Cô Nàng Hợp Đồng

Cô Nàng Hợp Đồng

Tác giả: Ni Xảo Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324384

Bình chọn: 9.5.00/10/438 lượt.

n phòng đó càng lúc càng gần cô… Căn phòng đó đang ở bên cạnhcô… Căn phòng đó đã ở phía sau cô…

Cuối cùng, cô đã đi qua phòng của Sở Nhân Vũ.

Cô đã bình tĩnh trở lại, thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó, côlại thấy tiếc nuối khôn cùng.

Tại sao lại bỏ đi như vậy? Nếu như… nếu như cô vào đó lục tìm,biết đâu có thể tìm ra cách liên hệ với Sở Tu Phàm… Cô nghĩ đinghĩ lại, bước chân dần chậm lại, do dự một lúc, rồi cô quyết địnhquay trở lại.

Cửa phòng không khóa, Hương Tranh khẽ khàng mở cửa. Quan sát phíasau không có ai, cô vội vàng lách người vào trong.

Căn phòng được trang trí sang trọng và đẹp mắt, rộng đến hơn mộttrăm mét vuông, có sân khấu, máy tính để bàn, màn hình lớn LCD, tủlạnh cao cấp, sofa bằng da, giường ngủ hiệu KINH SIZE… và rấtnhiều đồ nội thất, gia dụng khác. Tất cả đều là hàng hiệu đắt tiền.Căn phòng này xây dựng theo hướng đông, phía ngoài có một ban côngrộng, kéo rèm lên, qua cửa kính trong suốt có thể ngắm cảnh mặttrời mọc. Vào mùa hè, có thể nằm ngoài ban công tắm nắng, nghe nhạcthư giãn. Bức tường phía nam có treo một bức tranh sơn dầu khổ lớnđược đóng trong khung vàng, trong tranh là hình một thiếu nữ khỏathân, nửa người trên để trần ngả ra phía sau phô bày tấm thân ngọcngà trong một tư thế quyến rũ chết người.

Nếu là Sở Trung Thiên, anh ấy có chọn bức tranh này không nhỉ?Hương Tranh nhìn chăm chú người thiếu nữ trong tranh, trong đầu lạiliên tưởng tới khuôn mặt baby của Sở Trung Thiên.

Dưới bức tranh sơn dầu là một chiếc bàn gỗ bóng loáng, trên bàn bàymột dãy dài những khung hình. Do đứng khá xa nên Hương Tranh khôngnhìn rõ những bức hình trên bàn. Cô vô thức bước về phía bàn, nhấcmột cái lên xem.

Trong khung hình là một bức hình đã ố vàng, cậu học sinh tiểu họctrong ảnh rất giống Sở Tu Phàm, có lẽ đây là ảnh Sở Tu Phàm lúc cònnhỏ. Đứng cạnh cậu bé ấy là một phụ nữ trẻ muôn phần xinh đẹp, dángđiệu thanh tú, khí chất quý phái, mái tóc đen búi cao, mấy sợi tócmềm mại lòa xòa trước trán, vương xuống cả hai bên má, trong bộ váyliền màu trắng, trông cô ấy thật thanh thoát.

“Thật là tiên nữ giáng trần.” Hương Tranh thấy yêu mến người thiếuphụ trong ảnh. Khi cô phát hiện ra cả dãy khung hình trên bàn đềulà hình người phụ nữ ấy, cô không thể ngăn được mình cầm chúng lênxem một cách say mê.

Tại sao trong phòng Sở Nhân Vũ lại để nhiều ảnh của người thiếu phụxinh đẹp này? Người phụ nữ này và cha con Sở Nhân Vũ có quan hệ nhưthế nào?

Đúng lúc Hương Tranh còn đang nhập tâm suy nghĩ, thì có tiếng độngnhẹ, sau đó một luồng sáng chiếu vào phòng, cửa phòng đang được aiđó mở ra.

Hương Tranh giật mình, hoảng hốt quay lại nhìn.

Bên cánh cửa mở rộng là một người đàn ông cao lớn, phải chớp mắtmấy lần, Hương Tranh mới nhìn rõ người ấy, khuôn mặt đẹp kiểu nữtính, nụ cười vừa bí ẩn vừa quỷ quái.

“Triệu quản gia!” Hương Tranh trợn mắt, kinh hãi nhìn vào TriệuNinh đang đứng ngoài cửa, mặt cô bỗng nhiên tái mét.

“Cô đang làm gì ở đây?” Triệu Ninh ném về phía cô cái nhìn giận dữ.Hương Tranh bị ánh mắt dữ dội ấy làm cho cứng đờ, mất hết phản ứng,đã không kịp trả cái khung ảnh đang cầm trên tay về vị trí cũ, tệhơn, cô còn luống cuống nên làm rơi nó xuống đất.

Vì vậy, Hương Tranh càng hoảng loạn. Sau khi nhặt chiếc khung ảnhvừa rơi đặt lại bàn, cô tuyệt vọng nhắm chặt mắt, ngán ngẩm nghĩ:Sở Tu Phàm còn chưa tìm được, cô đã bị tay chân thân tín của SởNhân Vũ phát hiện ra cô đang đột nhập vào phòng ông ta, lần này côchết chắc rồi.

Triệu Ninh nhìn vào chiếc xô nhựa đựng đầy nước bẩn bên cạnhHương.Tranh rồi lại nhìn cô giúp việc đang đứng đó run rẩy, mắtnhắm nghiền, ngay lập tức hình dung ra sự việc. Anh ta vẫn đứng đógiận dữ nhìn Hương Tranh, suy nghĩ để tìm biện pháp trừng phạtcô.

Sau một lúc lâu đứng yên lặng, nhắm chặt mắt, Hương Tranh cũng phảimở mắt ra, len lén nhìn về phía Triệu Ninh. Và cô thật sự bị bấtngờ khi thấy biểu hiện của anh ta. Tuy trán anh ta vẫn nhăn lạinhưng mặt anh ta không còn vẻ giận dữ nữa. Thậm chí, anh ta còn vừacười vừa tiến lại gần cô. Anh ta bị làm sao chăng?

“Xem ra Hương tieu thư rất có hứng thú với những đổ vật trong phònglão gia nhỉ?” Triệu Ninh dùng giọng chế nhạo để hỏi, vừa nói vừatiến những bước dài về phía Hương Tranh.

“Triệu… Triệu quản gia… anh đừng như vậy.” Hương Tranh kinhhoảng nhìn anh ta, sợ hãi lùi lại phía sau. “Tôi… tôi chỉ dọn dẹpphòng thôi.” Cô lúng túng giải thích, giọng rất run, không có chútsức thuyết phục nào.

“Thật sao? Tôi nhớ tôi chỉ giao cho cô dọn dẹp thư viện, không hềbảo cô dọn phòng lão gia.” Triệu Ninh mỉa mai vặn lại, tóm chặt lấytay cô.

“Đừng!” Hương Tranh kêu lên, sợ hãi, co rúm người lại. Trong lúchoảng loạn, cô va phải chiếc bình hoa pha lê trên bàn, chiếc bìnhlúc lắc nghiêng ngả, Hương Tranh đưa tay ra đỡ nhưng đã quá muộn,chiếc bình lăn hai vòng trên bàn rồi lao thẳng xuống đất, vỡ tan.Những âm thanh của tiếng pha lê vỡ như cứa vào tai Hương Tranh.Chiếc bình pha lê tinh xảo, hoàn mỹ lúc trước giờ chỉ còn là nhữngmảnh vỡ nằm ngốn ngang trên sàn nhà.

Hương Tranh nhìn chằm chằm vào đám mảnh vỡ tung tóe quanh mình, mặtcắt không còn gi


Disneyland 1972 Love the old s