Luôn Có Người Đợi Anh

Luôn Có Người Đợi Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324802

Bình chọn: 7.5.00/10/480 lượt.

gì đó của hội sinh viên. Vừa
thấy cậu hồn bay phách lạc bước vào, anh trai cậu đã giật mình kinh hãi: “Gia Ký, em làm sao thế? Sao sắc mặt em lại khó coi như vậy?”

“Anh ơi… em…”

Môi cậu cũng run run đến mức không thể nói hoàn chỉnh cả câu, chỉ có thể
vất vả thốt ra từng từ từng từ một: “Em…đâm…phải…người…ta…rồi!”

Ban đầu Liên Gia Kỳ không nghe rõ em mình nói gì. Nhưng sau khi sắp xếp lại những từ đó thì sắc mặt anh thoắt trắng bệch ra. Ngay lập tức, anh ta
bám chặt lấy vai em mình, nhìn thẳng vào mặt cậu ta mà không hề chớp
mắt. Anh ta truy hỏi: “Em nói gì? Nói lại lần nữa đi.”

Bị anh trai ép hỏi, phút chốc, Liên Gia Ký trở nên suy sụp. Cậu ta hoảng loạn
thét lên: “Em nói em đâm phải người ta! Vừa rồi, trên đường Xuân Quang,
em đã đâm vào người đàn ông đi qua đường. Ông ấy bị văng ra rất xa rồi
rơi xuống đất . Sau đó, máu chảy rất nhiều, rất nhiều. Rất nhiều, rất
nhiều máu, rất nhiều, rất nhiều…”

“Gia Ký, bình tĩnh, bình tĩnh. Em bình tĩnh lại đi.”

Liên Gia Ký không thể nào bình tĩnh được. Thậm chí, cậu ta còn khóc to hơn.
Cậu thiếu niên mười sáu vốn ở cái tuổi xấu hổ không dám khóc, nhưng sự
việc xảy ra tối nay đã khiến cậu không còn làm chủ được bản thân. Cậu vô cùng hối hận. Đó là những giọt nước mắt hối hận.

“Anh ơi, em không cố ý. Em thật sự không cố ý. Làm thế nào đây? Bây giờ phải làm
thế nào đây? Liệu người đó có chết không? Liệu em có phải ngồi tù
không?”

“Anh hiểu rồi. Anh hiểu hết rồi. Chuyện này là ngoài ý muốn. Em cũng không cố tình. Không ai mong muốn nhưng chuyện đã xảy ra
rồi. Chúng ta phải đối diện và giải quyết vấn đề. Đừng lo. Chưa chắc
người đó đã chết đâu. Cũng có thể người đó đã được đưa đến bệnh viện
rồi. Bây giờ, em hãy hít thở thật sâu để bình tĩnh lại rồi kể tỉ mỉ toàn bộ sự việc cho anh được không?”

Nhờ lời an ủi của anh trai,
Liên Gia Ký đã bình tĩnh hơn một chút. Cậu lắp ba lắp bắp kể lại chi
tiết vụ tai nạn xảy ra trên đường Xuân Quang cho anh trai mình nghe.
Liên Gia Kỳ vừa nghe chăm chú vừa hỏi lại, hỏi rất nhiều câu mang tính
chi tiết. Sau khi hiểu rõ toàn bộ sự việc, anh ta lập tức thay quần áo,
chuẩn bị ra khỏi nhà.

“Gia Ký, em đừng nghĩ đến chuyện này nữa. Cứ để anh lo liệu.”

“Anh, anh lo liệu thế nào?”

“Trước mắt, anh lái xe ra tự thú đã.”

Liên Gia Ký nghe vậy lập tức nhảy dựng lên vì kinh ngạc. “Cái gì? Anh, anh muốn đi tự thú ư? Nhưng rõ ràng là em lái xe mà!”

Thay xong quần áo đi đến trước mặt em trai, Liên Gia Kỳ nhìn cậu ta, bình
tĩnh nói: “Gia Ký, xe là của anh, không phải của em. Đến bằng lái em
cũng không có, lại đang ở tuổi vị thành niên, làm sao em có thể lái xe
được chứ? Tối nay là do anh. Em hãy nhớ điều này. Rõ chưa hả?”

Liên Gia Ký hiểu ý của anh trai. Anh đã quyết định nhận tội thay cậu. Trong
lòng cậu không phải không cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng đồng thời cảm giác
xấu hổ và tội lỗi cũng bủa vây. Để anh trai nhận tội thay mình quả thực
khó mà chấp nhận nổi, nhưng thực sự bản thân cậu lại không có đủ dũng
khí đối mặt với tai họa do mình gây ra. Cậu đã tròn mười sáu tuổi, không có bằng lái mà còn lái xe quá tốc độ, đâm vào người đi đường thì tất
nhiên sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự. Cậu không dám gánh trách nhiệm
đáng sợ và nặng nề này.

Đầu óc rối bời, nước mắt ướt nhòe,
cậu nghẹn ngào nói: “Anh, em xin lỗi. Rõ ràng là tai họa do em gây ra mà lại để anh phải chịu trách nhiệm.”

“Em đừng nói nhiều như
vậy. Chuyện này, nói ra anh cũng có trách nhiệm. Nếu ban đầu anh không
để cho em học lái xe, không cho em ra ngoài thì bây giờ đã không xảy ra
chuyện gì. Được rồi, bây giờ em biết sai là tốt rồi. Chuyện này cứ để
anh gánh vác. Anh có bằng lái xe, cũng không uống rượu lái xe, chủ động
tự thú cộng thêm bồi thường cho người ta, chắc sẽ không có vấn đề gì lớn đâu. Ngoài ra sự thật bày chỉ có em và anh biết thôi. Em cũng đừng để
bố mẹ biết kẻo hai người lại lo lắng.”

Thế là nửa tiếng sau khi xảy ra sự việc, Liên Gia Kỳ lái chiếc Lexus gây tai nạn đến đồn cảnh sát tự thú.

Sau khi tai nạn xảy
ra, Sở cảnh sát thành phố đã giao cho đội cảnh sát nhanh chóng điều tra
vụ này. Liên Gia Kỳ, lái xe gây tai nạn đã chủ động đứng ra chịu trách
nhiệm. Theo luật định, lái xe gây tai nạn chết người thì cấu thành tội
danh gây tai nạn giao thông.”

Biết tin Liên Gia Kỳ bị khép
tội, ông Liên Thắng Kiệt lập tức mời luật sư bảo vệ cho con trai mình.
Vị luật sư xử lí những vụ như thế này khá nhiều nên rất có kinh nghiệm.

“Nếu sau khi tai nạn xảy ra, người bị nghi ngờ gây tai nạn giao thông có
thái độ tích cực bồi thường cho gia đình người bị hại và nhận được sự
tha thứ của họ thì cũng có thể tòa căn cứ theo tình tiết cụ thể mà miễn
truy cứu trách nhiệm hình sự. Nếu không được miễn truy cứu trách nhiệm
hình sự, thì khi tuyên án cũng có thể giảm nhẹ hình phạt. Thái độ tự thú cộng thêm việc chủ động bồi thường thì tòa án thường giảm hình phạt đi
một nửa. Thế nên vấn đề mấu chốt bây giờ là phải có được sự tha thứ


Teya Salat