Nhị Tiểu Thư, Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư, Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Song Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326550

Bình chọn: 8.5.00/10/655 lượt.

chúng ta muốn trang trí loại hoa nào. – Bác Hoa quản gia hỏi.– Hoa hồng trắng, tất cả hoa đều là hoa hồng trắng.– Dạ vâng, tôi sẽ nói lại với họ. – Bác Hoà cúi chào Tố Uyên rồi dời đi.Tố Uyên nhìn mọi người xung quanh phải nghe lời mình mà sung sướng trong lòng. Giấc mơ làm một phu nhân giàu có của cô đã sắp trở thành hiện thực, ngày đó khi gặp Minh Trí cô đã xác định phải lấy cho bằng được người đàn ông giàu có này, đến khi Trần Phó Quang vứt ột cọc tiền và ép không được gặp Minh Trí thì Tố Uyên cũng tỏ ra khá hài lòng với số tiền kia mà không đến tìm Minh Trí nữa, trong đầu với nhiều toan tính vì Minh Trí đã bị mất trí nhớ nếu không nhận tiền mà quay lại tìm thì có thể mất hết tất cả sao. Số tiền kia không phải là một số tiền nhỏ, nhưng vì thói cờ bạc rượu chè của cha mẹ cùng với thói quen phung phí của Tố Uyên mà nhanh chóng cạn dần, đến khi gia đình lâm vào hoàn cảnh nợ nần thì Tố Uyên gặp gỡ mà quen với Trương Luật là một tên giang hồ ngông cuồng nên gia đình Tố Uyên vẫn sống sót trước những món nợ đến ngày hôm nay.Đang đứng suy nghĩ về một tương lại tươi sáng phía trước, Tố Uyên chợt nghĩ đến Trương Luật mà cảm thấy lo sợ. Cô muốn yên ổn mà sống với Minh Trí nhưng chắc chắn anh ta sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy. Cô chợt nhớ đến lần gặp vào buổi chiều hôm đó với hắn.– Tố Uyên, khi nào em mới lấy tiền của thằng đó mà về với anh. – Trương Luật nóng nảy khi chờ đợi Tố Uyên trong một khách sạn do hắn ta bảo kê.– Luật, anh phải cho em thời gian chứ. Hắn ta đã nói là sẽ đính hôn với em, đến lúc đó thừa cơ hắn tin tưởng mà em sẽ cùng anh bỏ đi cùng với số tiền và nữ trang mà hắn giao cho em. – Tố Uyên ngọt ngào ngã vào vòng tay Trương Luật mà nhỏ nhẹ nói.– Anh thật không muốn đàn bà của anh lại cùng tên đó lên giường, và còn cả đính hôn. – Trương Luật dùng tay xiết lấy bầu ngực của Tố Uyên mà đẩy cô ta xuống giường.– Đừng để lại dấu vết trên người em, hắn ta vẫn chưa đụng tới em từ khi gặp lại. – Tố Uyên ngăn cản Trương Luật.– Em nói thật sao, với vẻ người quyến rũ như em mà hắn ta còn chê bai sao. – Trương Luật không để Tố Uyên ngăn cản, miệng đã đưa đầy trên chiếc cổ trắng nõn của Tố Uyên.– Đừng mà anh, em nói thật để hắn ta biết thì chúng ta mất hết đó. – Tố Uyên biết sức mình không ngăn cản nổi người đàn ông này thì đành dùng lời nói.– Haha, nếu hắn ta không biết hưởng thụ thì anh sẽ ăn hết em, tên ngu đần đó sẽ chỉ ăn lại của anh thôi. – Trương Luật cười ghê tởm rồi cởi bỏ quần áo trên người mình ra.– Luật, em cũng rất nhớ anh, nhưng anh phải nhẹ nhàng thôi nhé. – Tố Uyên bị Trương Luật làm cho khó chịu mà buông xui.– Yên tâm đi cục cưng, những chiêu trên giường của em rất tuyệt. Hắn sẽ chết mê chệt mệt với em, khi đó em hãy ôm hết gia tài của hắn mà mang về cho chúng ta. – Trương luật cười mãn nguyện rồi cởi bỏ những thứ còn xót lại trên người Tố Uyên.Tuy nói ngon ngọt với Trương Luật như vậy để hắn không phá hỏng chuyện của cô, trong lòng cô lại muốn ở bên Minh Trí mà hưởng thụ cuộc sống của một phu nhân danh giá hơn là vợ của một tên giang hồ khô khốc. Tố Uyên mỉm cười với những tính toán trong đầu khẽ nhếch môi: Trước mắt cứ cho xong buổi lễ này, hắn ta vẫn còn giá trị lợi dụng.Chiều tàn, mặt trời sắp lặn phía chân trời cùng với nhửng áng mây xung quanh đỏ rực một vùng. Trong cao ốc Royal, Minh Trí ngồi trong phòng giám đốc mà phê duyệt các báo cáo thì nghe tiếng gõ cửa.– Mời vào. – Minh Trí mắt vẫn không dời những sắp tài liệu trước mắt.– Thưa giám đốc, có người đến tìm anh. – Ngọc Diệp đi về phía Minh Trí đang ngồi mà nói.Minh Trí khẽ nhìn lên rồi tiếp tục nhìn vào tài liệu: Là ai?– Một cô gái tên là Tố Uyên. – Ngọc Diệp đáp– Mau cho vào. – Minh Trí nghe tên Tố Uyên thì hơi bất ngờ.Phía ngoài cửa, Tố Uyên mặc một chiếc đầm body màu trắng tôn lên đường cong của cơ thể, đôi giày ca vút khiến đôi chân cô càng dài hơn. Khuôn mặt cô được trang điểm khá kĩ càng, Tố Uyên nhìn Minh Trí nở một nụ cười mê hồn. Minh Trí nhìn Tố Uyên thấy lạ lẫm liền hỏi.– Em đi dự tiệc ở đâu sao?– Trí, anh trêu chọc em sao, em đến tìm anh có việc? – Tố Uyên vừa đi tới phía Minh Trí vừa nói.– Có việc gì em có thể gọi anh? – Minh Trí dời mắt khỏi Tố Uyên, tiếp tục nhìn vào xấp hồ sơ.– Anh hứa dẫn em đi mua nhẫn, anh không nhớ sao. Lần trước đến đêm anh mới trở về biệt thự, hôm nay em đến tìm anh không thể ngồi yên một chổ mà đợi nữa. – Tố Uyên quàng tay ôm lấy cổ Minh Trí.– Nhưng anh đang rất bận, để hôm khác đi. – Minh Trí nhàn nhạt trả lời, cảm thấy không có hứng thú đi.– Không được, anh phải đi cùng em. – Tố Uyên nũng nịu lắc tay Minh Trí.Trong đầu Minh Trí chợt nhìn thấy hình ảnh của Rin, cũng đã từng nũng nịu lắc tay anh xin xỏ điều gì đó. Chỉ là một ảo ảnh thoáng qua nhưng Minh Trí vẫn có cảm giác ấm áp. Nhưng khi nhìn lại là Tố Uyên, trong lòng Minh Trí có chút hụt hẫng.– Trí, đi cùng em được không, anh đã hứa sẽ đi cùng em mà. – Tố Uyên ra vẻ buồn bã mà nói.Minh Trí nhìn thấy nét mặt không vui của Tố Uyên đành măc vào chiếc áo vest mà đưa cô đi. Hình ảnh của Rin vừa hiện ra khiến Minh Trí cảm thấy bất an, anh đã chon T


Old school Easter eggs.