XtGem Forum catalog
Thanh Mai Của Chàng Trúc Mã Của Nàng

Thanh Mai Của Chàng Trúc Mã Của Nàng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324945

Bình chọn: 9.00/10/494 lượt.

bàn làm việc, bước ra khỏi sân tòa soạn, nhìn thấy
Hướng Viễn đã đỗ xe ở phía đối diện, bàn chân cô bất giác dừng lại.

Nên nói chuyện này với anh ấy như thế nào? Tất nhiên cô không chút
hoài nghi bản thân có trách nhiệm trong công việc, không có chút tình
cảm cá nhân nào, lập trường phỏng vấn cũng không nghiêng về phía nào,
viết bài vô cùng khách quan. Hơn nữa còn dành thời gian để công ty Tín
Hòa giải thích, chỉ là họ không hồi đáp cô. Nhưng với mối quan hệ của
Trần Hướng Viễn và Thẩm Gia Hưng, nghe đến chuyện này, e rằng anh ấy sẽ
không thể vui được.

Lúc này đồng nghiệp Lý Tiến Hiên của Vương Xán cũng vội vàng đi ra,
làm hiệu chào hỏi cô rồi bước về quán café đối diện. Cô gọi anh ta lại:
“Đợi chút, tôi hỏi anh một chuyện.”

“Cứ nói.”

“Nếu có người cung cấp nguồn tin, nói café của Lục Môn có vấn đề, chủ nhiệm Dương giao cho anh viết bài, anh sẽ làm thế nào?”

Lý Tiến Hiên trợn mắt nhìn Vương Xán: “Cô một ngày không cười tôi yêu thầm Tô San thì sẽ chết à?”

“Này, tôi hỏi anh nghiêm túc đấy.”

Anh ta cảnh giác: “Lẽ nào cô nghe ngóng được tin tức gì nói bột café cô ấy bán có vấn đề sao?”

“Anh đừng có nhạy cảm quá!” Vương Xán khóc dở mếu dở: “Nếu, tôi nói là nếu cơ mà.”

Lý Tiến Hiên thở phào nhẹ nhàng “xí” lên một tiếng: “Cứ cho là cô
không học chuyên ngành viết tin tức thì cũng làm phóng viên ba năm rồi,
cái này vẫn cần tôi phải dạy sao?”

“Tất nhiên không cần anh phải dạy tôi viết như thế nào, ý tôi là, nếu xuất hiện tình huống như vậy, trước khi anh viết anh có đấu tranh tư
tưởng rằng khi viết xong rồi sẽ đối diện với Tô San như thế nào không?”

Lý Tiến Hiên tỏ ra đang suy nghĩ, sau một lúc mới nói: “Cô có nhất
định phải lấy một giả thiết kiểu trời đấu tranh với người để kiểm tra tố chất nghề nghiệp của tôi không? Vậy cô thử nói xem, một quán café có
thể xảy ra chuyện gì khiến tôi phải khó khăn quyết định giữa hai lựa
chọn?”

Vương Xán cười trách mắng: “Anh đúng là chả ra sao, đến một cái giả thiết mà cũng không dám trả lời.”

“Tôi lại chưa từng nghĩ một chuyện như vậy lại khiến cô ấy và tôi
liên hệ với nhau. Trước mắt như vậy là tốt rồi. Cô ấy mở quán café, tôi
đến đó uống café viết bài. Cuộc sống của hai người đều rất tốt, tại sao
phải giả thiết một tai họa để chứng minh cái gì chứ?”

Vương Xán không biết làm thế nào, biết người khác không thể cho cô
một đáp án bèn khẽ lắc lắc đầu: “Được rồi, tôi không làm lỡ việc tiếp
tục yêu thầm vĩ đại và có tiền đồ này của anh. Đi may mắn nhé!”

Vương Xán nhìn Lý Tiến Hiên bước vào quán Lục Môn, cô gọi điện cho
Trần Hướng Viễn, anh nhanh chóng bước ra. Sau khi lên xe, anh lấy trong
hộp đựng đồ trong xe một hộp nước hoa màu xanh nhạt đưa cho cô: “Tiểu Na vừa đi Hồng Kông về, có mua tặng em một lọ nước hoa. Cô ấy nói mùi nước hoa này có lẽ rất hợp với em, hi vọng em sẽ thích.”

Vương Xán đón nhận, cảm thấy vô cùng áy náy, nhất thời không biết nên nói thế nào. Một lúc sau cô mới đáp lời anh: “Cô ấy thật có lòng, thay
em cảm ơn cô ấy nhé!”

Trần Hướng Viễn đưa Vương Xán đi ăn. Mặc dù ăn những món hải sản tươi ngon cô thích, nhưng cô lại có vẻ bất an. Anh luôn chu đáo ân cần, tất
nhiên là đã nhận ra: “Hình như em có tâm sự gì đó?”

“Không có gì đâu, Hướng Viễn, công ty Tín Hòa dạo này thế nào?”

“Bên công ty thời trang mặc dù đã bổ nhiệm tổng giám sát mới nhưng
năng lực vẫn thua xa người tiền nhiệm. Tình hình hiện tại cũng không mấy khả quan. Tiểu Na và cô Lưu đang rất bận. Nhưng cuối cùng Tiểu Na làm
việc cũng nghiêm túc hơn trước rồi. Về công ty bất động sản…” Anh trầm
ngâm một chút, “Thẳng thắn mà nói, vấn đề tiền vốn lần trước em hỏi anh
vẫn còn tồn tại. Chú Thẩm đã đến Thâm Quyến, định mời một vị giám đốc
chuyên ngành nổi tiếng về làm phó tổng với hi vọng dựa vào năng lực của
anh ta thúc đẩy kế hoạch bán căn hộ giai đoạn thứ nhất và vượt qua cửa
ải khó khăn này. Nếu không, khi nguồn vốn bị đứt đoạn, đừng nói là công
ty bất động sản gặp khó khăn lớn mà thậm chí còn kéo theo khó khăn trong hoạt động của công ty thời trang.

Hóa ra đúng là ông Thẩm Gia Hưng đi công tác, thảo nào mà ông ta tắt
điện thoại, không hồi đáp các cuộc gọi của cô. Hóa ra tình hình tiền vốn của công ty bất động sản Tín Hòa còn nghiêm trọng hơn tin đồn người ta
vẫn nói. Ngày mai bài viết được đăng báo rồi, e rằng tình hình bán căn
hộ sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ… các kiểu dự đoán bỗng chốc quay tròn trong đầu cô.

“Bình thường tốc độ bóc tôm của anh hoàn toàn không kịp với tốc độ ăn của em. Hôm nay em không muốn ăn hay là có chỗ nào không khỏe?”

Nhìn ánh mắt quan tâm ẩn chứa nụ cười của anh, Vương Xán hoàn toàn mất đi dũng khí.

Cô tự an ủi mình nghĩ, báo cáo đã đưa cho chủ nhiệm Dương xem qua.
Thời điểm này, có lẽ bộ phận biên tập cũng sắp xếp vị trí đăng báo rồi,
có nói ra cũng không giải quyết được gì. Dù sao Vãn báo luôn đi theo con đường của người dân thành phố, phong cách không hề sắc cạnh, bài báo
của cô khá