Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3214540

Bình chọn: 9.5.00/10/1454 lượt.

ờng cười rạng rỡ mà trái tim Hiểu Đồng đau xót. Cô chỉ có thể lừa con bé lúc này thôi, nếu sau này
con bé lớn lên, biết được sự thật đau lòng này thì không biết con bé sẽ phản ứng ra sao.

Cuối cùng Hiểu Đồng ru bé Đường ngủ trong vòng tay mình, ở bên bé Đường cô mới thấy thanh thản hơn.

Bên ngoài, Trúc Diễm và Đình Ân đang ngồi cùng nhau uống trà. Cả
hai chỉ im lặng nhìn nhau ngượng ngập. Trúc Diễm quan sát cô gái trước
mặt mình, đó là cô gái xinh đẹp bình dị. Không phải vẻ đẹp khiến người
ta say mê nhưng là vẻ đẹp khiến người ta thấy ấm áp, cảm thấy thoải mái
mỗi khi ở bên cạnh. Hèn chi, Thiên Minh lại thích cô lâu đến như thế.
Lát sau, Trúc Diễm mới mĩm cười nói:

- Chị nghe nói về em đã lâu nhưng bây giờ mới có dịp gặp mặt.

Đình Ân cũng cười nhã nhặn nói:

- Để chị chê cười rồi. Chắc là chị nghe Hiểu Đồng kể về em phải không.

- Không . Là Thiên Minh kể cho chị nghe – Trúc Diễm trầm mặt đáp.

Đình Ân hơi ngạc nhiên khi biết Thiên Minh kể về mình . Cuối cùng cô ngượng cười hỏi:

- Anh ấy kể với chị chuyện gì về em. Chắc là anh ấy nói xấu em nhiều lắm đúng không?

Trúc Diễm nghe vậy thì phá lên cười:

- Phải đó, anh ấy nói hồi trước em rất giống con trai, hễ chút nổi
nóng. Anh ấy chưa từng sợ ai cả nhưng hễ gặp em là run rẩy cả lên.

Đình Ân nghe xong thì xấu hổ nói:

- Hồi trước đúng là tính em giống như con trai. Ai biểu em có hai ông
anh chuyên ăn hiếp em làm chi. Nếu không dữ dằn thì sẽ bị hai anh ấy ăn
hiếp mãi thôi.

Cậu chuyện trở nên vui vẻ cởi mở hơn.

Nhưng sau khi bé Đường theo Đình Ân trở về thì Hiểu Đồng lại trở
lại trạng thái khiến Trúc Diễm lo sợ. Cũng may lúc đó Thành Vinh đã xuất hiện. Cậu nghe Trúc Diễm kể sơ qua tình hình của Hiểu Đồng thì đi vào
lôi Hiểu Đồng đi theo mình.

- Anh làm gì vậy – Hiểu Đồng cau mày khó chịu nhìn Thành Vinh, cô muốn rụt tay ra khỏi tay cậu.

Nhưng Thành Vinh nhất quyết không buông tay, cậu giữ chặt tay cô nói:

- Đi theo anh.

Cậu lôi cô đi theo mình một cách thô bạo, không cho cô kịp mở miệng
từ chối. Hiểu Đồng bị lôi đi, cứ thế chân trần chạy theo cậu, đến giày
cũng không kịp mang. Đến khi chân cô bị giẫm phải một vật gì đó, khiến
cô nhăn nhó vì đau thì Thành Vinh mới chú ý . Cậuq uay lại vác Hiểu Đồng lên vai mình mặc cho cô phản đối cứ thế quăng cô vào trong xe của mình. Cậu lao xe đi thật nhanh.

Cuối cùng chiếc xe dừng lại ở một căn nhà nhỏ. Thành Vinh mở cửa thúc giục Hiểu Đồng:

- Vào thôi.

Hiểu Đồng nhìn xung quanh một lát rồi quyết định theo Thành Vinh đi vào bên trong. Bên trong để rất nhiều nhạc cụ. Thành Vinh cầm cây dùi
lên gõ gõ vài nhịp trên cái trống rồi gọi:

- Hiểu Đồng ! Đến đây.

Hiểu Đồng vừa bước đến thì Thành Vinh nhét hai cây dùi vào trong tay cô. Hiểu Đồng không hiểu nên hết nhìn Thành Vinh rồi đến nhìn hai cây
dùi trong tay mình ngơ ngác. Thành Vinh nhìn gương mặt ngơ ngác của Hiểu Đồng thì cười tiến đến sau lưng cô choàng người nắm lấy hai tay cô cầm
dùi đánh lên mặt trống. Tạo ra những âm thanh vang dội, hỗn tạp.

Dồn hết sức đánh thật mạnh , càng đánh càng nhanh khiến Hiểu Đồng
gần như giải tỏa được những áp lực và đau buồn mà cô đang chịu. Cô ra
sức đánh thật mạnh, Thành Vinh hài long buông tay ra. Cậu đi đến bên cây đàn ghi ta, dạo một đệm đàn hòa vào tiếng trống của cô. Cuối cùng sau
những âm thanh ồn ào đinh tai nhức óc, cả hai cùng nhìn nhau cười một
cách thoải mái.

Cả hai cùng tới ngồi trong một công viên, Thành Vinh mua mấy
lon bia và mấy lon nước ngọt đến chỗ ngồi của Hiểu Đồng. Cậu chìa một
lon bia đến trước mặt Hiểu Đồng nhưng khi cô định cầm lấy thì cậu đã rút tay lại chìa lon nước ngọt bên tay kia ra, cười xòa nói:

- Trẻ con không nên uống bia.

Hành động và lời nói của cậu khiến HIểu Đồng bật cười đón lấy lon
nước ngọt. Thành inh ngồi xuống bên cạnh Hiểu Đồng khui một lon bia uống một hơi rồi hỏi:

- Đã thoải mái hơn chưa?

Hiểu Đồng im lặng khui lon nước ngọt ra, uống một hơi rồi trả lời:

- Cám ơn anh rất nhiều, Thành Vinh. Bây giờ em thoải mái hơn rất nhiều rồi.Em đã có thể cười vui vẻ trở lại rồi.

- Haiz! Nhìn mấy lon bia này anh bỗng nhớ lại trò chơi mà hồi nhỏ hay
chơi ghê – Thành Vinh nhìn mấy lon bia cười nói – Muốn chơi lại ghê.

Nói rồi, Vĩnh Thành uống hết mấy lon bia còn lại rồi lôi trong túi ra một cuộn dây. Dùng nó côt những lon bia lại với nhau rồi chạy đén
cột vào đuôi một chiếc xe hơi đậu gần đó. Xong rồi cậu quay lại đưa tay
lên miệng tỏ dấu hiệu im lặng, cười cười trở về chỗ ngồi.

Hiểu Đồng lúc đầu không hiểu Thành Vinh định làm gì, nhưng rồi cô chợt
nhận ra cậu định chơi trò gì.Trong đầu bỗng xuất hiện lại những lời của
Vĩnh Phong.

- Lúc nhỏ anh và Vĩnh Thành rất thích chơi trò xâu những lon bia lại
rồi cột vào phía sau xe của những kẻ đén nhà nịnh nọt. Khi họ chạy thì
kéo theo những lon bia đó tạo âm thanh trông rất buồn cười. Cả hai nhìn
theo mà ôm bụng cười. Có lần anh còn nhét vải vào bô xe của họ, thế là
chiếc xe nổ máy mà chẳng thể chạy. Vĩnh tành thấy tội nghiệp quá nên
chạy đến tháo ra, em biết cuối cùng như thế nào không. Mặt Vĩnh Thành bị khói xe làm đen thui. Buồn cuời đến nỗ


Old school Swatch Watches