XtGem Forum catalog
Marry Me, Sister!

Marry Me, Sister!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323834

Bình chọn: 8.00/10/383 lượt.



Thiên Bối toát mồ hôi hột, đầu óc quay mòng mòng với một đống dấu hỏi to nhỏ. Nghĩ mãi cũng không sao tìm ra câu trả lời thích hợp.

Nghĩ đến đó, Thiên Bối muốn bốc hỏa, tức giận không thể chịu đựng được.
Cô hằn học nhìn về phía Vương Tử, vừa giận chuyện hôm nay, vừa giận cả
vụ hôm qua cậu ta khiến cô khóc nữa.

Cô chưa kịp mở mồm thì… một dáng người cao lớn, mang theo hương bạc hà thanh khiết tràn ngập căn phòng, nhẹ nhành tiến vào.

Thiên Bối sững người

Dường như có hẹn trước, Vương Thần cũng bước vào phòng, ngạc nhiên trước khung cảnh trước mắt rồi bỗng cười tươi:

- Khải Nhi à? giờ này sao cô lại ngồi đây? Không đi làm việc đi.

Thiên Bối đã giận lại như bị thêm dầu vào lửa, quát ầm lên:

- Cậu khỏi cần giả vờ nữa đâu Nhị thiếu gia.

Vương Thần nghệt mặt ra...rồi vội vàng hiểu ý, cậu giơ tay lên gãi đầu, cười gượng.

- Mình xin lỗi...! - Xong cậu quay sang nói với Khải Nhi.- Con chào dì!

" Dì? Đây chẳng phải là cách xưng hô...với em gái của bố sao?"- Thiên
Bối càng lúc càng thấy điên cái đầu. Sao lại rắc rối như thế này chứ?

Một người thì “mẹ” còn một người thì “dì”, muốn chọc tức cô đó hả? Sống ở cái nhà này năm năm rồi mà chẳng lẽ vẫn còn bí mật giấu cô nữa sao?

Thiên Bối mặt mày nhăn nhó, vò đầu bứt tai như muốn bật tung cả bộ óc ra. Rốt cuộc là chuyện gì đang diễn ra thế này?

Thấy Thiên Bối suy nghĩ tội nghiệp đến mức ngây ra, Vương Tử thở dài giải thích:

- Bà chị y như ngốc ấy. Để tôi nói cho mà nghe nè, mẹ tôi là vợ hai của
bố. Anh Thần là con của mẹ cả. Tức là Chương Phu Nhân mà bà chị gặp đó.
Nói trắng ra thì tôi và anh Thần là anh em cùng cha khác mẹ. Hiểu không?

Thiên Bối tiếp tục nghệt mặt ra...như đang cố nuốt những gì vừa nghe
được vào trong đầu, " mẹ trẻ, mẹ cả, con cả, con thứ." Á... Đối với
những người ngốc như Thiên Bối thì điều này quá sức tưởng tượng.

Lại thấy vẻ mặt "chậm hiểu" của cô, Khải Nhi đành phải nói:

- Cưng đúng là ngốc như lời đồn. Tôi là vợ hai của Lão gia cưng bây giờ
đó. Tôi sinh ra Vương Tử, còn Mai Hiểu Loan, tức bà chủ của cưng ấy, là
người sinh ra Vương Thần. Hiểu chứ, nên Thần gọi tôi bằng dì đó.

Vương Thần chỉ lặng lẽ cười quan sát. Đối với cậu mà nói, Thiên Bối dù ngốc nhưng vẫn vô cùng đáng yêu.

Sau hai lần giải thích, cuối cùng cô cũng hiểu ra, gật đầu cái rụp.
Nhưng rồi cô lại ngẩng mặt lên, hai mắt sáng quắc như đèn pha:

- Vậy thì thưa Chương thiếu phu nhân...sao cô lại trẻ thế ạ, nhìn ra chỉ bằng tuổi tôi.

Khải Nhi phì cười, tiện tay vuốt vuốt mái tóc mềm mại của mình:

- À...một phần là do tự nhiên, một phần là tôi tự biết chăm sóc da. Nếu
cưng hứng thú, chúng ta nên gặp nhau vài buổi để tầm sư học đạo, ok chứ?

Giờ thì Thiên Bối đã hiểu ra cái tính của Vương Tử thừa hưởng từ ai rồi. Lúc đầu cô thấy cậu ta chả giống lão gia cũng chẳng giống phu nhân.
Bỗng dưng Vương Tử nói to kèm theo sự tức giận:

- Hai người ra phòng khách mà tâm sự. Để tôi học bài coi.

Thiên Bối chợt nhớ ra "mối thù" với tên này, quay ánh mắt sắc như dao
của mình nhìn cậu ta. Đang định xả giận thì cũng may đã có người giúp cô rồi. Kính cận nobita lon ton lại gần sau lưng Vương Tử, hai bàn tay
trắng nõn mịn màng vươn ra phía trước, nhằm hướng hai cái má bầu bầu kia mà nhéo xuống.

Thiên Bối chết lặng. Nhìn gương mặt Vương Tử đỏ gay do bị hành hạ, trong lòng bỗng trào lên một niềm xót thương không sao tả nổi, nhưng cũng
không thiếu sự hả hê.

Đúng là mẹ nào còn nấy…

Mẹ nào con nấy…

Sau đó, hai người bị đá thẳng ra ngoài, cụ thể là Thiên Bối và "mẹ trẻ"
Khải Nhi. Còn lại Vương Thần trong đó, nghe đâu dạy kèm cho cậu ta. Cô
vào bếp, pha hai tách trà Mận Đường đặt ra bàn, lễ phép:

- Mời dùng, Chương Thiếu phu nhân.

- Không có gì, cưng ngồi xuống đây cùng nói chuyện nào.

Thiên Bối ngồi xuống đối diện, vẻ mặt bối rối do đột nhiên thay đổi giai cấp. Dù gì cô ấy cũng là bà chủ của cô, những hành động trước đây thật
đáng trách. Khải Nhi là người phụ nữ đẹp, vẻ đẹp rất tự nhiên và quý
phái, nổi bật là đôi môi gợi cảm đỏ mọng, điểm này quả giống Vương Tử,
sao trước đây cô lại không để ý nhỉ. Rồi đôi mắt to đẹp và sóng mũi cao. Cả người toát ra khí chất cao sang, quyền quý. Quả không hổ danh Phu
nhân nhà họ Chương. Nhưng điều cô ngạc nhiên nữa là sao Chương lão gia
lại lấy những hai vợ, không phải là quá...tham sao hả? Nhưng cô nào dám
nói ra...

Khải Nhi im lặng một hồi rồi đặt chén trà xuống, cười:

- Chắc đang hỏi tại sao lão gia lại có hai vợ hử?

Thiên Bối luống cuống gật đầu như kẻ bị bắt quả tang làm việc xấu.

- Vì...

- Ôi trời ơi! Kẹo bông nhỏ của ta đấy à?- Tiếng Chương lão gia phá ngang bầu không khí. Ông vừa đi làm về, phấn khích chạy lại ôm chầm lấy Khải
Nhi, quẳng cả cái va li qua một bên. Còn thiếu phu nhân lại thoáng đỏ
mặt. Thiên Bối biết ý, đành lui ra ngoài.