XtGem Forum catalog
Vụ Bê Bối Ở Sung Kyun Kwan

Vụ Bê Bối Ở Sung Kyun Kwan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212472

Bình chọn: 8.5.00/10/1247 lượt.

ó mặt tò mò. Gã lại tiếp tục kể:

"…
Lúc đó ta nghĩ phải lôi Đại Vật cùng về thì tốt hơn nên mới đến Tỳ Bộc
sảnh. Thế rồi đột nhiên ta nảy ra suy nghĩ phải 'kiểm tra' tên nhóc gan
to mà cái ấy cũng to này mới được. Ngày thường lúc nào cũng khoe khoang
thế nọ thế kia, nên ta lại càng tò mò hơn."

Toàn bộ nho sinh nhất loạt gật gù ra chiều đồng cảm. Mà không chỉ nho sinh Sung Kyun Kwan,
tất cả đàn bà con gái trong Phán thôn cũng như khắp kinh thành đều tò mò về cái ấy của Đại Vật. Nếu họ ở vào tình huống đó, có khi cũng đã hành
động giống hệt Jae Shin cũng nên.

"… Ta giả vờ làm ma rồi leo
tường vào Tỳ Bộc sảnh. Chậc, vậy mà tự dưng lại không thấy thằng nhóc
này đâu nữa. Đúng ra ta nên dừng lại ở đó…"

Đột nhiên Jae Shin
dừng lại, làm cho đám nho sinh càng tò mò về đoạn sau của câu chuyện,
sốt ruột giục gã liên tục. Jae Shin giả vờ thở dài rồi tiếp tục:

"… Ta chui vào nhà kho, xét cho cùng thì chỉ có chỗ đó là tên nhóc này có
thể trốn được thôi. Ấy vậy mà vẫn chẳng thấy đâu. Trong kho thì u ám y
như chuẩn bị có ma thật xuất hiện nữa chứ. Rồi đột nhiên ta nghe thấy
tiếng bước chân bên ngoài."

"À ha! Vậy ra Đại Vật không có trong kho. Là huynh đoán nhầm, đúng không?"

Suy luận của Yong Ha lại càng làm cho câu chuyện thêm hấp dẫn. Jae Shin vừa lắc đầu vừa nói:

"Không, không phải vậy. Tiếng bước chân lúc đó là của rất nhiều người. Lúc đó
ta liền la lên 'Là ai? Sao cứ lén lút như kẻ trộm mèo vậy hả?' Hơ, vậy
mà lại nghe tiếng bước chân bên ngoài kéo nhau chạy mất. Đột nhiên ta
thấy lạnh hết cả sống lưng. Tại sao ở Tỳ Bộc sảnh mà lại có nhiều tiếng
bước chân như vậy? Chẳng lẽ là ma? Đến ngay khi ta nghĩ phải rời khỏi
đây càng nhanh càng tốt thì…!"

"Thì sao, thì sao nữa?"

"… Đột nhiên, ngay trước mặt ta, xuất hiện một con ma tóc xõa bù xù!"

Có vài nho sinh bật ra tiếng la khẽ. Buổi Trai hội cuối cùng lại biến thành buổi kể chuyện cười của Jae Shin.

"Rồi sao nữa?"

"Sao cái gì nữa, ta ngất xỉu tại chỗ luôn. Vậy mà con ma ấy cứ cố đánh cho
ta tỉnh dậy, thế mới lạ. Đến khi hoàn hồn mới nhận ra đó Đại Vật. Nói
tóm lại, định dọa Đại Vật vậy mà lại bị tên nhóc này dọa ngược cho ngất
xỉu."

Không ai ngờ Jae Shin có thể nói dối hay đến vậy. Câu
chuyện của hắn còn thú vị hơn cả sự thật nữa. Yoon Hee cũng phụ họa
thêm. Mà thật ra ngoại trừ chuyện hắn bị thương đã bị giấu nhẹm đi, hầu
hết những chi tiết còn lại đều là sự thật.

"Không phải tôi cố ý
dọa huynh đâu. Nghe thấy có tiếng người trèo tường vào, tôi tưởng là kẻ
xấu nên vội vàng chạy đi tìm chỗ trốn. Lúc ấy vừa tắm gội xong chưa kịp
lau khô, lại vội vội vàng vàng chui vào đống rơm nên thành ra tóc tai bù xù dính đầy rơm. Còn chuyện lay cho huynh tỉnh dậy, chẳng qua là chẳng
biết đến bao giờ mới có thể được đánh huynh thoải mái như vậy nữa, cho
nên…"

"Biết ngay mà! Chả trách sao lúc ấy ngươi lại đánh mạnh tay như vậy. Lát nữa nói chuyện với ta sau."

Được đánh Kiệt Ngao thì dĩ nhiên là phải ra tay thật mạnh rồi. Biết đến khi
nào mới có lại được cơ hội trời cho ấy. Lời Đại Vật nói quả không sai
chút nào. Tất cả nho sinh có mặt ở Minh Luận đường đều tin rằng những gì hai người đang kể không phải là nói dối. Yong Ha giả vờ hỏi một câu
mang tính quyết định:

"Chỉ vì lý do đó thôi mà từ nãy đến giờ Đại Vật không dám nói gì sao?"

"Dĩ nhiên rồi! Chứ huynh nghĩ chuyện Moon Jae Shin này chỉ vì một con ma mà sợ đến ngất xỉu đáng xấu hổ đến mức nào? Vậy nên ta đã ép Đại Vật hứa
không được nói cho bất kỳ ai biết chuyện đêm hôm đó, lộ ra là chết với
ta."

Chính xác! Dĩ nhiên một người như Kiệt Ngao sẽ không bao giờ muốn chuyện này bị lộ ra rồi. Từng người từng người một tự vẽ ta cảnh
ấy trong đầu, quên hẳn đi cả việc đang tổ chức Trai hội, thậm chí còn vỗ tay tán thưởng. Thiên hạ đệ nhất Kiệt Ngao mà lại bị một con ma giả dọa đến ngất xỉu, chỉ nghĩ đến thôi đã thấy hả lòng hả dạ rồi. Yong Ha nói
tiếp:

"Vậy còn mấy tiếng bước chân ở bên ngoài mà huynh nghe thấy thì sao? Là ma thật à?"

"Từ lúc đó đến tận hôm nay ta vẫn nghĩ là ma thật. Nhưng giờ thì biết rồi.
Này, đám nho sinh Hạ trai kia! Tối hôm đó các ngươi có nghe thấy tiếng
ta, đúng không?"

Khó khăn lắm đám nho sinh Hạ trai đang mặt mày tái mét mới dám khẽ gật đầu.

"Vậy mấy tiếng bước chân bí ẩn ấy là của nho sinh Hạ trai? Thật là! Vậy xem
như mọi chuyện được giải quyết hết rồi, không còn gì để nói nữa."

Có vẻ như Trai hội sẽ kết thúc suôn sẻ. Yong Ha nói thầm vào tai Jae Shin:

"Mà sao giọng điệu kể chuyện khi nãy chẳng thấy giống huynh chút nào cả?"

"Bắt chước ông lão kể chuyện ở khu chợ chút thôi."

"Ô hô! Được đấy chứ! Vậy hôm nào tôi với huynh cùng đi gặp ông lão mà huynh vừa bắt chước đó đi."

"Ta có điên đâu mà đi chung với huynh?"

Nhìn hai người đối đáp với nhau, tất cả nho sinh nghĩ tin đồn vừa rồi phải
là về hai người này mới hợp lý. Trai hội đang sắp sửa đi đến hồi kết