Old school Easter eggs.
Ngôi Nhà Có Cánh Cổng Cao Cao

Ngôi Nhà Có Cánh Cổng Cao Cao

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325243

Bình chọn: 10.00/10/524 lượt.

nói đùa của THiên Tử lại làm cho DU DU rất nhẹ
lòng, có lẽ anh ta nói vậy để DU Du có thể bớt bối rối. Du Du cố gắng
định thần lại. NÓ nhớ lại cảm giác lúc bị tra hỏi. Trong khoảnh khắc 2
cái tên được nêu ra đó, bỗng dưng Du Du có gì đó lưỡng lự. Đáng lẽ nó đã có thể nói ra cái tên Thiên Tứ ngay tức khắc chứ, nhưng dường như trái
tim của nó đang bị dao động…

- À, đúng rồi, ngày mai Nhóc có thể làm cho anh cái bánh ngọt được không?

- Dạ được ạ, Đại Thiếu gia.

Du Du rời phòng Thiên Tử, mà trong lòng cảm thấy gì đó rất mâu thuẫn. Cánh cửa khép lại, Thiên Tử ngừng đánh máy, mà nhảy phóc lên giường. Anh ta
thở dài một cái.

- CHúng nó lại rơi vào tình cảm tay ba rồi, rắc rối đây!

***Tại phòng Thiên Tư

- Anh vào đây có việc gì?

- Anh chợt nhớ ra là kì thi đợt 1 sắp bắt đầu, mà anh lại hứa với bà bà là phải giúp em trở về vị trí như lần trước.

- Vậy anh định kèm em học à?

- Đương nhiên là không, anh không có thời gian, anh phải giải quyết việc ở công ty. Nhưng anh có một phương pháp, có lẽ là hữu hiệu.

- Phương pháp gì?

- Có lẽ em cũng không thoải mái gì khi gia sư là anh, và cũng không thỏai mái gì khi vắng đi một người gia sư đáng yêu đã dạy em trước kia.

- Anh nói gì em không hiểu.

- Chúng ta thỏa thuận như thế này nhé… Nếu em lọt vào top 20, anh sẽ nói bà bà trả DU Du lại làm gia sư cho em.

- Tại sao em phải làm vậy?

- Chẳng phải em thích học với cô bé đó sao?

- Em không có.

- Vậy mà không hiểu sao khi lần đầu tiên em lại có thể lọt vào top 20 chỉ sau mấy tuần cô bé đó kèm em. Với lại, đây sẽ là cơ hội để em có thể
thay đổi tình thế hiện giờ…vì bây giờ em đang bị chậm…rất nhiều bước.

Thiên Tư bỗng dưng im lặng. QUả thật là nhờ có DU DU, cậu ta mới có động lực
học, và có điều gì đó sôi sục trong lòng, thúc giục THiên Tư chấp nhận
lời đề nghị của Thiên Tử. Cậu ta rất muốn được nhìn Du DU ngồi kế bên,
được ngắm cô ấy lúc ngủ gật, cãi nhau với cô ấy hằng ngày. Những ngày
nay, Thiên Tư cố gắng tránh né tình cảm của mình, và cố tình lạnh nhạt
với Du DU, nhưng điều đó lại làm lòng cậu ta lại càng thêm nặng nề. Nếu
cứ như lúc trước, quan hệ chủ tớ, gia sư và học trò, có lẽ sẽ tốt hơn.
“Nhưng sao anh Thiên Tử lại nói rằng mình chậm…nhiều bước, chẳng lẽ anh
ta nhận ra mình là kẻ thua cuộc?”

- Quả thật người ta nói anh có thể đóan được suy nghĩ của mọi người. Em đồng ý điều kiện đó.

- Ok, vậy tốt, chờ kết quả của em.

NÓi rồi THiên Tử rời phòng, Thiên Tư thả mình dài xuống giường. Kể từ hôm
nay cậu ta phải tự ôn luyện, và lọt vào top 20 nhờ vào năng lực của
mình, tất cả chỉ để có thời gian gần Du Du…như vậy là quá đủ.THiên Tử mỉm cười sau cánh cửa. “Như vậy là cách để giúp Thiên Tư tăng hạng tốt nhất mà không cần kèm cặp gì..”

***Du Du dậy từ sáng tinh mơ và bước vào bếp. Nó nhờ bà Khaly cho nó mượn bếp để làm bánh ngọt cho Đại Thiếu gia. Không hiểu sao cậu ta lại kêu nó
làm thứ bánh này, mà bắt buộc phải là ngày hôm nay cơ chứ.

- Ủa Du Du, em cũng làm bánh ngọt à, làm cho ai vậy?

- Dạ, cho đại thiếu gia!

- Trời, em thích cậu ta rồi sao?

- Làm gì có, cậu chủ kêu em làm mà.

- ồ, vậy mà chị tưởng…

- Tưởng gì kì vậy, chỉ là cái bánh ngọt thôi mà, đâu phải làm cho người
nào là thích người đó cơ chứ? Mà chị vào đây làm gì vậy, cũng cầm bột
nữa, tính làm bánh nữa hả?

- ủa em không biết gì thật hả?

Mặt Du Du ngơ ngác, chị Uyển Thanh thì đang phì cười, có lẽ Du Du ở Đum Cha nên không biết truyền thống về ngày này ở Chu Rung.

- Chuyện gì mà chị không nói, chỉ đứng cười vậy?

- Hôm nay là “Ngày bánh ngọt”.

- Ngày bánh ngọt?

- Đúng vậy, các cô gái vào ngày này sẽ làm bánh ngọt cho người con trai
mà mình thích, và người con trai mà mình biết ơn…Không nhất thiết là
tình yêu, mà có thể là mình đã mang ơn gì đó, cần cám ơn thì đều có thể
tặng bánh, nên cũng có thể tặng đến 4,5 hoặc có khi 10 người nếu mình
nghĩ ra. Và điều đặc biệt là người con trai được tặng nhất định phải
nhận, và không được từ chối.

DU Du cau mày ngẫm nghĩ. Một truyền thống kì lạ ở CHu Rung mà nó chưa bao
giờ nghe thấy. Nó nhìn đống bột dưới tay, ngày hôm nay phải như thế
nào?...

NGÀY BÁNH NGỌT

Du Du cầm giỏ bánh đến trường, trong đầu nó đang rất nhiều rắc rối, không
biết có nên đưa những” người đó” không nữa. Vừa bước vào hành lang khối
11 thì bỗng dưng nó thấy xôn xao, ồn ào ở lớp bên cạnh. Các nữ sinh từ
đâu ồ ạt kéo tới A1. Phải rồi, 2 năm mới có một cơ hội làm bánh cho
hotboy mà không sợ bị từ chối, vì ngày này, người con trai bắt buộc phải nhận bánh mà. Nó thầm nghĩ, có lẽ Đại Bảo, Thiên Tư và THiên Tứ, đến
ngày này sợ bánh ngọt lắm đây.

Nó bước vào lớp, một vài bạn trai trong lớp cũng được nhận bánh, nhưng
cũng không rình rang như lớp bên cạnh. Nó thở dài một cái, và nhìn vào
túi bánh của mình, không biết rồi sẽ đi về đâu.

- ĐÔng Nghi này, cậu có làm bánh không?

- À, có, 2 cái.

- Cho Thiên Tư à, và còn cho ai nữa?

- Một cái là cho…THiên Tứ…

- Hả?

- Mình không có ý gì hết, chỉ muốn cám ơn vì việc cậu ấy đã băng bó vết
thương cho mình lần trước. Mình đã hứa sẽ không giấu cậu chuyện gì, chỉ
sợ cậu hiểu lầm.

- Mình đ