Sự Lựa Chọn (Đời Học Sinh Của Badboy)

Sự Lựa Chọn (Đời Học Sinh Của Badboy)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325984

Bình chọn: 10.00/10/598 lượt.

ến, đại khái là một màn đánh hội đồng không có sự phản kháng, giống như mấy con bò điên lên cơn húc một con trâu bị tê
liệt vậy. Tôi ngồi nhìn cái cảnh đó mà thấy có chút tội lỗi. Đừng hỏi
tại sao tôi không can ngăn! Tôi tôn trọng sự tự do lựa chọn của bạn tốt
mà, với lại nó ứ có thích "được" thương hại. Thằng Exdi vốn từ nhỏ đã ít khi được lựa chọn. Bố mẹ nó ly dị, nó không có quyền chọn người giàu
hơn để đi theo. Bố nó lên xe bông lần hai, nó không được chọn cách đấm
vào mặt bà hồ ly tinh đã cướp ông ta khỏi cái chốn nó gọi là nhà. Mẹ nó
lấy chồng khác, nó cũng đếch có cái quyền lôi thằng con hỗn láo của bà
và ông dượng ra nện một trận. Cho nên "thương hại" là một thứ khốn nạ.n
top đầu trong mớ cảm xúc hổ lốn người đời đem đi ban phát và cho rằng đó là ý nghĩa, ok?

Tôi còn đang nhớ lại cái quá khứ huy hoàng của một trong hai thằng bạn
"thân" nhất thì nghe cái iphone trong túi rung lên, bèn lôi ra xem. Tin
nhắn của con Liên: "Ngăn tụi nó lại đi, xin mày đấy!".

Ngắn gọn, sến, thảm thiết, đó là phong cách của con Liên mỗi khi bị bấn loạn tâm can. Nó lại điên cuồng quan trọng hóa mọi chuyện lên để làm cái khỉ đột gì vậy kìa? Tôi cá nó lại ngồi một góc nào đó ở ngoài kia và đấm ầm ầm vào một cái gì cứng cáp đến trầy xước cả hai tay, đồng thời tưởng
tượng đó là cái bao cát mềm mại.

"Tao không rảnh đi nhặt sẹo", tôi nhắn lại, hy vọng nó sẽ hiểu được và thôi
cái trò tự dằn vặt đi. Không biết từ bao giờ, tôi mơ hồ cảm thấy nó ngày càng yếu đuối và sợ hãi một thứ gì đó, không giống với con điên bất cần mà tôi quen trước đây. Hình như càng lớn lên, càng già đi, con người
càng cảm thấy mọi thứ trôi tuột qua lòng bàn tay, tan biến vào một cõi
chết tiệt không tên không hình hài nào đó, rồi họ tức giận, chán ngán,
đau đớn, cố gắng níu kéo. Và họ thay đổi, một cách khó lường.

"Ok", tin nhắn cụt ngủn của con Liên, báo hiệu một sự bất lực.

Nhưng đằng sau sự bất lực là một trò rất đàn bà, nó gọi cho
người-mà-ai-cũng-biết-là-ai đến "dọn dẹp", ok, đó là Madi, tức "mầm tai
họa" của BadBoy. Nàng ta đến khi mọi chuyện đã xong, chỉ còn lại tôi và
thằng Nodi ngồi ôn lại kỉ niệm xưa bằng mấy ván billard vui tay. Mặt
nghiêm trọng, mắt đầy sát khí và tổn thương, Madi bước vào làm bầu không khí lạnh lẽo về đêm càng thêm ghê gớm. Có vẻ như lần này nó đã chịu hết nổi vì biết bạn tốt của nó bị xử nặng. Hai thằng bọn tôi đưa mắt nhòm
nó, chờ đợi một sự đòi hỏi sự công bằng chết tiệt. Thằng Nodi có vẻ bất
ngờ khi nó ập đến bất thình lình như ma.

- Chỉ một câu thôi, tớ thực sự thất vọng về cậu, Nodi, à không, đại ca
vip pro của BadBoy ạ! - Chẳng cần im lặng tỏ ra nguy hiểm, con bé vào đề ngay với một sự nhạo báng kinh dị, nhấn mạnh hai chữ "vip pro".

Chậc, hóa ra lúc nổi cơn tức lên, "chú hề" này cũng có biệt tài giết người
bằng lời nói chả kém ai. Con người mà, chẳng có ai là hiền lành, vô hại
tuyệt đối, trừ ...trẻ sơ sinh.

Thằng Nodi sau vài giây ngớ người, lien lấy lại vẻ bình tĩnh, it ra thì sau
sự tiếp xúc nhiều với Madi, nó đã phần nào hiểu được tính cách của con
bé, và nó không còn hy vọng gì vào mối tình mù quáng nhưng chân thành
của mình nữa, cười nhạt:

- Rồi sao? Xem tớ là người xấu, nghỉ chơi, căm thù, đúng không?

Madi nghe vậy thì sững người ngạc nhiên, có một cái gì như sụp đổ trong đáy
mắt nó. Nhưng rồi nó bỗng quay mặt đi chỗ khác, cười không thành tiếng,
sau đó mới nhìn lại thằng Nodi, hỏi bằng giọng chán nản:

- Tình bạn giữa cậu và Exdi bấy lâu nay là giả chứ gì?

Thằng đó không trả lời, chỉ cười khẩy với một vẻ đáng ghét rõ rệt hiếm có.
Hình như, đã đến lúc nó để cảm xúc chi phối lý trí, và lộ rõ bản chất
của mình.

- Là thật, nếu không có sự xuất hiện của cậu! - Tôi nãy giờ ngồi xem kịch hay liền chen vào. Thằng Nodi đã muốn bộc lộ bản chất thì tôi cũng nên
giúp nó diễn đạt cái sự kinh khủng của nó vậy.

Thằng Nodi cười tươi hơn sau câu nói của tôi, và bằng một vẻ đểu giả đích
thực, nó bất ngờ đưa tay vuốt má con bé. Như thể thèm khát lâu năm. Mất
mặt quá đi BadBoy ơi!

- Tránh ra! - Madi hết tin nổi vào cái chuyện này, nó gạt tay thằng đó ra ngay và luôn, đồng thời trong mắt ánh lên một sự ghê tởm.

Chả biết thằng này định làm cái gì nữa đây, cái cách nó đối xử với tình yêu to lớn đây hả? Đùa cợt, trêu ngươi, hay chà đạp?

- Cậu thay đổi rồi, thật chẳng ra sao cả! Uổng công tớ coi cậu là bạn tốt! - Madi kết luận, và quay lưng bỏ đi.

Nhưng thằng kia chụp lấy tay nó lôi lại, rồi dùng hai tay giữ chặt đôi vai nó, cười man dại:

- Đi đâu mà vội thế, trò vui vẫn chưa kết thúc mà?

Ê, đừng có nói là nó định làm thật nha, đây là quán billard của người ta nha!

- Dừng lại được rồi đó mày, tha cho nó đi! - Đến nước này tôi đành phải
vào cuộc, đứng dậy ngăn nó. Cơ bản là thằng này không xứng với Madi, làm như thế chỉ tổ mất hình tượng thôi.

Nó hơi ngạc nhiên vì sự can ngăn của tôi, quay sang ngó tôi một cái. Madi
thừa cơ vùng ra, lùi vào s


XtGem Forum catalog