán rất hợp với sở thích của nó. Quán cafe mộc mạc với những
ánh đèn vàng, mỗi bàn được trang trí một bình hoa giấy khô,
trên tường treo những bức hình về cuộc sống thành phố, về
những người dân lao động. Ngọc Thư cực thích những hình ảnh
ấy, rất gần gũi và bình dị.

– Này nhìn say đắm thế.

– Mày trễ 7:05 phút rồi.

– Có 5 phút thôi mà

– 5 phút đối với tao rất quý một người bận rộn như tao bỏ 5 phút ra ngồi đợi mày là mày phải thấy Ngọc Thư này yêu quý
Thiên Duy như thế nào.

– Thôi thôi mới bệnh xong não mày có….

Ngọc Thư ôm chầm lấy Thiên Duy.

– Tao thích mày, Thiên Duy. Nó cố ý nói lớn

– What the … mày điên rồi.

– Suỵt yên nào.

Minh Thái nhìn thấy rất khó chịu thì ra chia tay cậu lý do
là đây. Biết Thiên Duy đã có Minh Tuyết vẫn muốn làm người thứ ba sao. Loại con gái đó cậu khinh. Lạnh lùng đi ngang qua chỗ
Ngọc Thư, cậu cũng không đẩy cánh tay Thanh Nhi đang khoác lấy
tay mình. Nó buông Thiên Duy ra, khoé mắt ươn ướt.

– Não mày có vấn đề à. Bệnh xong điên rồi hả. Nó yên lặng. Ủa Minh Thái, Thanh Nhi mày…

– Mày ồn ào quá. Lời nói vừa nãy tin hay không thì tuỳ. Tao về đây hết hứng uống cafe rồi. Gọi Tuyết lên mà nói chuyện.

– Ơ con nhỏ này.

Nó rời khỏi quán cafe, lang thang khắp thành phố đến gần 9
giờ tối mới về đến nhà. Trước cổng có bóng của một chàng
trai. Ai lại đợi nó giờ này nhỉ.

– Phan Minh Thái. Hắn ngước lên nhìn nó, ánh mắt hắn sao lại buồn đến như vậy.

– Cậu đã đi đâu vậy.

– Tại sao tôi phải trả lời.

– Tại sao cậu không nghe máy của tôi

– Tại sao tôi phải nghe.

– Là thật sao cậu thích Thiên Duy. Nó nhìn hắn rồi gật đầu.

– Vậy tại sao còn quen tôi.

– Lúc đó tôi đang chán nên vui chơi qua đường thôi không được à.

– Tôi thích cậu thật lòng sao cậu…

– Tránh ra cho tôi vào nhà. Nó mở cổng nhưng tay Thái đã kịp giữ tay nó lại, đè nó vào tường, hơi thở hắn phả đều đều
vào tai kích thích vô cùng.

– Cậu … đùa giỡn với tình cảm của tôi như vậy vui lắm sao.

– Này tránh ra một tí đi

– Vui lắm sao. Thái ép nó nhìn thẳng vào mắt hắn. Sau lưng
là bức tường, trước mặt là Minh Thái, tay lại bị hắn giữ
chặt nó hoàn toàn bị động.

– Trả lời đi chứ. Mặt Thái sát mặt nó, tim đập bất chấp nhịp,nó sợ

– Làm ơn thả tôi ra.

– Không phải cậu nói vui chơi qua đường thôi sao sợ gì chứ.

– Buông ra Phan Minh Thái.

Thái ép môi cậu lên môi nó, cả cơ thể nó mềm nhũn. Không
đúng là Minh Thái nhắn tin chia tay trước nó chỉ là trả cậu
về lại cho Thanh Nhi thôi sao lại có vẻ như Thái không biết gì
cả. Lý trí nó chống lại,Ngọc Thư cắn mạnh vào môi Thái nhưng
cậu không hề dừng lại tiếp tục chiếm hữu. Bằng tất cả sức
lực nó đẩy Thái ra, cậu ngã xuống đường.

– Biến đi. Nó lạnh lùng quay vào nhà, lên phòng nó không ngăn được hành động mở rèm ra nhìn xuống bên dưới. Minh Thái vẫn
đang ngồi đó. Bóng cậu dưới ánh đèn cô đơn quá. Bàn tay vô
thức chạm lên cánh môi, nơi đó đang còn đọng lại máu, nó cắn
cậu mạnh đến thế ư. Ngồi bó gối nó gục mặt khóc rốt cuộc
tại sao mọi chuyện lại ra nông nỗi này chứ. Là nó sai sao.

Điện thoại rung, số máy của Thanh Nhi lại chuyện gì nữa đây.

– Alô. Ngọc Thư, Minh Thái có chuyện rồi. Tim nó bất giác đập nhanh

– Có chuyện gì.

– Đến ngọn đồi gần công viên nước đi. Chuyện gấp lắm nhanh lên sẽ không kịp mất.

– Được rồi tôi tới ngay.

Cúp máy Ngọc Thư lập tức bắt taxi đến địa điểm Thanh Nhi
nói. Nó chạy hồng hộc, mặt đỏ bừng, đến nơi chỉ thấy mỗi
Thanh Nhi.

– Minh Thái đâu?

– Chỉ có tôi và cô.

– Cô lừa tôi.

– Biết thì muộn rồi tụi bây ra đây.

– Thì ra bữa trước cô thuê người đánh tôi thảo nào tôi nghe
giọng nói rất quen. Tôi đã tránh xa Minh Thái rồi cô còn muốn
gì nữa.

– Biến mất khỏi cuộc đời Thái. Đó là điều nó chưa bao giờ nghĩ tới.

– Cứ có mày thì tao chả là gì trong mắt Thái cả. Mày nên đi chết đi.

Nó có cảm giác bị đẩy xuống, rồi sau đó chẳng còn cảm nhận được gì nữa.



Dần mở mắt sộc vào mũi nó là mùi thuốc sát trùng. Bên tay trái kim truyền nước vẫn đều đặn truyền từng giọt


pacman, rainbows, and roller s