
n cả nhà mình nữa
- Này, mày cầm lấy! – cái Ngọc chìa ra trước mặt tôi một gói quà đã bọc đẹp đẽ, phảng phất mùi thơm nữa
- Cái gì đây? Quà cho tao à? – tôi ngạc nhiên
- Mày hâm à? Tao chuẩn bị cho mày mà đi tặng cái Phương ấy! – nó nói rồi ngồi phịch xuống cạnh tôi
- Ơ sao lại? …. – tôi đã nhờ nó gì đâu
- Bạn bè với nhau tao lạ gì mày! Học đã ko có thời gian rồi còn học chúng nó yêu với đương! Cầm lấy đi, tao làm trước ko 1 2 hôm nữa mày cũng lại nhờ à!
- Hihi, bạn tốt có khác! – tôi cảm động lắm, có lẽ trong những người con gái tôi quen, chỉ có nó là quan tâm đến tôi nhiều nhất thôi
- Mà cái gì đây? Mày phải nói tao biết chứ? Tao còn trả tiền mày nữa! – Tôi cầm cái hộp lên thấy nặng nặng
- Thôi, cái này coi như tao cho mày! – nó nhìn tôi cười
- Ơ đệt! Quà cho gái chứ có phải cho tao đâu! Chuyện nào ra chuyện đấy chứ! Mà cái này là cái gì? – tôi hỏi lại
- Mỹ phẩm đấy, hàng xịn. Tao thấy con Phương nó cũng ăn diện, nghe mày nói là nhà cũng khá. Chịu chơi 1 lần đi! – Nó nói rồi hích vai tôi
- Mỹ phẩm à? Liệu ổn ko đấy? – tôi ko nghĩ là mình sẽ tặng thứ này.
- Mẹ mày, hàng xịn từ Mỹ đấy, đứa con gái nào nhìn thấy chả thích! – Nó lên mặt với tôi
- Hàng Mỹ? Mày đào đâu ra? Thế này…? – tôi bối rối
- Mày có nhớ cái lão tao hay kể thích tao ko? Lão ấy sang Mỹ rồi, quà lão ấy tặng tao đấy! Mà tao chẳng dùng, bao nhiêu thứ lão ấy tặng tao toàn cho hết đấy thôi
Tôi nhớ ra cái tên mà con Ngọc mỗi lần có kẹo bánh ngon ngon hay quà gì đặc biệt cho bọn tôi là nó lại kể. Tên dó thích nó lắm mà con Ngọc nó có ưa đâu, nghe nói hồi trước lão ở Singapore, giờ qua mỹ rồi sao?
- Thật ko đấy mày? – tôi hỏi lại
- Mày vì gái mà nghi ngờ tao nữa đấy hả? – Nó nhìn tôi vẻ giận dỗi
- Ko ko, mẹ, hâm à? Là tao thấy ngại thôi, với lại làm thế, tặng thế dc ko?
- Được! Mày nghe tao hay nghe mấy thằng kia (ý nó là mấy thằng bạn tôi)
- Thì nghe cả 2! Humh, cảm ơn mày nhiều, để tao kiếm quà tặng lại mày là huề nhé! – tôi ngại thật
- Mà mỹ phẩm nó xài xong rồi thôi! Phải có cái gì nữa chứ? – tôi gợi ý thêm
- Vậy để tao bỏ vào 2 con lật đật nhé! 1 con là mày còn 1 con là nó!
- Uh`, được đấy, tao cũng thích 2 con đấy! – tôi mừng rơn, tôi biết con lật đật mà cái Ngọc nhắc đến nhìn dễ thương lắm
- Mà này, tao nói thật mày đừng buồn nhé! Con Phương thì đúng là ko chê được nhưng tao thấy nó với mày cứ sao sao ấy! – con Ngọc tự nhiên suy tư
- Sao là sao?
- Tao sợ mày hiền quá, nó bắt nạt, với lại …. – Nó bỏ lửng
- Nói nhanh xem nào! – Tôi giục, nó hiểu tính thôi ko thích thế
- Tao có linh cảm ko tốt, tao sợ nó sẽ làm mày buồn! – Con bạn tôi xìu mặt
- Mày lo cho tao quá hóa suy nghĩ lung tung rồi! Yên tâm đi, dù có thế nào tao cũng ko làm mày thất vọng đâu (nó muốn tôi chú tâm học hành). Mày thấy tao vẫn giữ được phong độ đỉnh cao đấy thôi, tao mà học thì trời có sập cũng vậy thôi mà! – tôi an ủi nó
- Ừ, cấm mày cũng chẳng được, thôi thì đến đâu hay đến đó vậy!
Tôi rời nhà con Ngọc, ko mang quà về mà để đó rồi Noel lấy sau, vừa đi vừa nghĩ mình thật là tốt số khi có được con bạn như thế. Cả đám chơi với nhau, tôi hiểu tôi là đứa mà nó quan tâm nhất. Lúc nào nó cũng sợ tôi chơi bời nhiều, có lúc còn kiểm soát, cấm tôi thế này thế khác nữa! Rồi nó lại bảo tôi ngố, thật thà, dễ bị lừa nên bao nhiêu lần bọn bạn tính mai mối cho tôi nhưng nó cũng cũng gạt đi, nói là con đó ko hợp với tôi. Lần này có lẽ nó thấy tôi thích em Phương thật nên nó mới ko cản nữa. Bây giờ lo sắp xếp cái vụ Noel như thế nào đây này!
Chiều 22/12 rồi mà tôi vẫn chẳng biết phải nói với em Phương như thế nào cả, đành gặp mặt rồi tùy cơ ứng biến thôi chứ biết làm sao nữa!
- Đang làm gì thế? – Tôi hỏi sau khi rón rén lại gần em nó đang ngồi ngoài sân trường
- Ui! Anh làm em giật cả mình! Em đang xem bói! Hihi – em nó ngước nhìn tôi
- Xem bói á? Thật ko đấy? – tôi ngạc nhiên
- Ơ, anh ko tin à? Em còn xem thấy Noel anh bận ko đi chơi được này!
“Ơ đệt! Sao em nó biết nhỉ? Tôi có nói với ai vụ này đâu?” –tôi ngơ người nghĩ mãi mà đúng là tôi ko nói với ai cả, bọn bạn tôi cũng chưa có ý kiến tụ tập gì mà!
- Hihi, ko phải bận ko đi chơi được mà là anh đi học 9h mới về lận! – tôi cố gượng gạo
- Mà em có kế hoạch gì chưa? – tôi hỏi nhanh
- Dạ, mấy đứa nó đang rủ đi vào nhà thờ chỗ anh chơi!
- Ừ, hay đấy, nhà thờ chỗ anh Noel họ làm đẹp lắm! Em chưa đi bao giờ sao?
- Dạ chưa!
- Vậy thì năm nay phải đi thôi, bọn bạn anh cũng ra đó chơi nhiều lắm! Đi đi, rồi anh về anh dẫn vào trong nhà thờ, đẹp hơn bên ngoài nhiều! – Tôi tranh thủ gài kèo
- Thật nhá? Cơ mà lúc đấy muộn rồi! – Em nó chuyển từ vui mừng sang ỉu xùi
- Anh cố gắng xin về trước, chắc 9h là về tới nơi thôi! Mà phải muộn gần lễ mới đẹp. Tin