Teya Salat
Nơi Ấy Có Anh

Nơi Ấy Có Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329791

Bình chọn: 9.5.00/10/979 lượt.

o có thể tồn tại mãi mãi theo
thời gian cả. Chỉ có tình yêu mới tồn tại mãi mãi với thời gian. Thần
thời gian biết rõ điều đó cho nên mới cứu thần tình yêu…. Dù sau này,
bạn có xảy ra chuyện gì đi nữa, mình cũng muốn ở bên cạnh bạn, mình sẽ
dùng thời gian để chứng tỏ tình cảm của mình đối với bạn.

Cho mình cơ hội có được không?

Ánh mắt cô chân thành, lời nói xúc động khiến cho Lâm Phong cảm thấy
rất hạnh phúc. Cậu đưa tay ôm chầm lấy Ngân hằng, siết thật chặt cô vào
lòng mình, chiếc ly trên tay cậu rơi xuống vỡ tan.

Ngân Hằng cũng ôm lấy cậu tựa đầu vào lòng ngực cậu lắng nghe nhịp
đập của hai con tim. Giờ phút này, họ thật sự cảm nhận được tình cảm của mình, đó là yêu và được yêu.

Hạnh phúc kéo đến bất ngờ khiến trái tim bỗng chở nên cuồng nhiệt, Lâm Phong cúi đầu hôn lên đôi môi của Ngân hằng.

Nếu tình yêu là viên kẹo ngọt thì viên kẹo này quá đỗi ngọt ngào, trần ngập hương vị hạnh phúc, khiến người ta ngây ngất.

Nụ hôn kéo dài trong hơi thở cuồng nhiệt của tuổi trẻ, xích những trái tim cô đơn lại gần nhau hơn.

- Cốc …cốc …cốc …

Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên làm gián đoạn nụ hôn ngọt ngào của hai người. Ngân Hằng vội buông Lâm Phong ra, hai người đỏ mặt nhìn nhau rồi quay mặt đi.

- Phong! Mẹ nghe tiếng vỡ, xảy ra chuyện gì vậy.

- Không có gì đâu ạ, con lỡ tay làm vỡ cái ly thôi – Lâm Phong bèn lên tiếng trả lời.

- Con không sao chứ, nếu con thấy không khỏe thì …

Lâm Phong lo lắng liếc về phía Ngân Hằng, cậu vẫn chưa muốn nói cho
cô nghe về bệnh tình của mình, vội vã trả lời để cắt ngang câu hỏi của
mẹ mình.

- Con khỏe mẹ à, con không sao.

- Ừ, có gì thì gọi cho mẹ ngay.

- Con biết rồi.

Tiếng động bên ngoài dần xa, Lâm Phong ngượng cười nói:

- Mẹ mình lúc nào cũng xem mình như một đứa trẻ.

Ngân Hằng cũng cười, cô cũng không muốn Lâm Phong biết cô đã biết rõ
về bệnh tình của cậu. Cô biết cậu đang cố giấu bệnh tình của mình. Không ai muốn nhận được sư thương hại từ người khác cả.

Cô đã lên mạng tìm hiểu về căn bệnh này. Cách điều trị tốt nhất là thay
tủy thích hợp. Nhưng để tìm được tủy thích hợp lại vô cùng khó, người
nhà cậu đã vô vọng. Tia hy vọng cuối cùng là ở Minh Nhật, người an hem
cùng cha khác mẹ với Lâm Phong.

Nhưng với những đau khổ mà mình gánh chịu đã trở thành nổi oán hận
khôn nguôi trong lòng cậu. Minh Nhật căm ghét Lâm Phong, điều này cô có
thể thấy rõ, có lẽ là do hoàn cảnh sống quá ư khác biệt giữa hai người
bọn họ.

Con người luôn có sự ích kỷ của bản thân, trước những mâu thuẫn gia
đình, bây giờ là sợi dây tình cảm ràng buộc giữa ba người bọn họ. Liệu
Minh Nhật có sẵn lòng giang tay cứu giúp Lâm Phong hay không?

Dù là thế nào, cô hy vọng tình người, tình máu mủ torng Minh Nhật sẽ
chiến thắng sự hận thù trong lòng cậu. Bằng mọi giá , cô sẽ thuyết phục
Minh Nhật , chỉ sợ rằng…đến cả Minh Nhật cũng không thích hợp.

Đến lúc đó…

Tia hy vọng nhỏ nhoi này cũng trôi qua …..

Nỗi đau sẽ kéo dài hơn, sự thất vọng sẽ càng cao.

Cho đến nhưng giây phút đó, cô muốn ở bên cạnh Lâm Phong, trân trọng
từng phút giây họ có được. Dù thế nào đi nữa, cô cũng sẽ cùng Lâm Phong
vượt qua, nấc thang cuộc đời của họ sẽ in dấu chân của cả hai.

Ngân Hằng về nhà , cô thấy ba mình đang ngồi trên ghế trầm tư suy nghĩ, ông
gần như không nhận thấy sự xuất hiện của cô. Dạo gần đây, ông thường đi
sớm về muộn, nên hai cha con cũng ít dịp gặp mặt nhau, có gặp mặt cũng
chỉ trao đổi vài câu hỏi thăm.

Hôm nay ông lại về nhà rất sớm, vẻ mặt có phần mệt mỏi vô cùng. Ngân
hằng đứng nhìn ba mình thật lâu, ông gầy đi rất nhiều, da cũng sạm đen.
Ngân Hằng cảm thấy thương ba mình nhiều lắm, là trụ cộ gia đình nên ông
phải vất vả để chăm lo cho cuộc sống đủ đầy của tất cả mọi người trong
gia đình.

- Ba – Cô gọi khẽ rồi bước đến bên cạnh ông.

Đôi mắt khép hờ của ông nghe tiếng con gái gọi bèn ngẩng đầu lên, ông mĩm cười nhẹ với Ngân Hằng:

- Con về rồi sao.

- Hôm nay sao ba về sớm vậy hả ba? – Cô cũng cười đáp lại ba rồi ngồi xuống bên cạnh ông, lâu rồi cha con họ chưa từng ở bên cạnh nhau như
bây giờ.

- Hôm nay xong việc là ba về nhà luôn. Lâu rồi mấy cha con mình chưa ăn cơm cùng với nhau – Ông vuốt mái tóc cô trả lời.

- Vậy hôm nay để con nấu cơm cho ba ăn – Cô vui vẻ đề nghị.

- Đúng đó, ba thèm cơm con nấu lắm rồi – Ông vui vẻ tán thành.

- Vậy ba đi tắm thay đồ đi, nấu xong con sẽ lên mời ba xuống ăn.

Ông liền gật đầu rồi đứng dậy bước lên lầu.

Ngân Hằng bèn vội vã xuống bếp bắt đầu nấu ăn thay cho chị giúp việc. Khi nấu xong cô lên lầu định gõ cửa phòng mời ba và dì xuống ăn cơm.
Bàn tay vừa đưa lên chưa kịp chạm vào cửa thì tiếng nói từ bên trong
phòng vọng ra.

- Nếu không ký hợp đồng được thì sao? Công ty sẽ xảy ra chuyện gì? – Giọng bà Kim Lương lo lắng hỏi.

- Tình hình hiện tại