
giấy tờ liên quan hôm đó. Một số dân mạng
lại đổi giọng, nói có thể hôm đó đúng là con gái cô ta bị thương phải
vào viện nhưng chắc chắn là Liên Gia Kỳ không có mặt. Chỉ là họ mượn
chuyện này để tạo chứng cứ giả mà thôi. Toàn bộ sự việc chỉ có mình cô
nói, ai có thể chứng minh là thật được chứ?
Cô Dư tức quá đến bệnh viện tìm người làm chứng. Nhưng chuyện cách vào này thì bác sĩ, y
tá còn nhớ được chứ chuyện xảy ra từ tháng trước thì quả thật khá khó
khăn. Hằng ngày, số bệnh nhân vào viện nhiều vô số kể, họ thật sự không
thể nào nhớ hết được. Cô chỉ có thể thất vọng quay về. trên blog là vô
số comment bày tỏ thái độ khinh bỉ của cư dân mạng. Họ nói, biết ngay là cô sẽ nói bác sĩ y tá không nhớ hết được mà. Đây thật sự là chứng cứ
tuyệt diệu.
Thực sự là cô Dư tức không chịu nổi nữa. Trên
blog cô đã nói: “Các người luôn miệng nói tôi bị Liên Gia Kỳ dùng tiền
mua chuộc. Nếu thật sự anh ta có thể mua chuộc tôi thì cũng có thể mua
chuộc được những người trong bệnh viện. Nếu muốn làm giả thì sẽ làm giả
tới cùng. Hơn nữa, nếu thật sự muốn tạo bằng chứng giả, việc gì anh ta
phải vất vả khổ sở chọn một người có liên quan đến công ty của mình? Một khi bị điều tra ra, chẳng phải là tự mang đá đập vào chân hay sao? Các
người cứ nghĩ kỹ đi. Liệu có ai đi làm chuyện ngu xuẩn như vậy không?”
Những lời này được đăng lên đã khiến cư dân mạng bình tĩnh trở lại, một số
người bắt đầu comment với thái độ tán đồng, nhưng rất nhanh sau đó lại
bị nhấn chìm bởi công ty PR mà Hoắc Khởi Minh thuê. Theo yêu cầu của chủ thuê, đội quân này cố gắng hết sức hướng dư luận đi theo hướng bất lợi
cho Liên Gia Kỳ.
Sự việc ngày càng bị đẩy đi quá xa, ông Liên Thắng Kiệt cũng bắt đầu cảm thấy bó tay. Hình tượng con trai cả của ông trước công chúng vốn cực kỳ hoàn hảo nhưng lần này đã bị đạp từ trên
mây xuống rồi lại bị xô vào vũng lầy. Đầu tiên là chuyện gây tai nạn
giao thông rồi bỏ trốn tám năm trước bung ra; tiếp sau đó là tin đánh
người bị bắt đến đồn cảnh sát, bây giờ lại bị nghi là dùng tiền mua
chuộc để tạo hình tượng “người tốt” cho mình. Sự việc dồn dập đổ xuống,
rắc rối càng lúc càng nhiều. Thật đúng là khiến người ta nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Sau khi gọi Liên Gia Kỳ
đến bàn bạc, ông Liên Thắng Kiệt quyết định mở một cuộc họp báo để nói
rõ mọi việc xảy ra gần đây với công chúng. Khi buổi họp báo được tổ
chức, các công ty truyền thông lớn nhỏ đều có mặt đông đủ. Họ vừa phỏng
vấn vừa lập tức gõ máy tính đăng tin lên mạng. Đối diện với vô số câu
hỏi gay gắt của các phóng viên, Liên Gia Kỳ bình tĩnh trả lời, lần lượt
để cho công chúng thấy được những lời đồn đại gần đây về anh là sai sự
thật.
“Tôi tuyệt đối không dùng tiền để mua chuộc cô Dư đứng
ra nói tốt cho tôi. Còn chuyện anh trai cô ấy làm việc ở Liên thị thì
tôi cũng chỉ mới biết khi đọc báo. Nhân viên của tập đoàn Liên thị nhiều vô số kể, tôi không thể nào quen biết tất cả mọi người được.”
“Anh Liên Gia Kỳ, nói như vậy, khi đó anh thật sự đã lái xe đưa mẹ con họ
đến bệnh viện? Anh có thể kể lại tình hình cụ thể lúc đó không?”
Vàng thật không sợ thử lửa, Liên Gia Kỳ liền kể lại chi tiết sự việc xảy ra
ngày hôm đó. Tất cả đều hoàn toàn khớp với những điều cô Dư đã nói. Có
phóng viên cực kỳ khôn lanh còn moi các chi tiết dễ sơ hở ra để hỏi thử
xem có tìm được sai sót nào không, nhưng bất luận hỏi thế nào cũng tuyệt đối không có hiện tượng tiền hậu bất nhất.
Hoắc Lệ Minh cũng xuất hiện trong buổi họp báo để làm chứng cho Liên Gia Kỳ. Liên Gia Kỳ
vốn không gọi, là cô chủ động đòi được tham gia. “Gia Kỳ, để em giúp anh đi. Sự việc hôm đó xảy ra, tuy em không có mặt nhưng khi anh đến tham
gia buổi triển lãm tranh của em, em đã nhìn thấy vết máu trên tay áo
anh. Điều này có thể chứng minh hôm đó anh đến muộn là vì bận đưa mẹ con họ đến bệnh viện.”
Lời làm chứng của Hoắc Lệ Minh khiến các
phóng viên bán tính bán nghi. Có nữ phóng viên thẳng thắn hỏi lại: “Cô
Hoắc, bên ngoài có tin rằng cô và anh Liên Gia Kỳ có quan hệ gắn bó thân thiết với nhau, có đúng thế không? Nếu đúng, cô làm chứng giúp anh ta
thì lời nói của cô không có sức thuyết phục cho lắm.”
Qua
khẩu hình của nữ phóng viên khi phỏng vấn, Hoắc Lệ Minh đọc và hiểu được lời cô ta nói. Má cô hơi đỏ nhưng vẻ mặt vẫn khá bình tĩnh. Cô không
trả lời vế trước của câu hỏi, chỉ trả lời vế sau: “nếu các vị cho rằng
lời tôi nói không đáng tin, vậy thì lúc đó còn có hai người thấy Liên
Gia Kỳ vội vàng đến và có vết máu dính ở tay áo. Các vị có thể tìm họ để hỏi.”
Nghe thế, đám phóng viên nhao nhao hào hứng truy hỏi: “Xin hỏi hai vị đó là ai?”
“Một trong hai người đó là Hoắc Khởi Minh, anh trai tôi. Đương nhiên theo lý luận của các vị thì anh ấy là anh trai tôi nên tất nhiên sẽ hướng về
phía tôi, cũng là nhân chứng không đáng tin. Nhưng vị kia thì các vị
tuyệt đối tin lời cô ấy. Cô ấy chính là đương sự trong sự kiện lần này,
cô Diệp – con gái ông Diệp Chấn Hùng.”
Hoắc Lệ Minh nêu ra cái tên này k