Một Thời Vụng Dại

Một Thời Vụng Dại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324792

Bình chọn: 7.00/10/479 lượt.

gọi bằng mẹ ? Con không chịu, ba đánh con đau lắm cô thấy khộng Vậy là ba đâu có thương mẹ ?

Giọng thật êm, Khả Khả phân trần :

- Con đừng có nghĩ vậy, ba con sẽ giận và buồn nữa !

- Sao kỳ vậy cô ?

- Tại vì, nhớ mẹ con là nhợ Còn bây giờ cơ sở của ba con lớn, ông phải lo hết mọi việc, đâu còn thời gian săn sóc lo lắng cho con chu đạo Vả lại, khi ba đi làm về mệt, cần có người vợ lo lắng, trò chuyện, chia sẻ buồn vui, lời lỗ của công tỵ Con thì còn nhỏ, bà vú thì gìa rồi, đâu có ai biết điều gì ba cần, ba đang buồn bực vì điều gì mà giúp đơ.

Vẩn giữ ý mình Thi Đình nhăn mặt :

- Nhưng con không thích cô ậy

- Vậy con có thích cô không ? -Khả nghiêng mặt dò họi

- Dạ thích !

- Nếu ba không cho cô dạy con có buồn không ?

Thi Đình ôm lấy Khả hôn thật mạnh vào má cô :

- Dạ nhớ, không có cô con buồn biết bao nhiêu !

Chắt lưỡi Khả dịu dàng bảo :

- Thì ba thương cô Tuyết ấy cũng như con thương cô vây. Nếu xa cô Tuyết ba buồn không quản ly tốt công ty, việc mua bán thua lỗ, tiền đâu lo cho con và bà vú nẹ Con nghĩ đi, con bé bỏng như con đâu có làm gì ra tiền, đúng không ?

- Vú sẽ nuôi cọn

- Hớ ! Vú gìa rồi Thi Đình ạ Lỡ ba buồn chán đi uống rượu say sưa.. rồi chết như ba của cô vây. Con sè làm gì đây ? Cô lớn, cô đi dạy kiếm tiền, còn con làm gì nào ?

- Con không muốn ba chết đậu Con thương bạ Con chỉ ghét một cô Tuyết ấy thội

Khả vuốt ve má con bẹ Cô thấp giọng khuyên nhủ :

- Vậy là Thi Đình phải ngoan cho ba vụi Trước mặt cô Tuyết con phải cúi đầu chào, vui vẻ, lễ phép và ngoan ngoạn Cha con sẽ không xấu hổ khi con gái mình chào khách, lịch sự, không bướng bỉnh v.v... Từ đó, ba con không uống rượu làm sao chết được, đúng không ?

- Nhưng cô ấy đâu có tốt với con ?

- Nếu con ngoan ngoãn, cô Tuyết sẽ hài lòng, thì làm sao cô ấy đối tệ với con đươc. Ba con giàu có, cô Tuyết vào nhà có đầy đủ tiện nghi, đâu có cực nhọc làm ra tiền nuôi con mà cau có đúng không ? Chỉ cần con đối với cô ấy tốt, ba con yên lòng, gia đình hạnh phúc là được rội

Nhìn cô Thi Đình hỏi :

- Lỡ cô ấy, không cho cô dạy con thì sao ?

- Làm gì cọ Ba con vui vẻ bên cô Tuyết nẹ Con có cô chăm sóc, cho ba yên tâm hưởng hạnh phúc với vợ mịnh Mỗi tháng bỏ ra một chút tiền cho cô, đâu có là bao, mà tiệc Vả lại, ba con là người rộng rãi, hiểu biết trong cách dùng tiền, ông ấy không xấu với cô đậu Chỉ cần con chăm học, vui vẻ với cô Tuyết là được rội

Thật lâu Thi Đình hỏi :

- Bộ ba cô say rượu te, rồi chết hả ?

Khả thở dài lắc đầu, giọng chùng thấp :

- Ba mẹ cô đi công tác, phi cơ bị tai nạn nên chết cả hai ngượi Thôi mình học, đừng nhắc đến chuyện buồn ấy nữa nha.

- Vậy cô làm mẹ con đi. Từ từ rồi ba con cũng thương cô ma.

Khả đưa tay bịt môi Thi Đình lại, cô nạt nhỏ :

- Đừng có nói bậy được không ? Ba mà nghe con nói, là ông ấy đuổi cô càng mau hơn đọ Bộ muốn chúng ta xa nhau à ?

- Sao kỳ vậy ?

- Ồ ! Tại ba con thương cô Tuyết, chỉ muốn cưới cô ấy thội Còn cô, cũng đâu có thích ba con, cô thương con thội Biết chưa ? Vả lại, cô còn phải nuôi hai em của cô nựa

- Còn ngoại cô đâu không nuôi cô và em của cô ?

- Cô chẳng có ngoại, nội cô ở rất xạ Chị em cô sống bên nhạu Vì thế, cô thương con nhiều, bởi chúng ta giống nhạu Cho nên, cô không muốn con làm ba buồn là vậy đo.

Thi Đình muốn hỏi gì đọ Khả ra lệnh :

- Bây giờ học, không được hỏi chuyện gì không liên quan đến bài vở nhớ chưa ?

Thi Đình phụng phịu :

- Cô đâu có thương cọn

- Sao lại không ? Thương mới dạy bài vở cho con giỏi nè, đừng nhõng nhẻo. Phải cố học cho giỏi, sau này lớn lên Thi Đình giúp ba công việc, để cơ sở một ngày một vững vàng chự Bộ nhỏ hoài sao?

- Ba đâu có cần con - Thi Đình lắc đầu, mắt liếc cô.

- Bây giờ thì vây. Sau này Thi Đình lớn học giỏi, sẽ cai quản cả công ty lợn Ai cũng nể trong. Thi Đình không thấy ba được mọi người cung kính, nể vì hay sao ? Nghèo như cô luôn bị người ta khình thường, họ sỉ nhục mình theo ý nghĩ riêng tư của họ, không phải là điều cho mình hay sao ? Con hiểu không ?

Giọng Khả thật buồn, có khi chùng thấp nghẹn ngào, Thi Đình ngã đầu lên vai cô, thương yêu :

- Nhưng con thương cô, thương thật ma.

- Cô hiểu, vậy Thi Đình ráng học nhẹ Mình bắt đầu ne.

- Dạ, mình học há cô ?

- Ừ ! Vậy mới ngoan chứ ?

Khả ngồi quay lưng ra cửa, cô cúi đầu dạy Thi Đình từng câu, không hề biết sau cánh cửa Quốc lặng lẽ quay về phòng mịnh Những lời sau cùng của Khả Khả thật buộn Lời than thở ấy gieo vào lòng Quốc một sự ray rứt chua xót hơn bao giờ hệt Ông không ngờ Khả Khả là cô gái mồ côi, sống vấn vả để nuôi hai em ăn hoc. Thì ra, cô thương Thi Đình là vì con gái ông cùng mất mẹ như cô giáo của nọ Càng không tin rằng: c


XtGem Forum catalog