
ng. Nhưng chiến trường thay đổi, lúc này đây anh
rất không cam lòng.
Chương
trình kết thúc, Cố Trữ gọi Bạch Thuần Khiết đang vội vã rời đi “Về ăn lẩu?”
Lại mỉm
cười ngượng ngùng mà ngọt ngào, Bạch Thuần Khiết gật đầu “Thật sự là người
thông minh.” Khen xong, cô thấy trong ánh mắt Cố Trữ cảm giác như có một vẻ mất
mát yếu ớt “Chuyện kia, Cố Trữ này, anh không biết tôi đây là người rất hay
thay đổi, tính cách không tốt. Trong khoảng thời gian ở chung này tôi cảm giác
anh có lẽ không tệ, phụ nữ không cần lo lắng không chu đáo, kiểu tai họa như
tôi có lẽ nên ở phía Lục Cảnh Hàng. Đời trước của anh ta làm bậy, tôi muốn thay
mặt trăng trừng phân anh ta!”
Cho dù
cô có nói dài dòng đến mấy thì nụ cười đã biến mất dần dần lại hiện lên trên
mặt Cố Trữ “Cô cho rằng tôi còn có thể vì cô mà trong lòng nghĩ quẩn ?”
“Cũng
vậy! Chúng ta mới biết một thời gian ngắn như vậy nên cũng không sinh ra loại
tình cảm kinh thiên động địa nào.” Bạch Thuần Khiết như trút được gánh nặng, có
điều hình như cô thở phào quá sớm.
Bởi vì
Cố Trữ còn không để cho cô nói hết “Có điều, lần này tôi không muốn lại thua
bởi Lục Cảnh Hàng.”
“
A, anh này. . .”
“Mày
làm gì cũng không xong, ăn gì cũng để phần!” Đằng sau Cố Trữ có một người trung
niên tóc hơi bạc như từ trên trời giáng xuống, vô cùng bạo lực đưa tay đánh về
hướng Cố Trữ còn không phản ứng kịp “Làm cái chương trình chó má gì!”
“A!” Bị
đau, Cố Trữ mặt mày nhăn nhó vội trốn phía sau Bạch Thuần Khiết ” Ông già, ông
nên nói chuyện văn minh hơn, ông là người có thân phận!”
“Phì…
hừ, với loại người vô tích sự như mày mà còn dùng văn minh?” Vừa nói lão trung
niên lại muốn xuống tay, nhưng rồi sợ bị thương đến Bạch Thuần Khiết lại thu
tay về “Tiểu thư, ta giáo dục con trai, cô có thể tránh ra không?”
Hoàn
hồn, Bạch Thuần Khiết cũng sợ mình bị thương nên vô cùng không có nghĩa khí né
khỏi trước mặt Cố Trữ “Mời ngài.” Sau đó cô xin lỗi cười một tiếng với người
mang vẻ mặt trách móc “Nếu không trở về nhà thì không có thịt để ăn!
Chạy
với tốc độ cao nhất, nhưng khi Bạch Thuần Khiết đi vào thang máy thì hình như
cô lại nghe được Cố Trữ kêu rên mất hồn.
“A!”
Bởi ăn vội nên Bạch Thuần Khiết bị đậu hũ nóng làm phỏng miệng. Vừa huyên
thuyên mà đem tổ tông nhà đậu hũ nguyền rủa một trận, cô vừa bất mãn nhìn sang
kẻ ngồi đối diện đang cười trộm “Lục tiên sinh, trong tiết mục kênh 6 lần tới
anh có muốn gọi điện thoại hỏi một lần xem ăn đậu hũ bị phỏng miệng thì có phải
bởi vì nóng lòng hay không?”
“Cũng
được, nhưng mà anh sẽ hỏi rõ người bị phỏng miệng tên là gì.” Vừa nói vừa đưa
sang một chén đồ uống ướp lạnh, Lục Cảnh Hàng hỏi với vẻ mặt chăm chú ” Em
thích tham gia chương trình radio kênh 6 sao?”
“Không
thích tham gia, lúc trước em cũng không muốn tham gia.”
“Vậy
thì lần sau cũng đừng đi.”
“Không
thích thì không thích, nhưng mà đâu có giống trước, tôi đang cần tiền!”
Ánh mắt
thâm thúy liền nhìn sang ”Có thể mượn của anh.” Lục Cảnh Hàng vốn định nói
“Cầm”, nhưng anh hiểu rõ người trước mắt nên liền đổi thành ”Mượn” .
Bạch
Thuần Khiết cũng hiểu rõ ràng ý tứ của anh bèn cố ý làm ra vẻ một thanh niên
muốn phấn đấu mà nói “Tiền này có lẽ chính mình kiếm được mới thích!”
Nhưng
anh không muốn nhìn thấy cô bận rộn mệt mỏi như vậy. Chắc là chính cô ấy cũng
phát hiện ra, từ lúc tới thành phố này thì cô đã gầy đi một vòng. Không nói
thêm gì nữa, Lục Cảnh Hàng gắp miếng thịt đã nhúng xong bỏ vào bát của Bạch
Thuần Khiết.
“Ăn
nhiều dễ nổi nóng, anh đừng có nghĩ mưu hại em!” Lục đại ngốc, thứ tốt phải
cùng nhau chia xẻ nha. Bạch Thuần Khiết tôi đây mà lại là loại người độc chiếm
hết sao! Xẻ lại một nửa chỗ thịt, cô lại vẫn còn vô cùng hiền thê lương mẫu
chấm vào bát tương giúp anh “Để làm chi, còn chờ em cho anh ăn à! Nằm mơ đi!”
Lục
Cảnh Hàng cười cầm lấy đôi đũa, hai cái liếc mắt nhìn nhau một cái rồi mới bắt
đầu. Ăn được một nửa, trong đầu Bạch Thuần Khiết đột nhiên xuất hiện vấn đề cha
của Cố Trữ bèn ngẩng đầu nhìn nhìn Lục Cảnh Hàng rồi hỏi ” Ba của Cố Trữ là chủ
tịch đại tập đoàn sao?”
“Làm
sao mà đột nhiên lại hỏi chuyện này ?”
“Hôm
nay vừa gặp ở đài phát thanh thì thấy ông ta vừa gặp mặt Cố Trữ liền đưa tay vả
một cái, rất kích thích – “
Nhìn vẻ
mặt cô cười có hơi hả hê, anh cố ý giội nước lã ” Em chưa từng bị bậc lớn tuổi
đánh à.”
“Đánh
là đánh, nhưng mà ba Bạch cho tới bây giờ đều là đánh nhẹ, một tí cũng không
đau!” Nói đến ba Bạch, Bạch Thuần Khiết không khỏi thở dài “Em cảm giác được
trong tương lai một ngày nào đó em sẽ đột nhiên sụp đổ mà trở về nhà.”
“Không
cho phép.”
Đặt đôi
đũa xuống, Bạch Thuần Khiết không giải thích được đành hỏi “Anh dựa vào cái gì
mà không cho phép vậy. Em về nhà thăm cha cũng không phải đi đoạt cha của nhà
anh.”
Đối với
giọng điệu có hơi thô lỗ của cô lại thêm mặt nhăn mày nhó, Lục Cảnh Hàng phun
ra từng chữ “Không cho phép l