Luôn Có Người Đợi Anh

Luôn Có Người Đợi Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325433

Bình chọn: 7.5.00/10/543 lượt.


Điền Điền vẫn đi lại đấy chứ?”

Không hỏi thì thôi, hỏi rồi
lại khiến Hoắc Khởi Minh mất vui. Điều khiến anh ta buồn chính là chuyện này: “Bây giờ, gọi điện đều không hẹn được cô nàng họ Diệp đó ra ngoài
chơi. Xem ra, Liên Gia Kỳ đã có được trái tim cô ấy rồi. Hôm đó, anh ta
vì cứu cô ấy mà chịu một nhát dao của kẻ thần kinh kia. Anh hùng cứu mỹ
nhân, có cô gái nào lại không rung động cơ chứ? Mẹ khiếp! Liên Gia Kỳ
thật may mắn. Tao lại mất cơ hội rồi.”

“Đúng thế. Ơn cứu mạng như thế thì cô gái đó sẽ dễ dàng xúc động đến mức lấy thân đền đáp mất. Khởi Minh, xem ra mày không thể giành nổi cô nàng Điền Điền này với
Liên Gia Kỳ rồi. Thôi vậy, dù sao cũng chỉ là một người mẫu coi được mà
thôi. Chỉ cần Hoắc thiếu gia mày muốn, không biết có bao nhiêu cô người
mẫu có tiếng nguyện xếp hàng đợi đến lượt ý chứ!”

Hoắc Khởi
Minh là một lãng tử hành tẩu trên tình trường, nên khi nghe tin Liên Gia Kỳ chịu một nhát đao của kẻ thần kinh để cứu Điền Điền, anh ta vô cùng
tức giận. Vì anh ta quá rõ, như vậy thì mình không thể giành được trái
tim Điền Điền nữa. Chắc chắn một trăm phần trăm là cô sẽ nghiêng về phía Liên Gia Kỳ. Tuy anh ta tức giận như vậy nhưng vẫn không có cách gì kéo lại.

Uống hết một chai Rafi mất khoảng nửa tiếng, mắt La
Thiên Vũ bỗng sáng lên khi phát hiện ra một cô nàng thuần khiết trước
mắt. Cô ấy mặc chiếc váy trắng, mái tóc đen thẳng mượt, khuôn mặt không
hề trang điểm nhưng dung mạo đẹp như tranh vẽ. Cô ngần ngừ đứng trước
cửa rồi bước vào nhìn quanh. Hình như cô ấy đang tìm ai đó, có vẻ như cô ấy chưa từng đến nơi này.

La Thiên Vũ hất hàm ra hiệu cho
Hoắc Khởi Minh nhìn cô gái đó rồi mỉm cười có phần tà ý: “Hình như là
một con thỏ trắng. Tao đến vờn cô nàng chơi đây.”

La Thiên Vũ đi rồi, không quay lại mà gọi điện nói rằng mình đã thuận lợi quơ được
một em gái rất ngây thơ và ngốc nghếch. Bây giờ, anh ta phải đi cùng cô
ấy, bảo Hoắc Khởi Minh tự về nhà không cần đợi mình nữa.

Hoắc Khởi Minh bị bỏ rơi ngán ngẩm lắc đầu: “Tên tiểu tử này quả không tồi.”

Hoắc Khởi Minh nghĩ rằng La Thiên Vũ rất giỏi quơ gái. Lần này, lại thuận
lợi câu được một con cá. Nhưng không ngờ, sáng hôm sau, La Thiên Vũ ủ ê
gọi điện bảo anh ta đến quán rượu nào đó đón mình.

Anh ta lấy làm lạ: “xảy ra chuyện gì vậy?”

“Đừng nhắc đến nữa. Nàng tiên tình cờ gặp tối qua chạy tối qua. Nói ra dài quá. Mày cứ đến đây rồi nói.”

Hoắc Khởi Minh lao đến quán rượu tìm La Thiên Vũ trong thời gian ngắn nhất.
Trông bộ dạng cậu ta rõ ràng đã bị đánh, măt có vết bầm, vừa tức vừa lo
vừa hậm hực.

“Đúng là trêu chim nhạn bị chim nhạn mổ mắt. Cô ả tối qua trông tưởng như là thỏ trắng, hóa ra lại là hồ ly. Mẹ khiếp!
Chơi bản thiếu gia một vố. Đợi đấy! Bản thiếu gia không trả thù này thì
không phải người nhà họ La.”

“Rốt cuộc chuyện là sao? Mày nói rõ đi xem nào?”

La Thiên Vũ kể lại tường tận sự việc xảy ra tối qua.

Tối qua, cô nàng dáng vẻ thuần khiết đó tự giới thiệu là nữ sinh đại học.
Cô nàng nói mẹ mình bị ung thư, cần một khoản tiền lớn để chữa trị. Vì
cần tiền gấp nên bạn cô ấy đã giới thiệu đến quán rượu này gặp một vị
khách và thảo thuận giá đêm đầu là sáu nghìn tệ. La Thiên Vũ vừa nghe đã thấy ngứa ngáy. Anh chàng biệt danh sát thủ săn trinh nữ này đặc biệt
thích các cô gái thuần khiết. Chú thỏ trắng này tự đâm đầu vào tất nhiên anh sẽ không bỏ lỡ.

“Người đẹp, anh chính là vị khách mà em tìm. Đi theo anh nào.”

La Thiên Vũ dắt cô gái thuần khiết đến một quán rượu. Sau khi vào phòng,
anh ta hớn hở đi tắm rửa. Không ngờ, anh ta đang tắm bỗng có hai người
đàn ông béo ú xông vào, chẳng thèm nói năng gì lôi ngay anh ta đang trần như nhộng trong nhà tắm ra trói lại và dán băng dính bịt mồm. Thấy cô
nàng thuần khiết và hai gã đàn ông đứng gần nhau, anh ta mới phát hiện,
thực ra cô nàng thuần khiết là “mồi nhử” và anh ta đã trúng kế.

Hai gã đàn ông kia đánh cho La Thiên Vũ một trận. Một trong hai gã tự xưng
là bạn trai của cô gái kia, nói rằng La Thiên Vũ đã sàm sỡ bạn gái gã
thì phải bỏ tiền ra mua sự “bình yên”. Đồng thời một gã đàn ông râu ria
xồm xoàm khác rút một con dao găm ra uy hiếp anh ta nói nếu không chịu
bỏ tiền thì sẽ khiến anh ta máu me bê bết.

La Thiên Vũ biết
lúc này chỉ có thể bỏ tiền ra để giữ lấy tính mạng, nhưng trên người
không mang theo nhiều tiền như vậy, tiền mặt chỉ có vài nghìn tệ. hai gã đàn ông ép anh ta nói mật khẩu thẻ ngân hàng. Sau đó lấy thẻ của anh ta đi rút tiền. Sau khi rút được vài chục nghìn tệ, hạn mức rút tối đa ra, chúng còn quẹt thẻ mua sắm mấy trăm nghìn tệ.

Kiếm được món
hời như vậy, nàng tiên này và hai gã đi cùng vẫn chưa hài lòng. Gã đàn
ông có râu lấy trong túi ra một chiếc máy ảnh kĩ thuật số rồi bảo cô
nàng thuần khiết cởi đồ ra ôm lấy La Thiên Vũ đang trần như nhộng, ép
anh ta phải làm động tác ân ái để chụp ảnh. Sau đó, chúng tiếp tục uy
hiếp anh ta phải chuẩn bị hai trăm nghìn tệ tiền chuộc những bức ảnh
này. Nếu không


The Soda Pop