The Soda Pop
Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211254

Bình chọn: 8.00/10/1125 lượt.

ỡ. Gương mặt vô cùng quen thuộc nhưng đã lâu rồi cậu
không gặp.

- Bé Đường! – Vĩnh Phong ngỡ ngàng gọi.

- Anh Vĩnh Phong! Anh Vĩnh Phong ! …… - Bé Đường vui mừng réo gọi tên cậu không ngừng.

- Em vẫn còn nhớ anh – Vĩnh phong ngạc nhiên hỏi, cậu nhìn bé Đường
thật kỹ, con bé lớn rất nhiều. Lúc cậu đi con bé vẫn chỉ là cô bé 5
tuổi.

- Dạ, tất nhiên em vẫn nhớ anh rồi. Chị Đồng vẫn thường lấy hình anh ra nhìn rồi khóc mà. Lúc em hỏi, chị ấy chỉ bảo, anh đi nước ngoài thôi –
Bé Đường hồn nhiên ngây thơ hỏi.

Ngay lúc đó, một phụ nữ bế trên tay một đứa trẻ tiến về phía họ.
Đứa bé đó chính là bé Phong còn người phụ nữ, Vĩnh Phong cảm thấy rất
quen mặt.

- Chị Trúc Diễm! Đây là anh Vĩnh Phong – Bé Đường hồ hởi giới thiệu.

- Chào cậu! còn nhận ra tôi không? – Trúc Diễm mĩm cười nhã nhặn hỏi.

- Cô chính là cô gái ….- Vĩnh Phong chợt nhớ ra nói.

- Phải! – Trúc Diễm gật đầu.

- Mẹ! Con muốn ăn bánh – Bé Phong đột nhiên lên tiếng.

- Được rồi, vào nhà mẹ cho con ăn – Trúc Diễm nựng nịu bé Phong rồi nói.

Vĩnh Phong ngạc nhiên khi nghe tiếng mẹ của đứa bé và tiếng đáp lời của Trúc Diễm. Trúc Diễm nhìn cậu giới thiệu:

- Đây là con trai tôi, tôi phải về quê chăm sóc ba mẹ bị bệnh nên gửi
con cho Hiểu Đồng. cậu vào nhà ngồi chơi đi, tôi có chuyện muốn nói với
cậu.

- Đi anh Vĩnh Phong, vào nhà em chơi đi, láy nữa chị Hiểu Đồng về, gặp
anh chắc chị ấy vui lắm. Chị cứ nhìn hình anh rồi khóc hoài – Vĩnh Phong chưa kịp nói gì thì bé Đường đã kéo tay cậu lôi đi.

Vừa vào nhà thì bé Đường đã chạy thẳng lên lầu lấy xuống một chiếc hộp. Cô bé háo hức mở ra cho Vĩnh phong xem.

- Anh xem nè, chị Hiểu Đồng quý tấm hình này lắm, chị ấy hay nhìn nó rồi khóc.

Bé Đường chìa ra trước mặt Vĩnh Phong một tấm hình, cậu nhận ra
tấm hình cưới của hai người. Tim vô cùng xúc động, cậu đã nghĩ cô đốt
hết rồi, không ngờ cô vẫn còn giữ lại nó. Bàn tay khẽ run theo nhịp tim.

- Bé Đường mau dẫn bé Phong lên lầu ăn bánh vẽ tranh đi. Chị Trúc Diễm
có chuyện muốn nói với anh Vĩnh Phong – Trúc Diễm cắt ngang câu chuyện
của hai anh em.

Bé Đường ngoan ngoãn dẫn bé Phong lên lầu. Trúc Diễm lúc này mới nhìn Vĩnh Phong rồi nói:

- Đáng lí ra tôi không định nói ra chuyện này. Nhưng khi thấy cậu đứng
trước cửa nhà, tôi đã không thể giữ trong lòng được nữa….

Trúc Diễm nhìn Vĩnh phong đang im lặng nghe mình nói thì nói tiếp.

- Tôi không biết đến giờ phút này cậu còn yêu Hiểu Đồng không nhưng tôi vẫn muốn nói ra toàn bộ sự thật năm xưa.

Nói rồi Trúc Diễm bắt đầu kể lại toàn bộ câu chuyện. Về cuộc tình giữa bà Cẩm Du và ông Vĩnh Nguyên, về lí do Hiểu Đồng buộc phải chấp
nhận làm theo điều kiện của bà Mai Hoa.

- Chắc cậu cũng biết, Hiểu Đồng rất ghét hút thuốc và uống rượu đúng
không. Nhưng để có thể diễn được màn kịch trước mặt cậu, con bé đã tập
uống rượu đến độ phải nhập viện vì bị ngộ độc. Ói mửa đến ra cả mật
xanh, mặt mày tái mét. Cuối cùng phải làm loãng rượu ra để con bé uống
trước mặt cậu. Cái tên lúc đó cũng là một diễn viên mà thôi chứ chẳng
phải công tử ăn chơi gì. Để trở thành một vũ nữ sành điệu, con bé phải
theo tôi tập nhảy đến tróc hết đầu ngón chân, rộp hết cả da. Khi hút
thuốc thì ho sặc sụa, cho nên chỉ hút vài cái rồi tắt ngay.

Vĩnh phong nghe Trúc Diễm nói, cảm thấy xót xa vô tận, cậu nhớ lại lúc trong khách sạn, cô cứ lấy thuốc hút rồi lại dụi tắt, rồi lại lấy
ra hút rồi dụi tắt. Lúc đó, cậu không để ý đến hành đồng bất thường đó
vì cậu đang bị cơn ghen lấn áp lí trí.

- Hiểu Đồng nói với cậu, bé Đường là con của nó với ông chủ quán phở
phải không? Nhưng thật ra ông ta bị vô sinh. Làm gì có khả năng đẻ con, vì việc này vợ ông ta mới làm ngơ cho ông đi tằng tịu với người khác.

- Cậu có biết con bé đã đứng dưới trời mưa hơn nữa tiếng đồng hồ để tìm chiếc nhẫn của cậu. Đến nỗi bị sốt cao nhưng dù vậy vẫn chạy ra sân bay nhìn cậu lần cuối.

Đôi mắt của Vĩnh Phong đã đỏ ao. Nếu không phải vì tôn nghiêm trước mặt người lạ, cậu đã khóc rồi.

- Lần này Hiểu Đồng xém bị chết cháy, tôi phải lên đây mới gặp cậu.
Quyết định kể hết cho cậu vì tôi biết Hiểu Đồng còn rất yêu cậu. Con bé
đã kể, khi đối mặt với cái chết, người mà nó muốn gặp chính là cậu. Con
bé đã nhắn tin nói rằng nó yêu cậu , chỉ tiếc rằng nó không kịp gửi.

Nói rồi, Trúc Diễm nhìn Vĩnh Phong hỏi:

- Cậu có còn yêu Hiểu Đồng không?

Hiểu Đồng vừa mở cửa bước vào nhà thì đã thấy một ánh lửa lập lòe đang ngồi bệch ở bậc tam cấp. Lần này
cô không còn thấy hoảng sợ như trước nữa, cô đưa tay mở công tắc rồi
nhìn Vĩnh Phong đanh mặt nói:

- Sao anh lại đến đây nữa. Anh mau về đi, trả lại chìa khóa nhà cho tôi, nếu không thì tôi sẽ đi thay khóa khác.

Vĩnh Phong không nói gì chỉ lặng lẽ dập tắt điếu thuốc rồi lấy sắp hình trong túi ra quăng xuống đất. Hiểu Đồng cúi xuống nhìn mấy tấ hình đã rơi rãi lung tung dưới mặt đất, cô hơi đỏ mặt ngẩng đầu lên.

- Anh làm vậy là sao, sao lại đưa tôi mấy tấm hình này – Hiểu Đồng tức giận khi thấy mấy tấm hình khỏa thân dưới đất.

- Đó là mấy tấm hình của em và giám đốc Vương trước đây – Vĩnh Phong nheo nheo mắt trả lời.

Tim cô đập dữ dộ