Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thiên Thần Hai Mặt

Thiên Thần Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3214354

Bình chọn: 9.5.00/10/1435 lượt.

từng lời từng chữ nhả ra theo
hơi thở dồn dập. – “ Người phải đi là con. Người phải kéo cô ấy quay về
là con. Dù có chết, con cũng phải kéo cô ấy quay về!!!”

“ Bao năm qua, dù là buồn vui, cay đắng hay đau khổ, níu kéo rồi lại
buông tay, tất cả đều chỉ như một cơn ác mộng ngỡ như cả đời không bao
giờ tỉnh dậy.

Nhưng ...

Không có ngày hay đêm nào là kéo dài mãi mãi, cũng chẳng có giấc mơ nào mà không kết thúc.

Nắng tắt, rồi nắng lên.

Sau cơn mưa, trời sẽ lại sáng.

Mọi thứ rồi cũng đến lúc phải chấm dứt!”

Tại trại giam ...

“ 02654, chúc mừng bà đã được thả!”

Ánh nắng gay gắt chiếu xuyên qua khe hở của cánh cửa sắt, tiếng rít
chói tai vang lên theo sau. Những phạm nhân xung quanh đều hân hoan vui
sướng thay cho một người trong số họ cuối cùng cũng đã được thoát khỏi
chốn địa ngục.

“ 02654, chúc mừng bà! Cuối cùng cũng có ngày bà và gia đình được đoàn tụ!”

“ Con gái bà nhất định sẽ rất vui mừng. Chắc con bé đang ở ngoài đợi bà đó. Mau đi đi, nhanh lên!”

Người đàn bà trên trán đã in hằn những nếp nhăn của tuổi già khẽ bật
cười, nụ cười hạnh phúc sung sướng tận đáy lòng. Cuối cùng cũng có ngày
bà được tự do!

Hai năm trôi qua, không biết con gái bà đã ra sao rồi?

Hữu Nghĩa – chồng bà đã cai nghiện thành công chưa?

Họ có nhớ bà hay không?

Sau sự vui sướng tràn ngập trong lòng, thì cơn sợ hãi xen lẫn hồi hộp
nhanh chóng ập đến. Hai tay ôm chặt chiếc túi da cũ kỹ, bà nhanh chóng
chào một lượt những bạn bè trong trại giam của mình rồi bước thật nhanh
khỏi cánh cửa sắt.

Dưới làn gió lồng lộng, tâm trạng
của người đàn bà đứng tuổi ngày càng trở nên lo lắng. Hai năm qua, không ngày nào mà bà không ngóng đợi tin tức của Hữu Nghĩa và Phương Nhã,
nhưng rốt cuộc cái bà nhận được chỉ là con số 0, hoàn toàn không có bất
kỳ hồi âm hoặc một tin tức nhỏ nhoi nào khác.

Hai năm
sống cách biệt với thế giới bên ngoài, sự giày vò giằng xé tâm can luôn
không ngừng thôi thúc mạnh mẽ, khiến bà càng ngày trở nên lầm lì ít nói. Tuy nhiên bản thân vẫn luôn cố gắng hành thiện với hy vọng rằng một
ngày nào đó sẽ được trở về nhà đoàn tụ cùng gia đình.

Khóe mắt bà rưng rưng, đôi môi mấp máy không thành lời. Lãng phí gần nửa tuổi đời và hai năm trong nhà giam, bà thật không muốn phải bỏ lỡ thêm
giây phút nào nữa.

Bà cần phải trở về với gia đình của mình!!!

“ Cao Mỹ Lệ!”

Cánh cửa nhà giam bằng sắt hoen gỉ vừa đóng lại chưa được bao lâu thì
một chiếc Benz màu đen đã nhanh chóng dừng lại nơi bà đứng, chẳng mấy
chốc một loạt những tên xã hội đen đồng loạt lao ra khỏi xe và túm lấy
hai bên cánh tay người đàn bà.

“ Các người là ai? Nè, các người dẫn tôi đi đâu vậy? Buông tôi ra!!!”

Bọn chúng thô bạo đẩy Mỹ Lệ vào trong xe rồi nổ máy. Trên đường vắng
ngoài quốc lộ, chiếc xe Benz phóng đi với tốc độ nhanh, hoàn toàn không
một ai nghe được tiếng kêu cứu thất thanh của bà.

----

Tại địa bàn Một Mắt.

Mùa hè oi bức với cái nắng gay gắt của tiết trời khiến vạn vật xung
quanh như khô cạn. Ngay cả những bông hoa được trưng trên bàn làm việc
cũng rơi những cánh lá héo úa xuống nền đất. Một Mắt ngồi trên chiếc ghế sofa, đôi mắt lạnh lẽo âm u như xuyên suốt màn đêm, cả người đầy sát
khí trừng mắt nhìn người đàn bà quần áo rách tả tơi, tóc tai bù xù rối
rắm không ngừng kêu la thảm thiết với sợi dây thừng siết chặt quanh
người, môi nở một nụ cười ma mị tàn nhẫn, hệt như đang thỏa mãn với
tiếng khóc rên rỉ vì trò đùa tra tấn của chính mình

Tách!

Những giọt máu loang lổ rỉ ra từ chân tóc, từ khóe miệng và toàn thân
đầy máu liên tục chảy ra không ngừng. Người đàn bà hai tay bị trói chặt
treo ngược lên trên đầu, toàn thân nhũn ra không còn sức để chống cự,
miệng liên tục rên rỉ đầy đau đớn. Chỉ có đôi mắt là tràn đầy căm phẫn
nhìn ông trùm trước mặt. Hình dáng này, gương mặt này, có làm ma bà cũng không thể nào quên!

“ Một Mắt, tao có chết cũng không tha cho mày!!!”

Bốp!

Cái tát nảy lửa giáng thật nhanh xuống bên má của Mỹ Lệ khiến mặt mũi
bà choáng váng, đôi mắt mờ dần trong mệt mỏi, mọi thứ trước mắt dường
như chỉ còn là những cái bóng mờ nhạt.

Một Mắt khẽ hừ
một tiếng, một bên mắt còn lại trừng mắt nhìn người đàn bà thê thảm
trước mặt, môi khẽ nhếch lên thành nụ cười khinh bỉ:

“ Cao Mỹ Lệ. Bà có trách, thì trách đứa con gái của bà cả gan động đến
Một Mắt này. Bà nên nhớ, nợ cũ chưa trả. Bây giờ lại gánh thêm một nơ
mới. Mà món nợ này, chỉ có thể trả bằng cái mạng của gia đình bà thôi!”

“ Đồ khốn, tao có nợ gì của mày thì để cho một mình tao trả, một mình
tao gánh hết. Mày không được động đến con gái và chồng tao!”

Hai bên má bà sưng phồng, cơn đau buốt đến tận óc khiến giọng nói của
bà dường như biến dạng, cả người lảo đảo cố sức căng mắt để nhìn cho kỹ
gương mặt của kẻ đáng bị nguyền rủa kia.

Cảm giác t