Snack's 1967
Sự Lựa Chọn (Đời Học Sinh Của Badboy)

Sự Lựa Chọn (Đời Học Sinh Của Badboy)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325033

Bình chọn: 8.00/10/503 lượt.

g Biên nhảy xuống chết quách đi cho không khí bớt ô nhiễm ha! Đồ lắm chuyện hơn cả mấy bà bán cá, vô duyên
như con điên, biến thái, điên khùng, si đa hột gà, bệnh lậu, giang mai,
hoang tưởng, thiểu năng, ngu mà tỏ ra nguy hiểm, đã không ngầu mà còn
khoái làm mầu, #$%&*-+(#$$%....

Đoạn sau tôi chả nhớ là gì nữa, chỉ nhớ Madi tuôn một tràng xối xả làm đám khán giả cùng với mấy bà chủ canteen đứng lau mồ hôi.

---------

Gần trưa. Nắng chiếu xuyên qua tán cây phượng già gầy guộc, sưởi ấm cho mặt đất sau những ngày đông rét mướt. Một vài đợt gió mỏng tang lướt qua,
mang theo mùi rêu phong mộc mạc.

Giữa khung cảnh "xinh đợp" như phim Hàn Xẻng ấy, tôi lại ngồi chống cằm nhìn một thằng điên đang làm cái trò dở người của nó.

Không thể tin được. Ý tôi là không thể tin được mà, thật đấy.

Trên cái bậc cửa sổ dãy phòng trống, thằng AK ngồi khóc dầm dề như mưa tháng chạp, tay cầm chai Sting màu hường lên nốc điên cuồng. Chai thứ bốn rồi đấy, dã man. Có phải rượu đâu mà giải sầu...

Nó ném cái vỏ chai không sang một bên, lấy tay áo quẹt nước mắt, vai vẫn
rung lên, cái mặt trông ấm ức chẳng khác nào trẻ con bị giựt mất quà.

Hơ,... bó tay chấm "com".

-Này, đằng ấy... đang khóc hả? - Tôi tròn mắt hỏi nó một câu ngớ ngẩn.

Thằng nhóc láu cá, bị ăn đòn bao nhiêu cũng không chịu thua, quyết xông lên
đấu cho đến cùng đâu rồi? Đây là ai thế? Ngồi khóc như một đứa con nít
không bằng. Có khi nó còn con nít hơn cả Madi nữa chứ. Kinh dị.

Thằng AK không trả lời, tiếp tục khóc không thành tiếng, giọt nước mắt to như hạt ngô chảy dài trên má, một ngàn giọt, hai ngàn giọt,... cánh tay lại quẹt ngang đôi mắt đỏ hoe, vẻ tức tối kinh khủng.

Biết là không phải, nhưng nhìn nó như thế thật là buồn cười ứ chịu nổi!!!

Tôi phải giả vờ ngó đi chỗ khác để cười một trận, xong mới quay lại làm bộ mặt thông cảm, vỗ vai nó:

-Đừng khóc nữa, có gì đâu nào. Bình thường mặt nhóc dày lắm mà, sao bây giờ lại thế, giống đàn bà lắm biết không?



Sáng thứ hai đầu tuần, thằng AK vừa đến lớp đã nhảy tót lên cái bàn thân yêu của tôi ngồi, đưa tay quẹt ngang mũi một phát như Lục Tiểu Phụng, cười
toe toét:

-Thằng kia, nhìn xem hôm nay anh mày đẹp trai không?

Lạy giời, nếu ông có mắt xin hãy cứu thằng này dùm con!

'RẦM!'

Tôi cầm hai cái chân bàn xốc lên làm thằng nhóc trượt một lèo xuống đất.
Đầu nó đập cái 'cốp' vào chân thằng Thuận đang đứng ngay bên cạnh khiến
thằng này nhảy dựng lên, vô tình lên gối một phát vào đúng 'chỗ đó' của
thằng Nam. Thằng Nam thốn quá vớ ngay cánh tay thằng Hùng mà đớp như cờ
hó. Tội nghiệp thằng nhỏ, chưa kịp hớp hết ngụm nước thì phụt một hơi
đầy mặt con Liên đứng đối diện. Con Liên cầm gáy quyển sách dày cả tấc
đập thẳng vào trán thằng Hùng, khiến nó té lăn quay ra, kéo theo thằng
Nam. Hai thằng ôm nhau nằm ăn vạ giữa lớp. Neptune ending.

-Thằng kia! Tất cả là tại mày!!!

Cả lũ chúng nó gào ầm lên, xách bàn xách ghế rượt đuổi đòi giết tôi.

Kết quả, tôi đành phải cuốn xéo ra ngoài sân ngồi tự kỉ. Thằng Godi đi ngang qua thấy thế ân cần ghé mặt hỏi:

-Sao ngồi có mình vậy?

Tôi lắc đầu:

-Chuyện dài lắm.

Nó ném cho tôi cây kẹo mút Cô ca:

-Ăn cho đỡ buồn này!

Giây phút cầm cây kẹo đó trên tay, trái tim chợt rung lên những xúc cảm lạ
thường, tôi nhìn X-pít và chợt nhận ra, nó thật là đẹp trai vô cùng. Và
tôi đã hiểu tại sao bấy lâu nay mình vẫn chưa phải lòng đứa con gái nào, đó là vì tôi đã yêu bạn Godi mất rồi. Vâng, tình yêu đích thực.

Khi đã yêu, tất nhiên là phải tỏ tình, cho nên tôi đứng dậy, vỗ vai X-pít yêu dấu một cái 'bốp' rõ to, cười thân thiện:

-Này, anh em mình đi làm vài ly không?

Tôi vừa nói vừa hồn nhiên quàng vai nó, tiện thể dán tờ giấy đã chuẩn bị
sẵn lên lưng áo trắng của X-pít. Tội nghiệp thằng bé. Trên đó ghi một
dòng quảng cáo siêu bự:

'Khi bạn có nhu cầu, chỉ cần một cú phôn.

Call boy - nơi thông ASS đáng tin cậy, bạn của mọi nhà'.

-Okay, mày trả tiền đấy! - Thằng Godi ngó cái mặt 'dễ xương' chết được của tôi một hồi rồi mới phun ra một câu mà nghe xong tôi buồn muốn khóc.

-Khỏi lo, anh sẽ 'bao' chú. - Tôi gật đầu cái rụp, sốt sắng hết chỗ nói.

Đừng có cười, tốt nhất là đừng vội cười lúc này!!!

Tôi đã tự nhủ mình như thế, nhưng suốt dọc đường đi với anh Godi đẹp trai
ra canteen, tôi cứ cười suốt. Vì mỗi lần bọn tôi đi qua, đám con gái lại chỉ trỏ rồi cười khúc khích. Đám con trai thì tất nhiên là cười ré lên
sung sướng hết biết rồi, vì thằng đẹp giai nhất khối bị dìm hàng mà. Chỉ có đám fan girl trung thành của X-pít là ngó tôi bằng ánh mắt hình bom
nguyên tử, nhưng rốt cuộc chả dám làm gì. Công nhận, X-pít nhà mình hot
thật đấy, cả fan và anti-fan đều đông như kiến cỏ. Thế mới xứng làm tình yêu đích thực của tôi chứ!

Tất nhiên, 'tình yêu đích thực' của tôi không có ngu để bị người t