
anh ta
không sợ hãi bỏ trốn thì bây giờ cô cũng không hận anh ta đến thế.
Đương nhiên, bây giờ anh ta có thể thay đổi, cũng còn tốt hơn là tiếp tục làm người xấu vô trách nhiệm. Điền Điền bắt đầu có thể bình tĩnh để suy
nghĩ. Nếu lần này Liên Gia Kỳ lao đao như vậy, anh ta cũng đã thực sự
thay đổi, sau này cô cũng không cần phải cố ý nhằm vào anh ta , quyết
đấu với anh ta nữa. Cô đã giảm bớt lòng thù hận rồi.
Sau khi Du Tinh rời khỏi bệnh viện không lâu, Hoắc Khởi Minh gọi điện cho Điền Điền.
“Thiên Vũ nói, Du Tinh bảo cậu ấy là mẹ cô đang nằm viện. Không có chuyện gì chứ?”
“Cảm ơn anh. Mẹ tôi không sao. Mấy ngày nữa là bà được ra viện rồi.”
“Vậy thì tốt. Một tuần nữa là đến Tết rồi. Nếu ăn tết ở bệnh viện thì sẽ không được hay lắm.”
Đúng vậy, chỉ còn vài ngày nữa là đến đêm Giao Thừa, nhà nào cũng bận rộn
chuẩn bị. Mỗi năm đến dịp này, hai mẹ con đều bắt đầu làm bánh chẻo.
Nhưng bây giờ, bà Điền Quyên đang nằm viện, một mình Điền Điền cũng
chẳng làm nữa. Cô chỉ có thể ra chợ mua bánh chẻo làm sẵn thôi. “Phải
rồi. Tôi đến bệnh viện thăm bác gái một chút có tiện không?”
Điền
Điền vội cảm ơn rồi từ chối: “Không cần, không cần đâu. Mẹ tôi… tâm
trạng đang không được tốt lắm, không muốn gặp người lạ. Để sau rồi hẵng
nói.”
Điền Điền không muốn để Hoắc Khởi Minh chạy đến thăm,
một phần vì, đúng là mẹ cô khá trầm lắng, chẳng có tâm trạng nào mà tiếp khách, huống hồ còn là một người lạ mặt không quen biết, hai là, cô
chưa từng có bạn nam thân thiết, đến bạn nam cùng học cũng chưa từng dẫn về nhà. Bỗng nhiên, một Hoắc Khởi Minh từ đâu chạy đến, nhất định mẹ cô sẽ hiểu lầm anh ta là bạn trai cô. Cô không muốn có sự hiểu lầm như
vậy.
Hoắc Khởi Minh nghe giọng kiên quyết của cô thì cũng
không nài thêm nữa: “Vậy cũng được. Nếu có chuyện gì cần giúp, cô cứ gọi điện cho tôi. Đừng khách sáo.”
“Cảm ơn anh Hoắc.”
“Điền Điền, cô đừng khách sáo với tôi được không? Chúng ta đã quen biết nhau
lâu như vậy, đều là bạn bè, còn phải gọi trang trọng như thế làm gì? Du
Tinh và Thiên Vũ đã sớm gọi nhau bằng tên rồi. Sau này cô cũng gọi tên
tôi là được. Thế nào hả?”
Điền Điền cung kính không bằng tuân lệnh, cô thản nhiên gọi cả tên cả họ anh ta. “Vậy cũng được. Cảm ơn anh, Hoắc Khởi Minh.”
Hoắc Khởi Minh cúp
điện thoại rồi nằm ườn ra sofa. Cách đó không xa, La Thiên Vũ đang đứng
trước cửa sổ, cầm điện thoại nói chuyện với ai đó. Không biết đối phương nói gì mà anh ta nghe xong, mặt lộ rõ vẻ vui mừng: “Thật không? Tốt quá rồi!”
Cúp điện thoại, anh ta vui mừng nhào đến chỗ Hoắc Khởi Minh, nói: “Khởi Minh, có tin tốt đây. Sau khi cho người điều tra tư
liệu về cô Dư thì phát hiện ra anh trai cô ta đang là việc ở một công ty con của tập đoàn Liên thị, cách đây không lâu còn được đề bạt làm tổng
giám đốc bộ phận. Chúng ta có thể dựa vào điểm này để viết bài đấy.”
Hoắc Khởi Minh nghe xong mừng rỡ: “Thật không? Vậy thì càng hay. Lập tức
liên hệ với công ty PR mà chúng ta thuê đi, để họ phát tán tin tức này
trên mạng. Phát đi càng rộng càng tốt.”
La Thiên Vũ tán thành gật đầu: “Tin tức này mà phát ra thì Liên Gia Kỳ có nhảy xuống sông
Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội. Có tầng quan hệ này e là chẳng ai tin
lời cô Dư đâu.”
“Chẳng phải sao? Liên Gia Kỳ, có trách thì
trách cậu ta không may thôi. Khó khăn lắm mới có một người nói giúp thì
lại có quan hệ khó thanh minh. Tự nhận mình xui xẻo đi. Lần này, bản
thiếu gia nhất định sẽ chơi cho cậu chết thì thôi.”
Từ sau
khi tin Liên Gia Kỳ năm xưa gây tai nạn giao thông rồi bỏ trốn bung ra,
Hoắc Khởi Minh đã nắm lấy cơ hội này liên hệ với một công ty PR, và trả giá cao để thuê họ dùng mạng internet gây ra những làn sóng dư luận.
Chuyện này càng lan rộng thì họ càng nhận được thù lao cao. Công ty này
đã cố gắng hết sức có thể để nâng câu chuyện lên, bao gồm việc tiết lộ
tư liệu cá nhân liên quan đến cô Dư lần này.
Không ngoài dự
liệu, sau khi tin tức anh trai cô Dư đang làm ở một công ty con của Liên thị được đăng lên, tuyệt đại đa số cư dân mạng đều không chịu tin lời
cô ta nữa, bao gồm cả những người trước đây đã từng tin tưởng. Rất nhiều người cho rằng, lần này cô ta đứng ra nói tốt cho anh ta, gây dựng hình tượng cho anh ta đều là giả dối. Nhất định là Liên thị đã đồng ý đem
lại điều gì đó cho anh trai cô ta nên cô ta mới xuất hiện để diễn kịch
như thế. Do đều đoán như vậy nên trên mạng lại bắt đầu xuất hiện những
lời chửi mắng Liên Gia Kỳ. Thậm chí còn có người chửi cả cô Dư.
“Đồ lừa đảo! Đồ lừa đảo bị đồng tiền mua chuộc! Lại còn mặt dày nói dối chuyện của con gái mình. Cô xứng đáng làm một người mẹ.”
Đúng vậy. Vì tiền mà bán cả linh hồn cho quỷ chứ đừng nói là kéo con gái
mình vào chuyện xấu xa, Lại còn trù ẻo con gái bị ngã phải vào bệnh viện nữa chứ! Loại người như cô thật đáng khinh bỉ!”
Cô Dư tự
nhiên bị đổ oan. Để chứng minh những lời nói của mình là sự thực, cô đã
đăng hóa đơn viện phí và các