XtGem Forum catalog
Thiên Thần Hai Mặt

Thiên Thần Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211265

Bình chọn: 7.00/10/1126 lượt.

oảng la lên, lao đến đỡ anh tựa
vào thành giường, nhưng Kevin lại tỏ vẻ bất cần, quắc đôi mắt giận dữ
của mình về phía ông, gằng từng chữ:

" Ba! Tiện thể con cho ba hay, bây giờ Jessica đã là bạn gái của con rồi! Điều này sẽ không bao giờ thay đổi đâu!"

" Kevin, anh đừng kích động, vết thương chảy máu nữa rồi kìa, không được đâu. Y tá!"

Cô tái mặt nhìn vết thương toẹt ra trên đầu anh mà không khỏi đau xót,
cuống cuồng đứng dậy chạy ra ngoài, nhưng cánh tay cô đã sớm bị anh giữ
chặt, giọng có phần đanh thép, nói như ra lệnh:

" Không cần, em ở lại đây với anh!"

" Tôi biết, ngay từ lúc bước chân vào phòng này tôi đã sớm nhìn ra.
Đúng là ác mộng, đường đường là một giám đốc của tập đoàn khách sạn Red
nổi tiếng mà lại yêu đương nhăng nhít với đứa con gái không rõ nguồn
gốc, không rõ lai lịch thế kia còn ra thể thống gì đây hả?" - Ông gầm
lên, lúc này đã đứng trước mặt Kevin, đôi mắt hằn những tia đỏ nhìn chằm chằm vào thằng con trai mình, rồi lại uất hận quay sang Phương Nhã - "
Cô đúng thật là cáo già, đáng lý ra tôi phải tống khứ cô đi từ hai năm
về trước rồi, nể tình cô bị mất trí nhớ, thế nên tôi mới nhân từ để cô ở lại. Nhưng không ngờ chính vì một phút nhân từ của tôi mà khiến sự việc thành ra thế này, ngay cả thằng con quý tử của tôi cũng bị cô làm cho
lú lẫn mất, lời của tôi nó cũng không nghe lời. Quả thật cô không đơn
giản!"

" Ba!"

Kevin tức giận gào lên, đôi mắt anh đã
sớm đỏ hằn những tia máu giận dữ, nhưng khi thấy thân người Phương Nhã
run lên, thì đáy mắt anh liền trở nên hoảng loạng, xót xa, tay vô thức
ôm chầm lấy tay cô kéo vào lòng mình, giọng trở nên lo lắng tột độ:

" Jessica, em không sao chứ? Đừng nghe ba anh nói bậy, đừng nghe gì cả. Được không?"

Cả người Phương Nhã lạnh ngắt, cô uất ức đến không nói nổi thành lời,
bờ ngực phập phồng theo hơi thở, cô cắn răng chịu đựng bấy nhiêu năm
qua, dù có bị ba và mẹ Kevin xem cô không ra gì, sỉ nhục, mắng nhiếc cô
cũng không sao. Vì cô hiểu, cô thật sự là người không rõ lai lịch, không rõ nguồn gốc, không thể là người xứng đôi vừa lứa với một giám đốc giàu có có đủ tiền tài địa vị như anh. Thế nhưng, lúc này lời nói của ông đã khiến cô lên tới đỉnh điểm rồi, sao có thể xúc phạm người khác đến như
vậy????

Cô hướng đôi mắt run rẩy của mình, nhìn thẳng người đàn ông trước mặt, giọng lạc hẳn đi:

" Bác trai, con biết hai năm qua bản thân đã thành gánh nặng của Kevin, con rất cảm kích và biết ơn anh ấy. Bây giờ con đã bình phục về thể
trạng, có thể tự mình tìm kiếm quá khứ được. Con sẽ không làm phiền anh
ấy nữa đâu" - Nói rồi cô nhìn qua anh, mỉm cười - " Con sẽ chứng minh
cho bác thấy, không phải con muốn trèo cao, cũng không phải muốn chia rẽ tình cảm hai cha con bác gì cả. Chỉ đơn giản con thật sự muốn ở bên anh ấy mà thôi. Nên rồi sẽ có một ngày, bác sẽ gạt bỏ những thành kiến đó
về con!"

" Jessica!"

Đáy mắt Kevin tràn ngập sự xúc động, anh thở phào, khóe môi cong lên
hạnh phúc. Ban nãy câu nói của cô còn làm anh lầm tưởng rằng cô sẽ rời
xa anh, ai ngờ đâu câu nói sau đó lại làm anh xúc động đến vậy. Điều này chứng tỏ rằng cô đã thực sự xem anh ở cương vị một người bạn trai, lòng cảm thấy vui mừng đến không thốt nổi nên lời, tay vô thức siết chặt lấy bàn tay bé nhỏ của cô, tự hứa với lòng từ đây về sau sẽ không bao giờ
buông ...

Lời nói của cô đầy cương quyết, rắn rỏi như vậy chỉ
đủ làm Kevin xúc động, thế nhưng trong con mắt ông chỉ là giả vờ đóng
kịch, khẽ hừ một tiếng, cười lạnh:

" Tôi sống ở đời mấy chục
năm nay, gặp biết bao nhiêu người, cũng nếm được bấy nhiêu lòng dạ đàn
bà. Cô là con người như thế nào, tôi có thể nhìn ra!"

Thanh âm
ông sắc bén cứa thẳng từng đường lên người Phương Nhã, sau đó liền quay
sang đứa con trai của mình, hạ giọng nói khi thấy anh chuẩn bị mở miệng
nói giúp cô:

" Đừng kích động như thế, lo cho bản thân mình trước đi. Phải biết giữ sức lực để rồi còn đấu với tôi nữa chứ!"

Ông vừa nói vừa đưa tay bấm nút vào cái chuông gần thành giường, kêu
gọi bác sĩ, môi nhếch lên cười nhạt, khinh khi nhìn Kevin lẫn Phương
Nhã.

Bên ngoài cửa, bóng dáng của Quốc Thịnh như hoàn toàn bất
động. Anh đứng lặng người, tâm trạng trở nên vô cùng phức tạp đến khó
hiểu khi vô tình nghe được toàn bộ cuộc đối thoại của ba người trong
phòng bệnh. Đôi mắt anh như phủ sương mù, hai hàng chân mày cũng vì thế
mà nhíu lại, đột nhiên anh cảm giác được hơi thở mình đang bị đè nén đến kỳ lạ.

Không ngờ mọi việc lại phức tạp như thế. Bất giác lòng
anh lại dấy lên niềm thương cảm cho cô gái, không ngờ rằng bản thân cô
đã bị mất trí nhớ, nay còn phải chịu sự sỉ nhục từ ba của người yêu
mình. Thật đáng thương!

Không khí trong phòng trở nên yên tĩnh
lạ thường, anh cũng đứng yên một chỗ bên ngoài, biết rằng với tình cảnh
hiện giờ không thích hợp để anh vào chào hỏi. Đến khi anh nghĩ rằng mình đành phải đi thì lúc này hai cô y tá từ xa chạy đến vô cùng gấp gá