Disneyland 1972 Love the old s
Tôi Và Boss Thật Trong Sáng

Tôi Và Boss Thật Trong Sáng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324001

Bình chọn: 8.5.00/10/400 lượt.

à không cho phép.”

“Cũng
quá ngang ngược đi! Làm sao mà dù đuổi kịp thuyền cướp nhưng cũng vẫn không thể
đánh!”

Anh bật
cười ” Anh thích cách so sánh này.”

“Vậy anh
chính là thuyền trưởng Độc Nhãn Long, đầu lĩnh băng cướp thuyền?”

“Tùy ý
em gọi như thế nào.”

Bạch
Thuần Khiết cười xấu xa bế Tiểu Tiện Viên vẫn đang ngồi dưới sàn chờ bọn họ
thưởng cho một miếng thịt “Vậy sau này bảo anh là ông nội của Tiểu Tiện Viên!”

“Có đi
có lại, bà tổ mẫu của Tiểu Tiện Viên.”

Đấu võ
mồm thua! Xem ra muốn tìm lại cảm giác thắng lợi ở đài phát thanh rất khó khăn.
Với vẻ mặt chán nản vứt bỏ Tiểu Tiện Viên khỏi tay, Bạch Thuần Khiết muốn ăn
cơm tiếp nhưng lại bị Lục Cảnh Hàng kéo lên khỏi ghế. “Đi rửa tay trước đi.”

“Không
cần, nó không bẩn.”

“Đi rửa
tay.”

“Lục
Cảnh Hàng, anh thực sự là khó chịu!”

“Là em
rất không vệ sinh thì có.” Vừa nói, Lục Cảnh Hàng đã kéo cô tới toilet, chỉ có
điều là người nào đó trong nháy mắt lại nảy sinh tinh thần cách mạng không muốn
cúi đầu trước kẻ địch. Bất đắc dĩ, Lục Cảnh Hàng chỉ có thể tự mình ra tay.
Nhưng ai mà biết được là hành vi lúc trước tràn đầy ý nghĩa giáo dục thiếu nhi
lại dần dần biến thành cử chỉ hành vi mà thiếu nhi không nên làm.

Bốn tay
nhẵn nhụi mịn màng xoắn chung một chỗ, trước ngực ai đó dán chặt phía sau lưng
người nào đấy. Một người nào đó phả hơi thở dồn dập bên vành tai tương đối mẫn
cảm của người nào đó . . . bên trong toilet chắc là rất yên tĩnh, ngay cả tiếng
kim đồng hồ chạy cũng không có, Bạch Thuần Khiết 囧 , rất không quen nha.

“Này,
trong toilet nhà anh cũng nên có một cái đồng hồ treo tường .”

“. . .
Tại sao.”

“Nếu
như anh vội, lại đúng lúc đang tắm thì không phải là có thể xem giờ bất kỳ lúc
nào sao?”

“Nghĩ
thực sự chu đáo, nhưng mà hôm nào đó chúng ta lại nghiên cứu việc này.”

“Đúng,
đúng, hôm nay chúng ta ăn cơm trước!” Bạch Thuần Khiết mở vòi nước ra để hai
người vội vàng rửa tay. Nước mát lạnh lẽo cũng khiến cho hai người có thêm lý
trí, đặc biệt là Lục Cảnh Hàng.

Đưa tay
rút khăn mặt đưa cho cô, mặt của hắn áp vào một vầng đỏ ửng đang thoáng hiện
hai bên má ai. Cầm khăn mặt lau tay cho khô, Bạch Thuần Khiết đi theo phía sau
anh trở lại phòng ăn. Phần còn lại của bữa ăn thật sự bình tĩnh, nhưng làm
người trưởng thành như cô thì tâm hồn vẫn là rung động từng đợt.

Buổi
tối nằm trên giường, hai con mắt cô trừng trừng nhìn chăm chú ra cửa phòng, cứ
như xuyên qua được cánh cửa kia là có thể nhìn thấy vào phòng đối diện.

“Gâu. .
.” Tiểu Tiện Viên đã không ở nổi trong ổ nên bắt đầu bò ra sàn nhà. Ngẩng đầu
thấy Bạch Thuần Khiết đang nhìn mình thì nó vội vàng ủy khuất “ô minh” một
tiếng, ý tứ này chắc là đang hỏi tại sao không sang phòng ngủ đối diện chứ.


nóng, thì cô cũng nóng mà. Nhưng hai người bọn họ vừa mới ở chung một chỗ không
được bao lâu, còn hiện tại xem ra ở chung có phần rất không có tính nguyên tắc.
Nhớ lại tiếng thở dốc nặng nề cũng rất khêu gợi bên tai lúc buổi tối, gương mặt
lập tức giống như bị lửa thiêu, tóc gáy cũng dựng đứng lên. Bạch Thuần Khiết ơi
Bạch Thuần Khiết, mày cũng rất Thuần Khiết rồi! Tự mình che mặt mình, vốn định
hạ nhiệt độ thì càng che lại càng nóng .

Tâm tư
hỗn độn, khí trời lại nóng bức nên rất thuận theo tự nhiên, buổi sáng ngày hôm
sau Bạch Thuần Khiết trông hệt như được thiên nhiên phết màu hộ. Mâu thuẫn một
lát trước gương, cuối cùng cô vẫn quyết định không che đôi mắt gấu mèo đi. Vì
trời nóng nên da cô thật sự không chịu được bất cứ thứ trang điểm nào bám vào
trên mặt. E ngại hình thức cũng kệ e ngại bộ mặt đi, dù sao thành phố A cũng
không có mấy người quen cô!

Nhớ lần
trước khi Bạch Thuần Khiết nghĩ như vậy thì ngay trong tiệc rượu cô lại gặp Tào
Học Kim vốn cùng mình lớn lên. Còn lần này đây khi lại cho rằng như vậy thì cô
kinh ngạc gặp ở siêu thị một người không thể chia cách quan hệ với mình! Có đôi
khi thế giới này chính là nhỏ đến như vậy, cuộc sống này chính là quỷ quái như
vậy.

Đang
đẩy xe mua sắm chợt sững sờ tại chỗ, trong đầu cô vào giờ khắc này chứng thật
là hoàn toàn trống rỗng, không khoa trương chút nào.

So sánh
với sự kinh ngạc của Bạch Thuần Khiết, Liễu Chi Nhã càng khó có thể tin nổi mà
trợn to hai mắt.

Không
phải bà đang ở nước ngoài sao?

Không
phải cô đang ở thành phố C sao?

Nhưng
hôm nay bọn họ xác thực đã gặp nhau tại một siêu thị ở thành phố A!

Lại là
một cơn im lặng xấu hổ kèm theo rồi Liễu Chi Nhã mở miệng trước. Bà gọi tên của
Bạch Thuần Khiết khi cô đang đi tới phía mình. “Tiểu khiết.”

Miệng
mấp máy đến mấy lần, Bạch Thuần Khiết mới rốt cục gọi ra.”Mẹ.”

***

Lúc
tiểu học, sau khi cha mẹ ly hôn thì Bạch Thuần Khiết do cha nuôi dưỡng. Gần như
từ đó người mẹ đã biến mất khỏi cuộc sống của cô. Có người ngầm đồn đại nói là
bà ta đã yêu chồng người khác, vì muốn ở cùng nam nhân kia bèn bỏ nhà bỏ con
gái. Học sinh tiểu