Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210332

Bình chọn: 8.00/10/1033 lượt.

là vô dụng mà, làm có chút chuyện
cũng không xong – Anh Kỳ giận dữ giật cái khăn trên tay Vũ Quỳnh, lau
sách vết nước hoa rồi quăng mạnh cái khăn vào mặt Vũ Quỳnh.

Bất chợt Anh Kỳ quay đầu nhìn thấy Hiểu Đồng, cô sững người, nhìn Hiểu Đồng đầy căm tức. Hiểu Đồng chỉ cười nhạt tiếp tục bước đi không
thèm để ý. Anh Kỳ nèm chi Hiểu Đồng cái nhìn đầy lửa rồi quay sang mắng
Vũ Quỳnh.

- Mau xách đồ đem xuống cho tôi. Cẩn thận đó, chị mà làm hư là không yên với tôi đâu.

Cô ta vùng vằng đi ra khỏi chỗ đó, còn cố tình va vào Hiểu Đồng
một cái rõ đau. Hiểu Đồng lắc đầu cười, bất chợt nhìn thấy gương mặt của Vũ Quỳnh đang tay xách nách mang khệ nệ đi tới. Vũ Quỳnh nhìn thấy Hiểu Đồng cũng khựng lại, gương mặt lúng túng và xấu hổ. Cô từ một đại tiểu
thư giờ đây sa cơ đến nông nỗi này thật nhục nhã. Vì lúng túng nên cô
làm rớt đồ.

Hiểu Đồng thấy vậy, không tính toán chuyện cũ, huống hồ cô ta
cũng đáng thương lắm rồi còn chấp nhặt chuyện củ làm gì, bèn cúi xuống
giúp cô ta nhặc đồ lên. Nhạ nhặn đặt vào tay Vũ Quỳnh, cô ta nhìn Hiểu
Đồng không chớp mắt, Hiểu Đồng bèn cười nói:

- Cẩn thận, kẻo rớt nữa lại bị là đó.

Vũ Quỳnh nhìn Hiểu Đồng mặt đầy cảm kích cô e dè nhận lấy mấy túi
giấy từ tay Hiểu Đồng. Hiểu Đồng cũng không nói gì thêm định bỏ đi nhưng Vũ Quỳnh đã gọi lại.

- Xin lỗi… - Vũ Quỳnh lắp bắp nói – Trước đây là do tôi cạn nghĩ cho
nên mới phạm phải sai lầm. Trong thời gian vừa qua tôi rất hối hận.
Chuyện lần trước, tôi không cố ý đâu, chỉ tại vì Anh Kỳ ép buộc. Tôi
thật sự xin lỗi.

Hiểu Đồng cười nhẹ gật đầu không nói gì bỏ đi.

Ngồi xe buýt trở về nhà, Hiểu Đồng
bần thần cả người. Vì tình yêu, Tuấn Kiệt đã lực chọn sự ích kỷ, nhưng
không ích kỷ cho bản thân mà ích kỷ cho người mình yêu. Còn cô, cô cũng
là đang ích kỷ, ích kỷ cho bản thân mình. Cô như một người chân đạp hai
xuồng, vừa không nở làm tổn thương Vĩnh Thành, vừa tham lam muốn bên
cạnh Vĩnh Phong. Lý trí và con tim vốn không cùng tiếng nói, cô phải làm sao đây?

Đột nhiên, Hiểu Đồng nhận được một tin nhắn:” Em tới chưa”. Chỉ
ba từ thôi mà luôn có cảm giác ngọt ngào đến lạ thường. Cô đã hứa hôm
nay sẽ đến nhà Vĩnh Phong làm cơm cho cậu. Hình ảnh Vĩnh Phong hiện ra
với nụ cười rạng rỡ thu hút, luôn tỏa ra ánh hào quang ấm áp bao phụ lấy cô. Hiểu Đồng khẽ nhắm mắt thở dài, cô biết rằng giờ đây mình đang ích
kỷ cho bản thân, bởi vì cô vẫn chọn ở bên người mình yêu. Hiểu Đồng nhắn một tin cho Vĩnh Phong:

“ Em quyết định sẽ nói rõ với Vĩnh Thành.”

“ Anh đợi em. “

Ba từ này tưởng chừng như đang mang đến cho họ một hạnh phúc mỹ
mãn, nhưng không ai biết rằng, ba từ này lại là thứ khiến họ day dứt.

Khi Hiểu Đồng quyết định đến nhà gặp Vĩnh Thành nói rõ tâm sự của
mình, hy vọng Vĩnh Thành tha thứ cho sự ích kỷ của cô. Cô không gọi
điện, chỉ đứng lặng lẽ chờ bên ngoài cho đến khi nụ cười ấm áp của Vĩnh Thành hiện ra khi nhìn thấy cô. Ở cậu dường như có điều gì phiền muội
bởi hai hàng chân mày đăm chiêu châu lại, chỉ giãn ra khi nhìn thấy
gương mặt Hiểu Đồng.

- Sao em đến mà không gọi cho anh? – Vĩnh Thành nhìn gương mặt hơi tái vì lạnh của cô thương xót trách.

- Em để quên chìa khóa ở nha. Lại sợ anh bận họp nên em không làm phiền. – Hiểu Đồng cười bẻn lẻn nói.

- Vào nhà đi – Vĩnh Thành vội giục, cậu sợ cô lại bị lạnh. Tay đưa vào
túi lấy vội chùm chìa khóa ra tra vào ổ. Nhưng chùm chìa khóa lại bất
ngời rơi xuống. Vĩnh Thành thoáng sững người, cậu lo sợ Hiểu Đồng phát
hiện được điều gì đó, bèn giả vờ nói:

- Em xem, đến tay anh còn bị lạnh run mà cầm chìa khóa cũng không xong, vậy mà em lại đứng bên ngoài lâu như vậy.

Hiểu Đồng còn đang suy nghĩ phải bắt đầu sao với Vĩnh Thànhnên
không chú ý đến thái độ lúng túng của cậu khi làm rơi chìa khóa thì nghe Vĩnh thành hỏi cô giật mình rồi nói:

- Không sao mà. Thôi vào nha đi anh.

Cửa nhà được mở ra, Vĩnh Thành vội kéo Hiểu Đồng vào trong đẩy cô ngồi ghế phủ lên người cô một tấm chăn, điều chỉnh lại điều hòa cho ấm
và đi rót cho cô một ly trà nóng. Thái độ quan tâm của Vĩnh Thành làm
Hiểu Đồng không sao mở lời được.

Cô cuối cùng chỉ trò chuyện vài câu với Vĩnh Thành, đến tối Vĩnh
Thành đưa cô về mà Hiểu Đồng vẫn không thể mở lời được. Khi về đến nhà,
Hiểu Đồng xuống xe, cô hít một hơi thật sâu quyết định nói rõ thì Vĩnh
Thành đột ngột ôm chặt lấy cô, giọng khàn buồn thảm vô cùng nói:

- Hiểu Đồng, anh chẳng còn gì cả, chỉ còn có em thôi. Xin em, đừng rời xa anh có được không?

Lời nói tha thiết khiến trái tim vừa căng phồng đầy quyết tâm của
hiểu Đồng bị xẹp xuống. Làm sao cô nỡ nói ra những lời tuyệt tình gây
đau đớn cho anh vào lúc này được chứ. Hiểu Đồng lặng lẽ gật đầu. Vĩnh
Thành đẩy cô ra rồi cười vuột mũi cô nói:

- Anh đùa thôi, em mau vào nhà đi.

Lúc nói, đôi mắt Vĩnh Thành chất chứa nhiều tâm sự thầm kín của sự
đau thương và mất mát, nhưng Hiểu Đồng không biết là chuyện gì, cô định
hỏi thì Vĩnh Thành đã lái xe đi mất.

Vì một người là đại diện, còn một người là luật sư của tập đoàn
Vĩnh Phát, cho nên Hiểu Đồng và Hạ Khanh có dịp gặp nhau thường xuyên.
Một hôm hai người cùng hẹn ở một quán


80s toys - Atari. I still have