Teya Salat
Nụ hôn của sói

Nụ hôn của sói

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325622

Bình chọn: 9.5.00/10/562 lượt.

Con muốn làm cho Trác Cửu vào tù, ra không được.” Cảnh sát Vu kinh ngạc lui ra phía sau từng bước, “Cậu …” Hàn Trạc Thần nhìn ông, ánh mắt chân thành khẩn thiết: “Ba, nhiều năm như vậy, con chỉ xin ba một lần này.” Biểu tình của cảnh sát Vu trở nên phức tạp, có lo lắng.

có khó khăn, cũng có kinh hoàng.

Cuối cùng, ông nói: “…Thôi được!” Sau khi cảnh sát Vu rời đi, Hàn Trạc Thần đứng ở bên cửa sổ, hai tay chống vào ban công, nhìn ngã tư đường đông đúc xa xa.

Lúc mẹ hắn còn sống, hắn luôn cố gắng làm

[PEMINKI'> NỤ HÔN CỦA SÓI (CHƯƠNG 16) (3)

người tốt, cho dù sinh tồn ở bên trong thế giới mà chết chóc luôn rình rập này.

Nhưng từ khi mẹ hắn bị bệnh qua đời, hắn bỗng nhiên cảm thấy làm người tốt đã không còn ý nghĩa.

Nếu vận mệnh đã định hắn phải bước đi con đường này, sao hắn không bước đi một cách có ý nghĩa? An Dĩ Phong nói đúng, xã hội đen cuối cùng cũng phải có trật tự! —————— Nhân lúc tâm tình tốt, vết thương cũng hồi phục rất nhanh.

Không đến hai tuần, An Dĩ Phong liền xuất viện, Tư Đồ Thuần đương nhiên không thể đến.

Cô vụng trộm gọi điện cho hắn hỏi: “Vết thương đã khỏi hoàn toàn chưa? Sao phải vội vã xuất viện?” “Đương nhiên tốt.” Hắn lại dùng cách nói một trăm phần trăm phong cách An Dĩ Phong tiếp tục: “Không tin em đêm nay thử xem ….” “Liên lạc sau!” Cô nhanh chóng cúp điện, trái tim đập mạnh mẽ trong lồng ngực, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Người đàn ông xấu xa này đã hoàn toàn làm cho cô rối loạn.

Loạn đến nỗi không lúc nào là không muốn gặp hắn.

Vừa thấy mặt hắn, lại không muốn rời đi.

Cô ổn định lại cảm xúc, chạy ra xe đang chờ sẵn, đi kiểm tra một quán rượu, bởi có người báo về ở đó có người mang theo súng ống.

Vào đến nơi, cô liền sợ ngây người.

Ba mươi mấy bàn rượu trong quán chặt đầy người, xem qua là hòa khí, chỉ biết đều là thành phần xã hội đen.

Ở trong mấy trăm người đó, có hai người đàn ông mặc y phục hoàn toàn màu đen nhưng trên người lại như có chùm sáng, dễ dàng làm cho người khác chú ý đến.

Một ngồi ở góc, trầm tĩnh ngay cả không khí bên người cũng không thể lưu động được, Hàn Trạc Thần.

Một bị mọi người vây quanh ở giữa tiếp rượu, An Dĩ Phong.

Áo da màu đen làm nổi bật dã tính, nhất là khi trong ánh mắt hắn như nhiễm vài phần men say, bên người đã xếp đầy bình rượu.

Ngồi cùng bàn An Dĩ Phong còn có một đôi nam nữ mặc quần áo màu lam.

Bọn họ không để ý đến ai nói chuyện gì, chỉ nhìn nhau mỉm cười.

Cô đã từng nhìn thấy ảnh chụp người đàn ông kia, mọi người gọi ông ta là Lôi lão đại …

Tư Đồ Thuần hâm mộ nhìn bọn họ nắm tay nhau.

Khi nào thì cô có thể cùng An Dĩ Phong ở trước mặt đông người như vậy nắm tay, nhìn nhau mỉm cười? Thật là tốt biết bao! Được một bước tiến một thước, con người luôn phải biết chừng mực, không phải sao? Cô có thể từ xa nhìn hắn thoải mái cười to cũng là tốt lắm rồi! Đang lúc sôi nổi lại phát hiện có khách không mời mà đến, đám người liền trở nên im lặng, tất cả những tầm mắt đều hướng đến mấy cảnh sát bên này.

Cô lặng lẽ từng bước lui về …

Tránh ở phía sau tân cảnh cục trưởng, cảnh sát Vu, vụng trộm giương mắt chống lại ánh mắt nóng bỏng của An Dĩ Phong.

Cô xấu hổ cười cười, vẻ mặt ngượng ngạo.

Nhưng hắn lại đối với cô nháy mắt mấy cái, vẻ mặt hưng phấn! Bỗng chốc, cô cảm thấy khoảng cách giữa bọn họ thật gần, cho dù là chân trời góc bể, vởi bọn họ mà nói cũng không còn là gì nữa.

Cảnh sát Vu thoáng nhìn qua Hàn Trạc Thần, nói: “Có người báo ở đây tàng trữ súng ống, mỗi người đều phải kiểm tra.

Yên tâm, sẽ không mất nhiều thời gian của mọi người!”

[PEMINKI'> NỤ HÔN CỦA SÓI (CHƯƠNG 16) (4)

Quán rượu lập tức nổi lên một trận la hét, chửi bới, có người ném bình rượu, cả trăm người nổi giận tạo thành một mảnh hỗn loạn.

Đôi nam nữ kia vẫn không để ý gì đến.

Hàn Trạc Thần nhàn nhã thay đổi tư thế, vẫn như trước ngồi ở góc tĩnh xem biến.

An Dĩ Phong giơ tay, cả đại sảnh nhất thời im lặng.

Nhìn tình cảnh như vậy, cô đã hiểu được vì sao mọi người đều nói An Dĩ Phong cùng Hàn Trạc Thần có thể chinh phục được bất cứ cô gái nào, bọn họ – quả thực rất phong độ! Toàn bộ mọi người trong sảnh nhìn An Dĩ Phong, chờ hắn nói chuyện, bao gồm cả cô.

Mà hắn bình tĩnh châm một điếu thuốc, nửa ngồi ở trên bàn, hít một hơi, nhả khói: “Không được nhúc nhích, để bọn họ kiểm tra!” Nói xong, An Dĩ Phong nhìn thoáng qua Hàn Trạc Thần cười khẽ: “Cảnh sát Vu vừa thăng chức, chúng ta thế nào cũng phải nể mặt ông ta một chút.” Không có người phản đối, cũng không có người dám động, tất cả duy trì tư thế cũ.

Cô bỗng nhiên đã hiểu người đàn ông chỉ ngoài hai mươi tuổi này vì sao có thể dùng một thái độ như vậy đối với giới xã hội đen.

Vũ lực, có thể chinh phục, cùng cá tính có thể nắm trong tay cả thế giới …

Có một loại đàn ông khiến phụ nữ tôn thờ, đó là người đàn ông có chí hướng! Nếu cô chỉ là một cô gái bình thường, chắc chắn sẽ mê muội mà nói một câu: An Dĩ Phong, em yêu anh chết mất! Đáng tiếc cô không phải.

Nhóm cảnh sát bắt đầu soát từng người, tất cả bọn họ đều phối hợp, bao gồm cả Hàn Trạc Thần cùng Lôi lão đại.

Khi có người định kiểm tra