Snack's 1967
Đánh cắp nụ hôn – Liesa Abrams

Đánh cắp nụ hôn – Liesa Abrams

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322344

Bình chọn: 9.00/10/234 lượt.

cùng, Mark cũng phá tan bầu không khí im lặng:

-Hai người họ thân nhau quá nhỉ?

“Đúng là càng lúc mình càng vô duyên”

-Phải. Quấn quýt không rời.

Laura tránh ánh mắt Mark. Hôm nay cô bé rất xinh, mái tóc dày được tết bím gọn gàng, chỉ có vài sợi còn vương bên má. Mark tự nhắc “Không được nghĩ Laura dễ thương thế này, xinh xắn thế kia nữa. Muốn sống tiếp, mình phải biết quên đi những giấy phút cô đơn, hoài nhớ.”

-Kịch bản của anh xong chưa ?

Laura vừa hỏi vừa xúc đồ ăn từ góc này đổ sang góc đĩa bên kia.

Mark lắc đầu thở dài :

-Chưa ra đâu vào đâu cả. Giá anh có một ý tưởng về một bộ phim hay và độc đáo thì hay biết mấy! So với năm ngoái, anh tiến bộ nhiều rồi. Nhưng anh còn tham vọng hơn một chút. Anh muốn sáng tác một cái gì đó thật độc đáo cơ! Anh muốn có một kịch bản phải lột tả hết bản chất về cuộc đời. Đó là sự đau khổ.

Laura chán nản:

-Anh chỉ toàn nghĩ đến đau khổ và tuyệt vọng thôi à? – Cô đẩy khay thức ăn ra xa và mỉm cười. Tại sao phim muốn hay cứ nhất thiết phải phô bày những đau khổ của con người? Như phim Trái tim dũng cảm chẳng hạn…anh có nhớ phim ấy không? Mọi thảm họa có thể xảy ra đều dồn cả vào nhân vật chính. Nào người thân bị giết hại, vợ bị ám sát…

-Công nhận phim Trái tim dũng cảm có hơi cực đoan, nhưng…

Laura cắt ngang:

-Lại một phim khác có Brad Pitt đóng vai chính. Phim gì nhỉ ? Những Huyền thoại sụp đổ. Anh xem chưa ? Toàn cảnh đau khổ. Đến cuối phim thì căn nhà bốc cháy và cả thế giới này nổ tung. Hình như người ta cho rằng không có anh hùng nếu không có nỗi đau tột cùng và muôn vàn gian khó. Trng phim Trái tim dũng cảm, đáng lẽ đạo diễn chỉ cần cho con mèo cưng của nhân vật chính bị giết là đủ. Tại sao người thân của anh ta nhất thiết phải chết cho kỳ hết thì anh ta mới thành chiến binh vĩ đại ?

Mark chống khuỷu tay lên bàn nhìn Laura chăm chú :

-Phim ảnh hay phô diễn những cảnh đời sầu thảm bởi vì đó chính là đời thực. Hay em muốn xem một nhân vật lúc nào cũng hạnh phúc, không bao giờ gặp rắc rối ? Đời thực làm gì có chuyện ấy.

Mark chợt nhớ đó chính là thực tại của Laura. Rắc rối của Laura chính là đây, Laura không bao giờ nhắc tới đau khổ bởi vì có bao giờ cô ấy phải chịu khổ đau đâu. Laura đồng tình :

-Tất nhiên em không muốn. Nhưng cuộc sống này hoàn toàn không kinh khiếp như anh nghĩ đâu.

Rõ ràng Laura coi Mark là một gã ngốc. Cuộc sống của cô ấy quá dễ dàng, làm sao Laura biết được thực tại tàn khốc ngoài kia.

Mark cao giọng :

-Em không bao giờ thấy thứ anh thấy. Em cứ nghĩ rằng cuộc sống này đẹp đẽ và tràn đầy hạnh phúc. Nhưng rồi sẽ có ngày em thấy cuộc đời của anh gần hơn với thực tại.

Laura dịu xuống, nhưng cô vẫn tiếp tục tranh luận:

-Không phải. Chính anh mới không nhìn thấy thứ em đang thấy. Em có đầy đủ cả cha và mẹ. Hai người rất yêu thương nhau và yêu thương con cái. Trên đời này, cuộc sống như của gia đình em cũng rất có thể xảy ra với xác suất không kém gì cuộc sống như của anh. Hiện tại của em cũng rất thực, chẳng khác gì hiện tại anh đang sống.

Mark chớp mắt, ngây người ra. Nhưng lời của cô bé thực sự tác động đến cậu. Đầu óc Mark quay cuồng “Cũng có lý”. Trước đây cậu vẫn tin rằng những người có gia đình hạnh phúc thường hay mù quáng bởi vì họ chưa bao giờ bị bỏ rơi, hay gặp phải tai ương nào. Cậu chưa bao giờ nhìn cuộc sống từ lăng kính của Laura. Từ trước đến nay, Mark vẫn cho rằng mình đúng, mình hiểu đời hơn bạn cùng trang lứa.

-Em là một bằng chứng sống về một kết thúc tốt đẹp của câu chuyện cổ tích có thực ngoài đời. Gia đình em cởi mở với nhau, không giấu giếm nhau điều gì và yêu thương nhau vô cùng. Chuyện đó vẫn có thể xay ra chứ.

Mình đuối lý rồi sao? Mark thầm nghĩ. Tại sao mình không thể nói gì để đáp lời Laura? Laura ghé sát vào Mark chờ câu trả lời. Ánh mắt cô rực sáng đang nhìn Mark chăm chú. Laura dịu dàng với bao tình cảm mãnh liệt hiện ra sống động trước mắt Mark. Thật hấp dẫn và đáng yêu làm sao.

Mark lắp bắp:

-Anh hiểu ý em rồi.

Mark hơi lùi ra sau bối rối vì Laura ngồi quá gần mình. Mark vẫn khát khao dành được tình cảm trọn vẹn của Laura. Cậu phải tự xỉ vả mình vì tham vọng điên cuồng ấy. Cuối cùng, Mark miễn cưỡng:

-Anh vẫn cho rằng thế giới thực tại đầy dẫy đau khổ và bất công. Theo anh, những gì phim ảnh cho ta thấy đều là chân thực. Hãy nhớ phim Trái tim dũng cảm được dựa trên một câu chuyện hoàn toàn có thực.

Laura nhíu mày:

-Anh cho phép chân lý lọt vào trí não mình nhưng lại không chấp nhận rằng ngoài anh ra, người khác cũng biết nói lý.

-Em nói có lý hơn anh ư? Sao em cứ nghĩ mọi chuyện phải đúng như em nghĩ nhỉ?

Laura đứng lên:

-Khi nào anh bắt tay vào sáng tác, hãy nghĩ về những gì em vừa nói. Nếu anh định viết về một thứ gì đó ngoài việc bêu xấu cuộc sống này, cứ gọi cho em. Em sẽ cung cấp cho anh nhiều ý hay. Đừng nói rằng các nhà văn chỉ viết về những gì họ biết nhé.

-Sao cũng được. Anh chỉ biết là không có kết thúc có hậu ở đời sống này.

-Hay anh thử viết về trải nghiệm của chính mình xem sao. Dù không biến nó thành một bi kịch thê lương, anh vẫn có được một vở kịch độc đáo như ý muốn. C