Nhật Ký Công Chúa

Nhật Ký Công Chúa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3214940

Bình chọn: 9.00/10/1494 lượt.

ất cho bài Nhật kì môn tiếng Anh. Lúc chuyển đến kênh truyền hình miễn phí 67 thì thấy họ đang chiếu một phóng sự của Lilly trong loạt
chương trình Lilly chỉ nói lên sự thật mà mình chưa xem bao giờ. Thật là lạ vì chương trình Lilly chỉ nói lên sự thật thường chỉ chiếu vào các tối thứ Sáu.

Hoá ra chương trình tối thứ Sáu của Lilly được
đẩy lên chiếu sớm ngày hôm nay để dành đất cho hpóng sự về ông thị
trưởng vào thứ Sáu tới.

Mình quyết định ngồi lại xem cho xong
chương trình rồi mới đi học tiếp. Hôm nay chính là tập mà tụi mình quay hôm trước tại nhà Lilly, lúc từng người thú nhận về nụ hôn kiểu Pháp
của mình còn mình thì ném quả cà tím ra ngoài cửa sổ… Chỉ có điều hình
như là Lilly đã biên tập lại ngững đoạn có mắt mình.

Nói chung tập phim này khá hiền lành. Có thể một vài bà mẹ nghiêm khắc sẽ không
hài lòng với đoạn nói về nụ hôn kiểu Pháp. Nhưng ch8ác cũng không mấy
người xem được chương trình này đâu vì kênh 67 chỉ miễn phí ở mấy khu
lân cận mà thôi.

Tiếp theo máy quay tua nhanh và rồi hình ảnh
dần dần hiện rõ lên… mặt mình to chình ình giữa màn hình. Đúng vậy MẶT
MÌNH. Mình đang nằm ngửa trên sàn nhà, gối đầu lên gối còn miệng thì
lảm nhảm gì đó với giọng điệu gà gật có vẻ buồn ngủ.

Và rồi mình đã nhớ ra: hôm đó, sau khi mọi người đã lăn ra ngủ hết, Lilly và mình còn thức nằm tâm sự với nhau.

Hoá ra cậu ấy ĐÃ QUAY PHIM MÌNH SUỐT QUÃNG THỜI GIAN ĐÓ.

Mình nằm đó tâm sự rằng: "Việc mình muốn làm nhất là mở một trung tâm
dành riêng cho các động vật bị bỏ rơi và bị lạc. Như lần mình tời Rome
chẳng hạn, có phải đến 80 triệu con mèo ngày đêm lang thang vất vưỡng
xung quanh các tượng đài. Chúng có lẽ đã chết đói nếu các nữ tu sĩ không cho chúng ăn. Vì thế mình sẽ mở một trung tâm dành cho các động vật bị đi lạc ở Genovia. Mình cũng không bao giờ cho phép người ta tiêm thuồc ngủ cho chúng trừ phi chúng thẫt sự bị bệnh rất nặng. Trung tâm của
mình sẽ là nơi trú ngụ cho lũ chó hoang và mèo hoang, thậm chí cả cá
heo và mèo rừng…".

"Ở Genovia cũng có mèo rừng sao?" - Lilly quay sang hỏi mình.

"Mình hy vọng là có. Cũng có thể là không. Nhưng sao cũng được, bất kì loài động vật cần nơ trú ngụ có thể tới trung tâm của mình. Có lẽ mình sẽ thuê vài người huấn luyện chuyên nghiệp tới huấn luyện cho mấy chú
chó hoang ở trung tâm thành chó dẫn đường. Sau đó mình sẽ đem tặng cho
những người mù cần giúp đỡ. Ngoài ra có thể đem lũ mèo tới bệnh viện và viện dưỡng lão tặng. Bệnh nhân và các ông bà cụ già ở đó sẽ coi như thú cưng. Chỉ riêng việc cưng nựng một chú mèo cũng đủ làm người khác thấy vui rồi. Với những người ghét mèo như bà nội mìnhthì chúng ta có thể
tặng cho con cho họ. Hoặc có thể tặng mèo rừng nếu họ muốn".

"Và đó là điều đầu tiên mà cậu là sau khi trở thành người đứng đầu Genovia hay sao?"

"Ừm, mình nghĩ thế. Mà sao mình không biến luôn toà lâu đài thì nơi trú ngụ cho lũ động vật tội nghiệp đó nhỉ? Khí đó tất cả các động vật bị
đi lạc trên toàn châu Âu có thể tới sống ở đó. Kể cả mấy con mèo ở Rome nữa" - giọng mình đều đều ra chiều sắp ngủ gục đến nơi rồi.

"Bà cậu chịu cho cậu làm thế sao?"

"Có khi tới lúc đó bà mình không còn trên đời này nữa, vì thế ai cấm mình được chứ?"

Ôi Chúa ơi! Hy vọng ở khách sạn Plaza không bắt được kênh 67 này!

"Cậu ghét nhất điều gì sau khi thành công chúa?" - Lilly tiếp tục chất vấn.

"À, chuyện đó hả, dễ trả lời thôi. Đó là việc không cỏn có thể tự do đi mua sữc ở Deli hoặc được tự do đi mua xổ số mà không phải gọi điện
trước thông báo để có vệ sỹ đi kèm. Thậm chí không thể tới nhà chơi với cậu mà mà không có người kè kè bên cạnh. Lại còn chuyện với mấy cái
móng tay này nữa chứ. Ý mình là có ai mà thèm đi để ý xem móng tay mình trong ra sao, đúng không? Tại sao mọi người cứ phải nghiêm trọng hoá
các vấn đề lên vậy chứ?"

Lilly gật gù ra vẻ đồng cảm lắm: "Cậu đang lo lắng phải không? Về vụ ra mắt trước toàn dân Genovia vào tháng 12 tới đúng không?"

"Ừm, cũng không hẳn là lo lắng… chỉ là…
Cậu biết đấy, nếu họ không thích mình thì sao? Ở trường cũng đâu có ai
thích mình đâu. Vì thế rất có khả năng người dân Genovia cũng sẽ không
ưa mình".

"Mọi người ở trường quý cậu mà" - Lilly an ủi.

Và rồi máy quay zoom cận cảnh mình đã lăn ra ngủ từ bao giờ. Cũng may
mình không bị chảy nước dãi hay tệ hơn là ngáy pho pho trước máy quay.
Không thì ngày mai mình còn mặt mũi nào đến trường.

Tiếp theo
trên màn hình vô tuyến hiện lên dòng chữ Đừng tin vào các tin đồn! Đây
là buổi phỏng vấn trung thực với Công chúa xứ Genovia.

Ngay khi chương trình kết thúc, mình nhấc điện thoại gọi cho Lilly và hỏi xem cậu ta có biết là mình đã làm gì không.

"Mỉnh chỉ muốn cho mọi người thấy con người thực của Mia Thermopolis" - cái cách cậu ấy thủng thẳng trả lời càng làm mình sôi máu.

"Không, cái cậu muốn là các đài truyền hình thi nhau dành quyền phát
sóng chương trình của cậu và trả


Insane