Marry Me, Sister!

Marry Me, Sister!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324382

Bình chọn: 8.00/10/438 lượt.

iên Bối dõi theo, trong lòng chợt thấy khó chịu, tâm trạng của cậu ấy mấy ngày nay hình như
không tốt thì phải? Bữa tối cũng nhanh chóng kết thúc, mọi người đều trở về với hoạt động của mình. Thiên Bối và "mẹ trẻ" sắp xếp đồ đạc cho
Lola, trong khi con bé tiu nghỉu ngồi một góc. Cô hầu nhỏ bỗng nhiên
thấy buồn cười, liền trêu Lola:

- Thôi đi bé! Chốc qua phòng chị kể chuyện không?

Chỉ nghe đến đó, hai mắt Lola đã sáng rực như đèn pha xe ô tô, nó hớt hải:

- Vâng ạ!

Sau khi tìm đủ mọi cách tống khứ tên tiểu tử kia ra khỏi phòng, hai chị em
ngồi xếp bằng trên giường, vẻ mặt Lola rất nghiêm túc, con bé nói:

- Chị bắt đầu đi! Từ chiến lược số 1.

- Chị đã làm như em ghi trong tờ giấy, chị đang ngồi chờ ở quán đó thì
chợt cậu chủ đến, cậu ấy ăn mặc rất bảnh, áo sơ mi đen, quần bạc...

- Thôi!- Lola bỗng dưng vô duyên cắt ngang khiến Thiên Bối chưng hửng,
mặt cô còn đang ngây ra không hiểu gì thì con bé đã nói tiếp.- Không cần chi tiết vậy đâu chị! Sự việc chính thôi.

- À ừm...sau khi hỏi cậu ấy học hành thế nào, chị hỏi tiếp là trông chị
ra sao? Nhưng cậu ấy nói rất khó nghe, rằng trông chẳng ra sao, chị
không hợp và đại loại những thứ như thế.- Thiên Bối nghĩ đến, lại thấy
lòng buồn man mác.- Chị không hiểu sao mình lại thấy rất tổn thương, và
đứng dậy bỏ đi...

- Vậy đó là lí do mà chị ướt nhẹp sáng hôm qua đó hả?

- Ừm...- Thiên Bối ngại ngùng cúi đầu. Cô bỗng nhận ra sáng hôm đó mình đã quá bồng bột trong cư xử. " Sao lại ngốc thế chứ?"

Lola suy nghĩ một hồi, rồi búng tay cái "chóc":

- Qua bộ óc phân tích thông minh của em, em đã đoán ra được tình huống
số 1 của hai người. Nhưng tránh để ảnh hưởng, chị phải kể hết ra em mới
nói được. Bây giờ chị nói tiếp việc số 2 đi.

- À...vẫn theo chiến lược em ghi, chị đã nấu ăn cho cậu ấy. Cậu ấy khen
ngon, hì hì.- Thiên Bối bỗng dưng cười toe khi nhớ lại bộ mặt tấm tắc
của Vương Tử.- Chị vô tình cắt vào tay, chứ không phải là thực hiện theo em đâu nhé. Cậu ấy...vội vàng chạy lại...và đưa ngón tay của chị vào
miệng...

Thiên Bối vớ cái gối cạnh đó úp vào mặt, hành động đó khiến Lola phải
nhịn cười, con bé suýt chút nữa là không chịu nổi, nhưng rồi lại từ tốn
nói:

- Rồi sao nữa?

Thiên Bối bỏ gối ra, mặt vẫn còn vương chút đỏ, cô nuốt nước bọt:

- Chị vẫn thấy thật ngớ ngẩn và hối hận chết đi được. Chị đã làm cái
hành động em yêu cầu, và mặt cậu ấy cứ ngây ra...thế là chị chạy đi
luôn.

Lola cười hiểm, điều đó khiến Thiên Bối rợn tóc gái. " Kiểu cười kia
là ý gì chứ?" Con bé hào hứng đòi cô kể tiếp cái số ba, và cũng là cái
nó mong đợi nhất. Thiên Bối hơi khó nghĩ, chuyện này thực ra cô không
muốn nói, nhưng thôi vì mục đích cao cả, đành phải "phun" hết ra vậy.

- Sáng nay chị bị ốm, cậu chủ đã nấu cháo cho chị, còn lấy cả thuốc nữa...

Thấy Thiên Bối ngập ngừng, Lola gườm gườm:- Hết rồi?

- Hết rồi!- Cô run run đáp lại.

- Thật?- Càng nhìn càng thấy vẻ đàn áp từ Lola, Thiên Bối cuối cùng cũng không chịu nổi.

- Còn!- Cô thở hắt ra một hơi vì muốn vỡ tim. "Con nhóc này ma mãnh
ghê!"- Chị định nhắm mắt ngủ, không ngờ cậu ấy tiến đến từ khi nào...sau đó...nắm tay chị...rồi thơm lên đó...rồi áp vào má cậu ấy...rồi lại
nắm...

Thiên Bối đã sớm máu dồn lên mặt, đỏ chẳng khác nào mũi của chú hề, cô thấy ngượng khi phải nói ra điều này...Lola đã mau chóng nhận ra điều
đó, con bé cũng chẳng tỏ ra ngạc nhiên là mấy, tỉnh bơ hỏi:

- Chị cảm thấy thế nào?

- Tay cậu ấy rất ấm...- Thiên Bối ngập ngừng, tim đập loạn xạ không rõ nguyên nhân.

Lola lại búng tay cái "chóc", nó cúi người hỏi:

- Vậy còn hôn?

" Hôn? Hôn gì chứ?" Thiên Bối nhăn mặt, xua xua tay, điều đó làm chỉ
số hưng phấn của Lola tụt một vạch, nó nằm phịch xuống giường lăn lộn.
Thiên Bối lo lắng:

- Sao thế em?

- Đợi em phân tích đã...

Sau một hồi để con nhỏ vật lộn trên giường, cuối cùng nó cũng ngồi
dậy, mặt nghiêm túc vô cùng, giọng điệu đặc sệt " người lớn" khiến cô
chột dạ.

- Qua hiểu biết của em thì chị nhất định là...khoan, để em nói từng chi
tiết một. Thứ nhất, chiến lược số 1, em đoán không nhầm thì chị đã bị
những người xung quanh nhìn với vẻ tán thưởng đúng không? À mà có phải
cả mấy cha đực rựa cũng nhìn chị không chớp mắt chứ gì? Điều đó đối với
bất cứ tên con trai nào đều là một sự khó chịu. Họ đương nhiên không
thích người con gái của mình bị kẻ khác dòm ngó. Nên tất nhiên sẽ buông
lời khó chịu để cô ấy không bao giờ xinh đẹp như vậy trước ai nữa. Tuy
có hơi ích kỉ một tí, nhưng xét cho cùng chỉ vì quá thích người ta thôi. Nên, anh Tử chính là thích chị nên mới nói vậy. Còn chị! tại sao bị tổn thương? Điều này càng đơn giản, tâm lí con gái em nắm trong lòng bàn
tay đấy nhé. Con gái sẽ không chịu được việc người mình thích chê mình
xấu đâu, họ luôn muốn đẹp nhất trong mắt người họ yêu mà. Do đó, khi bị
anh Tử chê, chị sinh ra tự ái và


Lamborghini Huracán LP 610-4 t