Old school Swatch Watches
Bóng tối và cô đơn – Paul Kenny

Bóng tối và cô đơn – Paul Kenny

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323222

Bình chọn: 7.00/10/322 lượt.

nh trên núi. Có nhiều xó xỉnh hiền hòa và vắng vẻ ở Dordogne hay những nơi khác. Hãy để cho các nhà chuyên môn cắt ung nhọt đó. Đó là nghề của họ.

Faltière vươn móng vuốt ra:

– Bỏ đi?- Anh kêu lên rõ ràng anh đang bị xúc phạm. – Anh nói một cách nghiêm túc?

– Rất nghiêm túc. – Francis thú nhận. Và tôi còn nói rõ hơn: Bỏ đi ngay tức khắc. Ngay lúc này. Tôi hoàn toàn sẵn sàng đưa anh ra ga hay phi trường tùy anh lựa chọn. Xe của tôi đậu ở con đường bên cạnh.

– Không có vấn đề đó. – Faltière cắt ngang. – Trốn đi một cách đột ngột như một giám đốc ẵm túi tiền khi đã làm những hành động mờ ám. Anh giỡn với tôi đó à?

– Thật không may là không. – Francis thở dài đứng lên. – Tôi nghĩ tôi đã giải thích một cách rõ ràng nhưng tôi thấy rằng anh không hiểu gì cả.

Faltière phản đối:

– Cho dù sự bi quan của anh có cơ sở. Tôi cũng không bỏ đi như một kẻ hèn hạ. Trong một tuần, phần biên tập của số tạp chí sắp ra sẽ được khóa chặt. Lúc đó, chắc chắn tôi sẽ đi Thụy Sĩ. Nhưng một sự đi ngay tức khắc thì không. Đó là ngoài vấn đề.

Anh gạn hỏi Sivet:

– Cậu cũng đồng ý với Coplan hả Louis? Cậu muốn tớ trốn trong một xó xỉnh tỉnh lẻ nào đó?

– Anh thật ngờ nghệch, Raymond và anh mãi mãi ngờ nghệch. Dù sao, anh đi hay ở lại tôi cũng có ý định chắc chắn là xem lại tình trạng của mình.

– Tùy anh. Sáng mai ta sẽ xem xét lại vấn đề ở tại văn phòng.

Sivet chán nản đặt một ngón tay lên thái dương.

– Ở văn phòng? – Hắn mỉa mai nói. – Anh thật sự hơi đần độn, phải không? – Coplan vừa chứng minh cho anh thấy rằng tất cả những lời nói được thốt ra trong văn phòng của anh đều bị bọn cùng tầng lầu với ta ghi âm.

– Thế thì sao nào? – Faltière trả lời. – Sẽ là lúc hau chẳng bao giờ để đo lường Dorieux.

– Những kinh nghiệm thuộc loại đí, tôi thà biến mất. Nếu anh muốn biết quyết định của tôi thì đến tìm tôi từ 18 giờ trở đi ở quán Gay Roy.

– Được, tôi sẽ đến.

Faltière quay sang Coplan:

– Tôi không nghi ngờ những ý định tốt, nhưng nếu Louis rời xa tôi, thì tôi sẽ giận anh lắm.

– Tôi mong sớm có những tin tức khác. – Francis nói một cách chậm rãi. – Nếu có dịp, tôi sẽ gặp các anh tối mai ở Gay Roy. Tôi cũng sẽ đến đó.

Sivet và Coplan mặt mày nghiêm trang, đầu óc lo lắng, chuẩn bị cáo từ.

– Tôi đưa các anh ra xe. – Faltière khẽ nói trong lúc mặc áo vét vào. – Tôi còn hai, ba câu muốn hỏi các anh.

Họ rời phòng khách.

Faltière mở cánh cửa đưa ra đường, nép sang nhường cho hai người khách bước qua.

Bên ngoài, đêm mùa thu tối đen, ẩm ướt và thù nghịch.

Đúng lúc Louis Sivet đi ra trên thềm hẹp, một người đàn ông bịt mặt xuất hiện trước hắn. Từ trong bóng tối đi ra như một con quỷ dữ.

– Hãy lùi lại! – Gã ra lệnh với một giọng chát chúa và chĩa một khẩu tự động vào ngực của Sivet.

Chương 15

Ngạc nhiên và xúc động đột ngột, Louis Sivet bước lùi lại, động tác này khiến hắn loạng choạng ngã về phía sau và chạm vào Coplan.

Vì bị phản quang, Francis không trông thấy người đàn ông bịt mặt, nhưng vì anh đã nghe rất rõ lệnh của hắn tuôn ra, những phản xạ tự nhiên của anh nhanh chóng cực kỳ. Cúi gập người xuống anh chùi sát tường hành lang hẹp của lối đi vào nhà, bám cánh tay của Faltière để lôi anh ra xa.

– Đứng lại! – Người bịt mặt hét lên. – Thêm một bước nữa tao sẽ bắn.

Bằng một cái đẩy mạnh thô bạo, hắn ném Sivet vào cuối tiền sảnh.

Coplan lợi dụng khoảnh khắc bối rối, rút khẩu tự động ra, bắn hai phát nhằm hai chân của kẻ tấn công.

Gã này bị thương buông ra một tiếng chửi rửa, ngã sát bức tường chùi từ từ xuống đất.

Ngay lúc ấy, một tên tấn công thứ hai đã len lỏi lên thềm, tên này cũng bịt mặt, thêm vào đó một mũ nghe có một loại ống nghe kéo dài, đầu nghe thòng xuống ngực. Chĩa vũ khí về phía trước, hắn ra lệnh:

– Đưa tay lên!

Louis Sivet như nhớ lại một cách mơ hồ các hình ảnh trong những cuộc phiêu lưu xưa kia của mình ở Đông Dương bèn nằm sấp xuống theo phản xạ. Coplan, nhanh như chớp đã lao về phòng khách mà cửa chưa được đóng lại. Còn Falttière, đôi mắt mở to, miệng nhăn nhúm, mất hoàn toàn phương hướng. Thay vì tuân theo lệnh của gã đeo ống nghe, anh rút một cách bồn chồn khẩu S.W từ trong túi ra và hai tay bấu chặt báng súng anh bắt đầu bắn như điên.

Những viên đạn bắn tung tóe trong sự huyên náo của tất cả những con quỷ dữ, nảy lên khắp các hướng.

Người bịt mặt bị thương nơi bụng, rên lên một tiếng. Nhưng mặc dù đau đớn hắn cũng kịp đáp trả ba phát súng nổ lẫn tràng súng do Falttière bắn ra. Anh tiếp tục trút sạch ổ đạn của khẩu S.W một cách cuống cuồng.

Một sự im lặng thô bạo, bi thảm tiếp theo, Falttière bị hạ gục bởi một viên đạn bắn vào giữa trán, ngã xuống cùng một lúc với địch thủ của mình.

Coplan nhẹ nhàng uyển chuyển như một con thú dữ và luồn qua cửa nhà bếp. Vượt qua mảnh vườn phía sau nhà, anh thận trọng đi vòng căn nhà, tiến về phía thềm.

Không có ai. Không có một tiếng động.

Các giác quan căng thẳng, tanh bước lên các bậc thềm, nhìn nhanh trong hành lang.

Một cuộc tàn sát thật sự. Máu vương vãi khắp nơi. Sivet, Falttière và hai tên tấn công nằm bất động trên mặt đất trong những tư thế của