
không chỉ dữ dằn, Hương còn đánh hắn, chửu hắn, chưa hết lúc nãy Hương còn ép hắn hôn mình.
Hương xoa đầu, đầu Hương rất đau. Hương cảm tưởng như mình vừa mới ngủ một giấc dài, cảm tưởng mình vừa mới được sống dậy. Hương nghĩ có lẽ mình đã ngủ mười tám năm nay rồi.
Hương đưa mắt quan sát xung quanh căn phòng. Hương cúi xuống nhìn bộ quần áo đang mặc trên người và đôi giày cổ hủ mình đang đi. Hương thấy cáu và bực tức. Hương rủa thầm. Sao mình lại ăn mặc giống như một bà già thế này, mình cần phải thay đổi.
Túm cổ áo hắn. Hương quát.
_Đưa tiền của anh đây ! Tôi cần mua sắm !
Hắn thất kinh nhìn Hương, miệng hắn mở ra rồi lại đóng lại, khuôn mặt biểu hiện sự kinh ngạc tột độ. Ngay lúc này hắn tưởng hắn đang bị mất trí, hắn tưởng hắn bị điên hay vừa mới trải qua một cơn ác mộng. Hắn vừa bị một cô gái đánh đập và chửu rủa không thương tiếc, nụ hôn đầu tiên của hắn đã bị Hương cướp mất, chưa hết Hương hôn hắn không chỉ một lần mà những tận hai lần.
Hắn kinh tởm, lo sợ và nghĩ ngợi lung tung. Đầu óc của hắn lộn xộn, hắn thấy linh hồn hắn đã chạy trốn ra khỏi cơ thể hắn. Hắn chỉ còn lại cái xác.
Không cần biết hắn có đồng ý hay không. Hương lục túi quần của hắn. Tìm thấy ví tiền của hắn, Hương thản nhiền lấy một ít tiền của hắn, sau đó đút trả vào túi quần của hắn. Đẩy hắn ngã xuống đất. Hương cầm lấy cặp. Nhìn cuốn sách dày cộm mà hắn đưa cho Hương lúc nãy. Hương ném xuống đất. Hương cáu.
_Anh hãy mang về nhà đọc và sáng mai mang nộp cho tôi.
Dơ nắm đấm lên cao. Hương gằn giọng.
_Anh mà làm không xong thì anh sẽ chết với tôi. Đồ máu lạnh !
Cánh cửa lớp mở ra rồi bị đóng lại thật mạnh. Hắn ngồi im trên nền đất lạnh. Hắn không hiểu gì cả. Ôm lấy đầu, hắn cố trấn tĩnh, cố suy nghĩ lại mọi chuyện, hắn cố tìm hiểu xem hắn đang rơi vào tình huống nào.
Nhìn cuốn sách rơi xuống đất, nhìn chiếc áo rách tả tơi, nhìn chiếc ví đang bị hắn bóp chặt trong tay, hắn hiểu ra rằng, hắn không hề mơ mà đây đang là hiện thực. Hắn thực sự bị Hương hôn, bị Hương đánh, bị Hương cướp tiền của hắn.
Hắn đã hiểu cảm giác bị người khác chèn ép và bắt nạt là như thế nào rồi ? Trên đời này không có nỗi nhục nào giống như nỗi nhục mà hắn vừa mới trải qua. Bị một cô gái cưỡng hôn thì còn gì là mặt mũi đàn ông của hắn nữa, chưa hết hắn còn bị đánh cho tơi tả thế này.
Tức giận, phẫn nộ, bất lực, tủi hộ khiến hắn muốn đập phá, muốn thiêu rụi tất cả. Cố kìm nén cơn giận dữ đang cuồn cuộn chảy trong cơ thể mình, hắn hít thở thật sâu, đều đặn thở ra rồi lại hít vào. Hắn nhắm mắt, tập trung vào một nơi vô định, hắn muốn xóa sạch những kí ức khủng khiếp mà hắn vừa mới trải qua ra khỏi đầu. Mọi lần hắn đều làm được nhưng lần này hắn không làm được. Nụ hôn còn phảng phất trên môi hắn, nỗi nhục mà hắn đang mang quá lớn, hắn không làm sao gạt bỏ ra khỏi đầu.
Hắn thề rằng tự tay hắn sẽ hành hạ Hương, sẽ bắt Hương trả giá gấp mười lần những gì mà Hương gây ra cho hắn. Nếu không làm được hắn thề hắn sẽ không làm người.
Cầm cuốn sách trên tay, hắn muốn xé nó ra thành muốn ngàn mảnh vụn. Hắn muốn làm như thế lắm nhưng hắn không thể, hắn nghĩ đến những lời đe dọa của Hương tự nhiên hắn thấy sợ. Cuối cùng hắn cẩn thận cất tất cả vào túi sách, hắn lững thững ra về, trông hắn lúc này rất giống một thằng hề trên rạp xiếc, hay một ngôi sao thần tượng vì được hâm mộ quá nên mới bị fan xé rách áo như thế kia.
Nhục nhã và tức giận khiến hắn muốn bùng nổ. Dù có giết chết hắn, hắn cũng không thể tin được những gì mà hắn vừa mới trải qua. Cố gắng gượng, mặc áo khoác bên ngoài, hắn đi ra khỏi lớp.
Mắt hắn rực lửa, từng thớ thịt vồng lên, mặt hắn trắng nhợt, tóc tai hắn không còn bóng mượt nữa, chúng cứng như đinh đóng cột, hắn dồn tất cả căm hận ra đôi mắt và khuôn mặt. Mười chín năm nay hắn quen điều khiển người khác. Hắn thật không ngờ cũng có lúc hắn bị biến thành ra thế này.
Nếu hắn bị một thằng con trai bắt nạt và ra lệnh, hắn sẽ không cảm thấy tủi nhục như lúc này. Hương là một cô gái, là một người luôn bị hắn bắt nạt và hành hạ, nay tự nhiên biến chuyển hoàn toàn bảo làm sao hắn không bị sốc, không khinh sợ. Hắn muốn ai đó giết hắn, hay làm cho hắn bất tỉnh, nếu hắn còn thở, còn cảm giác, hắn sẽ không điều khiển được chính hắn nữa.
Bố mẹ Hương sinh ra không phải chỉ có hai chị em Hương mà họ còn có một đứa con gái nữa. Hương có một người chị gái sinh đôi. Chị gái Hương khác hoàn toàn Hương, chị Hương xinh đẹp, thông minh, học giỏi. Trong khi chị Hương có thể làm tất cả mọi việc, Hương lại không làm được việc gì ra hồn. Hương quá nhút nhát và quá ngốc nghếc.
Giống như một cơ thể bị tách ra làm đôi, chị Hương nhận được toàn gien trội, còn Hương nhận được toàn gien xấu. Đi học chị Hương luôn được các bạn yêu quý và ngưỡng mộ, còn Hương luôn bị bạn bè hắt hủi và khinh rẻ.
Như người ta nói, thông minh và xinh đẹp quá thì thường hay gặp tai họa nên chị Hương đã mất năm mười bốn tuổi. Chị Hương mất do căn bệnh sốt và bại liệt, chỉ vì biến chứng của sốt mà Hương vĩnh viễn mất đi người chị gái xinh đẹp, thông minh và tốt bụng của mình.
Kể từ sau khi chị