Thanh Mai Của Chàng Trúc Mã Của Nàng

Thanh Mai Của Chàng Trúc Mã Của Nàng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324972

Bình chọn: 7.00/10/497 lượt.

ượng được rằng những
từ này có thể lấy ra để nói về rượu.”

Cao Tường cười: “Chắc là cô đã xem bộ phim “Ly rượu cuộc đời” đúng không?”

Vương Xán gật đầu thừa nhận: “Đúng vHôm đó, khi nghe anh Cao nói sẽ
mua biệt thự làm câu lạc bộ rượu, tôi viết bài cần tài liệu nên đồng
nghiệp đã giới thiệu tôi xem bộ phim này, coi như là bổ sung kiến thức.
Không biết anh Cao kinh doanh về rượu là đơn thuần coi nó những một
nghề, hay chỉ là một sở thích bên ngoài?”

“Có chút giống như đang phỏng vấn rồi!”

Mặc dù anh không yêu cầu viết bài, nhưng đó là bệnh nghề nghiệp của
phóng viên, luôn muốn hiểu hơn một chút về bối cảnh. Có lẽ một ngày nào
đó tôi sẽ dùng đến nó.”

“Đúng là tôn trọng nghề nghiệp, rất đáng biểu dương. Suy nghĩ của
người kinh doanh thật ra rất tầm thường. Thị trường rượu nho trong nước
mới nổi nhưng rất có tiềm năng, rất đáng để đầu tư. Nhưng tôi thừa
nhận…” Cao Tường nhún vai: “Tôi rất thích uống rượu vang.”

“Nếu thống nhất được sở thích và kinh doanh thì thật tốt.”

“Có lúc chúng ta thích những thứ giống nhau, không tránh khỏi việc vô tình hay hữu ý thần thánh hóa nó. Cho dù là uống café hay uống rượu
vang, nghiên cứu các sản phẩm, bất động sản, nghiên cứu vị giác, thậm
chí còn phải hiểu rõ nguồn gốc lịch sử của nó, có lẽ không hề có ma lực. Một khi biến sở thích thành kinh doanh thì sở thích sẽ không còn đơn
thuần nữa.”

Cao Tường bỗng dưng nói chuyện rất sâu sắc, Vương Xán nhất thời có
chút ngỡ ngàng. Cao Tường lại cười, uống hết ly café rồi đứng dậy: “Cô
Vương, tôi đi trước đây. Cô về nhà ngủ một giấc ngon lành, có thể tất cả những phiền muộn sẽ không làm cô lo lắng nữa. Hẹn gặp cô vào thứ bảy.”

Vương Xán không nghĩ là cô về nhà mơ một giấc mơ đẹp là có thể quên
hết phiền muộn. Ngày mai cho dù bắt đầu một ngày mới nhưng những mâu
thuẫn lại không thể tự dưng biến mất. Cô suy nghĩ rồi nhấc điện thoại
gọi cho Trần Hướng Viễn. Điện thoại đổ chuông rất lâu nhưng không có
người nghe.

Trần Hướng Viễn từng nói với cô, cuộc sống của anh luôn rất đơn giản. Trước khi yêu cô, sau khi tan sở nếu không đi tiếp khách ở đâu đó, anh
thường về nhà bố mẹ ăn cơm, sau đó trở về nhà pha một ly café, vừa nghe
nhạc vừa đọc sách, đến chín giờ tối sẽ đến tập thể thao ở một phòng tập
gần đó. Bây giờ vẫn chưa đến bảy rưỡi, có lẽ là thời điểm anh ấy đang ở
nhà. Nếu nói anh giận cô đến mức không nghe điện thoại thì đúng là nằm
ngoài tưởng tượng của cô.

Một lúc sau, Vương Xán tiếp tục gọi cho Trần Hướng Viễn. Lần này đổ
hai hồi chuông lin có người nhấc máy, cô nghe được giọng của Thẩm Tiểu
Na ở đầu bên kia: “Vương Xán, chào cô.”

Vương Xán hoàn toàn không nghĩ được rằng điện thoại của Trần Hướng
Viễn lại ở trong tay Thẩm Tiểu Na, lưỡng lự một lúc, cô nói: “Tiểu Na,
chào cô. Xin hỏi Trần Hướng Viễn có ở đó không?”

“Anh ấy đang nói chuyện với bố tôi.”

“Vậy lát nữa tôi gọi lại…”

“Đợi một lát, tôi có chuyện muốn nói với cô.”

“Cô cứ nói.”

Thẩm Tiểu Na lạnh lùng: “Cô viết bài báo nhằm thẳng vào công ty của
bố tôi thì tôi không nói, nhưng cô lại kéo cả anh Hướng Viễn vào. Tôi
muốn hỏi cô, rốt cuộc cô có ý đồ gì?”

Vương Xán vô cùng kinh ngạc: “Tiểu Na, bài báo đó không hề nhằm vào
bất kì ai, chỉ là phản ánh sự thật về ý kiến của người mua nhà, hơn nữa
tôi nhắc đến Trần Hướng Viễn ở chỗ nào chứ?”

“Anh ấy giới thiệu bố tôi thương lượng với giám đốc chi nhánh anh ấy
về kế hoạch thế chấp vay vốn mới, đã đi đến giai đoạn thẩm duyệt rồi.
Bài báo của cô đăng lên, ngân hàng trả lời rõ ràng là hủy cho vay. Bố
tôi không nhận được vốn vay thì cũng đành nhưng anh Hướng Viễn đang
trong thời kì quan trọng để được thăng chức. Cô nghĩ xem, ban lãnh đạo
ngân hàng sẽ đánh giá anh ấy thế nào?”

Vương Xán sững người một lúc, miễn cưỡng nói: “Tôi không biết chuyện này.”

Thẩm Tiểu Na “hừ” lên một tiếng: “Cô căn bản không quan tâm đến anh
Hướng Viễn, còn đem cả lòng đố kị của cô với tôi vào bài báo, cô đúng là quá khắc nghiệt, quá vô lý.”

Thẩm Tiểu Na cúp điện thoại, Vương Xán cứng đờ người.

Lý do mà Thẩm Tiểu Na gán cho cô quả thực quá hoang đường. Cho dù cô
có tức giận đến thế nào chăng nữa cũng chỉ có thể an ủi bản thân: đó chỉ là những lời nói của một người con gái không biết suy nghĩ mà thôi,
không đáng để bận tâm. Thế nhưng có liên quan đến Trần Hướng Viễn thì cô không thể tĩnh tâm được.

Trần Hướng Viễn mặc dù biết rõ tình hình tiền vốn của Thẩm Gia Hưng
rất khó khăn, không đủ điều kiện để vay vậy mà vẫn cố gắng giúp ông ta
thế chấp vốn mới. Có thể thấy Trần Hướng Viễn vô cùng tận tâm với nhà họ Thẩm.

Trần Hướng Viễn làm việc trong ngân hàng nhà nước với tư cách là quản lý nội bộ, ấn tượng của lãnh đạo về anh ấy có thể nói là đặc biệt quan
trọng. Bài báo của cô đã ảnh hưởng đến anh như thế nào, cô thật sự không thể suy đoán được.



Khi Trần Hướng Viễn gọi điện cho Vương Xán cũng đã hơn mười một giờ đêm rồi. Vương Xán đang nằm trê


Teya Salat