Thanh Mai Của Chàng Trúc Mã Của Nàng

Thanh Mai Của Chàng Trúc Mã Của Nàng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324483

Bình chọn: 9.5.00/10/448 lượt.

rai vừa qua lại chưa được bao
lâu.

Cô chọn phương pháp xin phép rất có sách lược: “Người ta nói là đi
thăm quan, phải ngủ ở ngoài một đêm, nhưng không nói là cắm trại ngoài
trời.”

Bà Tiết Phượng Minh trầm ngâm nhìn Vương Xán. Cô chớp chớp mắt, tỏ vẻ ngây thơ vô tội.

“Lại còn qua đêm ở ngoài sao?”

“Có rất nhiều người, đó là hoạt động của hội xe hơi. Con ở chung với các bạn nữa mà.”

“Đến tối chủ nhật mới về à?”

“Tất nhiên ạ, sáng thứ hai con vẫn phải đi làm mà.”

Bà Tiết Phượng Minh không muốn vòng vo với con gái, cuối cùng cũng
nói đến điểm quan trọng: “Tiểu Xán, thanh niên ra ngoài chơi cũng không
sao, nhưng con phải biết giữ mình.”

“Ai da… mẹ, con biết, con biết mà. Con bảo đảm sẽ không quan hệ trai
gái, cũng không bỏ nhà theo trai. Mẹ có cần con viết một tờ giấy cam kết không?”

Những lời này làm bà Tiết Phượng Minh lo lắng: “Con là con gái, sao
lại nói năng chẳng giữ ý giữ tứ gì thế? Ra ngoài mà như thế này, người
ta sẽ bảo con không gia giáo đấy.”

Vương Xán hối hận, ngay lập tức nhận sai: “Mẹ, ở nhà nên con mới hư
một chút, chứ ra ngoài tuyệt đối không nói chuyện như vậy đâu.”

“Nhà chúng ta tuy không phải gia thế quan chức gì, bố mẹ con dù sao
cũng là thành phần trí thức. Mẹ luôn hi vọng con ưu tú dịu dàng…”

Vương Xán không dám pha trò trêu mẹ nữa, chỉ đành cúi đầu nghe bà
dạy. Bà Tiết Phượng Minh vẫn muốn tiếp tục nói, ông Vương Thao chạy đến
giải cứu cho con gái: “Được rồi, được rồi. Con gái chúng ta có chừng mực mà. Tiểu Xán, đi chơi vui vẻ nhưng chú ý an toàn nhé!”

Vương Xán vội vàng gật đầu lia lịa tỏ vẻ đồng ý: “Con cảm ơn bố. Con sẽ chú ý.”

Sáng sớm thứ bảy, Vương Xán xách một ba lô thể thao, nhẹ nhàng bước ra khỏi nhà rồi lên xe Trần Hướng Viễn đến đón.

Trần Hướng Viễn quay đầu nhìn Vương Xán, không nhịn được cười rồi ngó lại mình.

“Có gì không hợp lý sao?”. Vương Xán mặc một chiếc T-shirt và quần
sooc ngắn, đi giày thể thao Converse, đeo thêm một cái kính mát màu trà. Từ khi bắt đầu đi làm, cô luôn cố gắng ăn mặc trông thật chín chắn,
đúng là rất ít khi mặc như thế này.

Trần Hướng Viễn cười nói: “Lần đầu tiên thấy em ăn mặc như thế này,
nhìn em cứ như một em học sinh ấy. À, đây là đồ ăn sáng của em, em ăn đi cho nóng.”

Trần Hướng Viễn luôn rất cẩn thận. Anh biết Vương Xán sẽ để bụng đói
ra ngoài. Vương Xán ăn bánh bao, uống sữa bò, tâm trạng thoải mái và hài lòng.

Thăm quan cắm trại là hoạt động do các bạn trong câu lạc bộ xe hơi tổ chức, họ đến một địa điểm vừa khai trương trong tỉnh. Gần hai mươi
chiếc xe Ford các loại hẹn nhau tập trung tại cây xăng Ỡtrước trạm thu
phí ngoài thành phố, sau đó xếp thành từng đoàn xuất phát. Trong số đó
có cả Lưu Hạo và Ngô Tranh trước đây đã từng đi hát karaoke cùng. Vu Lâm lái xe đến một mình, cô nói, Vương Minh Vũ đã đi công tác ở một thành
phố khác rồi.

Trần Hướng Viễn nhìn sắc mặt Vu Lâm có vẻ hốc hác liền nói: “Hay là cậu để xe ở đây đi. Ngồi xe của tớ rồi nghỉ ngơi một chút.”

Vu Lâm lắc đầu: “Tớ không muốn làm kì đà cản mũi cậu và Vương Xán đâu.”

Vương Xán sau khi gặp Vu Lâm và La Âm ngồi nói chuyện trong quán Lục
Môn lần trước, lần này ít nhiều sợ cô không tự nhiên, nên vội vàng nói:
“Chị Vu Lâm, lúc lái xe Hướng Viễn không thích nói chuyện, chúng ta cùng ngồi tâm sự nhé!”

Vu Lâm cười nhưng vẫn lắc đầu: “Tôi thích lái xe, cảm giác lái xe tốc độ cao vô cùng tự do. Trên xe có bộ đàm đấy, cô buồn có thể tìm tôi nói chuyện.”

Vu Lâm đã nói như vậy, Trần Hướng Viễn và Vương Xán cũng chẳng biết
nói gì. Mọi người tập trung đông đủ, chia đội xong rồi bắt đầu xuất
phát.

Mỗi xe đều lắp một bộ đàm. Trên đường đi có người nói chuyện có người hát. Vương Xán lần đầu tham gia một hoạt động thế này, rất nhanh chóng
nói chuyện vui vẻ với họ. Trần Hướng Viễn vừa lái xe, vừa nghe Vương Xán không chút ngượng nghịu cầm bộ đàm hát bài hát “Yêu giang sơn yêu cả mỹ nhân”, một nụ cười nhẹ nhàng hé nở trên môi anh.

Phong cảnh ven đường rất thú vị, hành trình năm giờ đồng hồ ngồi xe
không hề đơn điệu. Sau khi đến nơi, họ đi ăn các món làm từ nông sản ở
một thị trấn nhỏ rồi vội vàng đi cắm trại. Lúc này đã là mùa thăm quan
du lịch giữa mùa hè, hơn nữa khu du lịch này mới khai trương, vẫn chưa
mở rộng quảng cáo, cơ sở vật chất chưa hoàn thiện. Mặc dù vào cuối tuần
nhưng cũng không có mấy khách, nơi đây vô cùng tĩnh mịch và đẹp đẽ.

Địa điểm cắm trại phải đi qua một dòng sông nhỏ, do mức chênh lệch so với mặt nước biển nên đoạn đầu nước chảy khá xiết. Vương Xán cũng biết
bơi chút ít, mặc dù đã mặc áo phao nhưng cô vẫn sợ mình không cẩn thận
ngã xuống nước. Cô bám chặt cánh tay Trần Hướng Viễn liên tục hét lớn.
Sau đó Trần Hướng Viễn để cô ngồi lên ía trước mình rồi ôm chặt lấy cô.
Sóng nước bắn tung tóe. Mặc dù trước khi lên tàu họ đã mặc áo mưa, nhưng người và đầu tóc họ vẫn ướt nhẹp.

Đến đoạn giữa, dòng nước ôn hòa hơn, không còn nguy h


Duck hunt