XtGem Forum catalog
Màu Nắng Màu Mưa

Màu Nắng Màu Mưa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322701

Bình chọn: 7.00/10/270 lượt.

lên phòng thay
đồ đi rồi xuống phụ anh.

Quỳnh Băng xụ mặt.

_ Con gái to đầu rồi mà không biết nấu coi chừng ống chề đấy.

_ Kệ em! Anh khéo thế mà có cô nào theo đâu.

_ Ấydza! Lên thay đồ!

_ Lêu lêu!

Lè lưỡi trên Hoàng Chương xong, Quỳnh Băng bỏ đi một nước.

Mở của phòng, Quỳnh Băng chậm rãi tháo cặp ra rồi tiến về
phía bàn học. Đặt cạp xuống sàn nhà, nó mở ngăn kéo bàn ra và lấy ra một bức
thư. Bức thư đầu tiên mà Hải Luân gửi cho nó. Nhnf lại nét chứ thân thuộc, Quỳnh
Băng dâng trào lên không biết bao nhiêu cảm xúc. Nó đọc đi đọc lại bức thư như
để khắc sâu không chỉ nét chữ mà còn là những gì Hải Luân nói với nó.

_ Hải Luân! Em sẽ không bỏ cuộc nữa đâu.

Nở một nụ cười thật tươi, Quỳnh Băng áp bức thư vào lòng.

*************************

_ Anh! Anh thôi ngay trò đó đi! Hành hạ mọi người như thế đủ
rồi đấy.- Hoài Thu gắt tiếng lên.

_ Mày chạy từ Đà Lạt về đây chỉ để nói với anh câu đó thôi
à?!- Cát Nguyên nhếch môi lên.

_ Sanyuan! Hải Luân không đáng bị như thế. Cả Thanh San và
Quỳnh Băng nữa. Anh đang đưa mọi chuyện đi quá xa đấy.

_ Không phải đâu Qiriond! Anh đang đưa mọi thứ về đúng trật
tự của nó.

_ Về đúng trật tự của nó?- Hoài Thu cười mỉa một cái.-
Sanyuan! Anh được lợi lộc gì đâu cơ chứ.

_ Có chứ! Anh trai em sẽ lấy lại những gì thuộc về hai chúng
ta Qiriond à!

_ Những gì thuộc về hai chúng ta? Đó là cái gì! Là tình
thương của ba má? Anh có lấy lại được không? Thứ mất rồi khó có thể lấy lại được.
Anh nên hiểu điều đó. Và em khuyên anh nên trân trọng những gì đang có, đừng để
mất rồi mới hối thì không kịp đâu,

_ Mày đừng có dạy đời anh mày. Qiriond! Anh mày biết nên làm
gì.

_ Được! Em sẽ xem xem anh sẽ làm được gì. Nhưng em nói cho
anh biết! Em sẽ không để anh muốn làm gì thì làm đâu.

Dứt câu, Hoài Thu bỏ ra khỏi phòng.

_ Chết tiệt!

Vừa rủa bừa một câu, Cát Nguyên vừa đá bừa cái ghế cạnh đó.




_ Con chắc chứ?- Ông Đới ngạc nhiên nhìn Thanh San.

_ Con chắc!- Thanh San gật đầu đầy chắc chắn.

Ông Đới chậm rãi đưa tay lên đẩy gọng kính. Đôi mắt của ông
đăm chiêu nghĩ ngợi. Mọi nước đi của con gái ông lúc này phải được tính toán thật
kỹ càng nếu không báo chí chớp lấy cơ hội ngay.

_ Con đã bàn bạc với Hải Luân chưa?

_ Dạ vẫn chưa ạ!- Thanh San chậm rãi gật đầu.- Nếu ba đồng
ý, con sẽ bàn bạc với cậu ấy.

_ Gia đình ta với Nguyễn Lâm có mối quan hệ rất tốt. Nếu việc
này làm không khéo và thận trọng thì rất có thể mối quan hệ này sẽ bị tổn hại
nghiêm trọng.

_ Bởi vậy nên con mới muốn ba giúp đỡ. Chỉ cần ba đồng ý thì
mọi việc sẽ xem như tạm ổn. Báo chí sẽ không thể nào bắt bẻ. Cát Nguyên cũng
không có cơ hội phản công nữa.

_ Được rồi! Con hãy nói chuyện với Hải Luân đi! Ba sẽ nói
chuyện với mẹ cậu ấy.

_ Dạ vâng!- Thanh San nở một nụ cười thật tươi.- Con cảm ơn
ba.

_ Đừng cảm ơn ba vội! Nếu kế hoạch này ảnh hưởng đến mối
quan hệ của hai nhà, ba sẽ hỏi tội con đấy.

_ Hì hì!

*************

Một chiếc xe thể thao màu đỏ sáng bóng dừng ngay trước lối
vào con hẻm nhỏ. Nữ chủ nhân của chiếc xe, chậm rãi bước xuống và đưa mắt quan
sát xung quanh. Trong bộ đồ mang phong cách demin khỏe khoắn, cô khiến cho bao
nhiêu tên con trai đi ngang qua đều phải quay lại nhìn mình một cách say đắm.
Khẽ thở dài và lắc đầu, cô chậm rãi tiến sâu vào con hẻm.

Càng tiến sâu vào trong con hẻm, cô không khỏi ngạc nhiên.

_ Nằm trong một con hẻm nhỏ xíu thế này mà bọn nhà báo vẫn
tìm ra và vây kín mấy ngày liền. Cát Nguyên Anh ghê thật!- Cô nàng nhẹ nhàng nhếch
môi vẽ nên một nét cong thật quyến rũ.

+Trina: Vâng!!!!!!!!!!! Kính thưa pà kon kô pác! Cô nàng mà
Trina nói từ nãy giờ chính là Tiểu thư Hoài Thuuuuuuuuu!!!!!!!!!!!!!

+M.n: bít rùi! =.=

+Trina: Mất hứng quá! =.=

+Hoài Thu: Típ đi cho tui nhờ! >”<

+Trina: Hờ hờ! Típ thì tiếp! Bà la sát! =))

+ Hoài Thu: Nè!!!!!!

+ Trina: Action! Khà khà!

Dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ nằm gần cuối hẻm, Hoài Thu
nhấn chuông. Và không cần phải đợi lâu, một lúc sau, đứng ngay trước mặt Hoài
Thu là anh trai của Quỳnh Băng, Hoàng Chương.

Và đây là tình cảnh của Hoài Thu hiện giờ: nếu như lúc nãy,
mấy anh chàng phải ngoáy đầu lại nhìn Hoài Thu, thì hiện giờ cô đang mở căng
đôi mắt nhìn người con trai đứng trước mắt mình. (+Trina: trúng tiếng sét ái
tình rùi!)

Thấy dáng vẻ kì lạ của một cô gái lạ hoắc lạ hơ đứng trước mắt
mình, Hoàng Chương không khỏi nhăn trán.

_ Chào em! Em tìm....

_ LƯU HOÀNG CHƯƠNG!- Vừa hét, Quỳnh Băng vừa chạy ra.- Trứng
cháy đến nơi rùi kìa!- Ơ...chị Hoài Thu?

Nhờ tiếng hét của Quỳnh Băng mà Hoài Thu thoát khỏi cơn say
bất ngờ ập đến.

_ Ừ...uhm! Quỳnh Băng!

Quỳnh Băng liếc mắt nhìn ông anh trai yêu dấu của mình và cười
r