
Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)
Tác giả: mysweetlovelyday
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3214842
Bình chọn: 9.5.00/10/1484 lượt.
trong gia đình chỉ biết đứng nhìn Hương như đang chiêm ngưỡng một người mới lọt từ một hành tinh nào xuống. Ông Sơn và bà Dung không tin đây là con gái của họ. Từ lúc nãy cho đến tận bây giờ Tuấn vẫn tưởng Hương là một ái khác, Hương tuyệt đối không phải chị gái của mình.
Nấu xong bữa tối. Quẹt mồ hôi trán. Hương quay lại nhìn cả ba. Hương hối thúc.
_Thế nào, có ai muốn ăn cơm không ? Hay là để con phải mời thêm một lần nữa ?
Họ líu ríu làm theo, chân họ đi, mắt họ vẫn nhìn Hương. Hương dọn thức ăn lên bàn, lấy chén bát. Hương bảo cả nhà.
_Ăn cơm thôi !
Họ làm theo lời Hương một cái máy. Bố mẹ Hương, thằng Tuấn thấy Hương nấu ăn rất ngon. Họ ăn ngon miệng và không chê được câu nào. Hương đang và cơm vào miệng. Hương vội buông đũa. Hương lẩm bẩm.
_Mình phải giảm cân. Béo tròn như thế này, đi lại chẳng dễ chịu chút nào.
Nói là làm. Hương đứng dậy. Bà Dung lúc này mới mở được miệng.
_Mẹ có chuyện muốn nói với con.
Hương mín môi.
_Mẹ cứ ăn cho xong đi đã, lúc nữa mẹ con mình nói chuyện xong. Bây giờ con phải đi tắm.
Mặt bà Dung đổi màu, đây là lần đầu tiên Hương dám cãi lại lời bà. Ông Sơn và Tuấn ngừng ăn để nhìn Hương. Họ không hiểu ra làm sao cả. Họ tưởng đầu óc Hương vừa mới bị chập điện nên mới thay đổi nhiều như thế.
Hương đi nhanh ra khỏi nhà bếp. Lên lầu, mở cửa phòng của mình. Hương quan sát căn phòng một lượt. Hương nhăn mặt khi thấy cách bày trí của căn phòng. Hương thấy mình quá cổ hủ, quá nhàm chám. Vứt cặp sách lên giường. Mở tủ quần áo. Hương bực tức khi thấy toàn những bộ đồ dành cho bà già. Không chịu đựng được cách ăn mặc xưa cũ. Hương vứt tất cả xuống đất.
Hương mỉm cười khi nghĩ đến đống đồ mà Hương đã mua bằng cách dùng tiền thẻ của hắn. Hương đá mạnh vào những bộ quần áo dưới đất.
_Tên chết tiệt ! Sao hắn dám bắt nạt em gái mình. Được thôi, từ nay trở đi tôi sẽ biến cuộc sống của anh thành giẻ rách như cách anh đối xử với em gái tôi.
Cho tất cả những bộ quần áo cũ vào một cái túi. Hương treo những bộ quần áo mới mà Hương đã mua chiều nay lên. Hương hài lòng vì không còn phải nhìn những bộ quần áo cổ hủ kia nữa.
Hương không hài lòng với cách bài trí của căn phòng. Hương muốn thay đổi. Xoa hai tay vào nhau. Cẩn thận buộc gọn mái tóc vừa mới được hấp dầu chiều nay. Hương đi tắm.
Từ trong phòng tắm bước ra, thấy mẹ mình đang đứng giữa cửa phòng, mắt đang nhìn trừng trừng vào túi đồ đặt dưới đất. Hương nhíu mày hỏi.
_Mẹ có chuyện gì cần nói với con thì nói đi. Con không có nhiều thời gian.
Cố lấy lại bình tĩnh, hơi thở và nhịp đập của con tim mình. Bà Dung quát.
_Con nói cho mẹ biết. Có đúng là con đã mua điện thoại đúng không ?
Hương bình thản nói.
_Đúng. Con đã được một người bạn mua cho.
Bà Dung kinh ngạc.
_Bạn ? Mẹ tưởng con không có bạn. Mà có ai lại tốt bụng đến nỗi mua điện thoại cho con. Con đang nói dối đúng không ?
Hương cao giọng.
_Mẹ nghĩ con là ai ? Con là một kẻ dối trá và một tên trộm vặt hay sao mà mẹ nói con như thế ?
Thấy con gái dám ăn nói láo lếu với mình. Theo thói quen, bà Dung dơ tay định đánh vào đầu Hương. Hương lừ mắt.
_Đề nghị mẹ bình tĩnh. Con không phải con bé Hương trước kia. Nếu mẹ muốn nói chuyện với con, mẹ hãy nói chuyện cho tử tế, còn nếu không mời mẹ ra khỏi đây.
Bà Dung choáng váng. Bà nhìn Hương như muốn lột trần hết mọi suy nghĩ trong đầu Hương. Bà muốn biết động lực và nguyên cớ nào khiến Hương thay đổi nhiều như thế. Hương chẳng những thay đổi về ngoại hình, cách ăn nói mà ngay cả tính cách cùng hoàn toàn biến đổi. Hương bây giờ trở thành một đứa con gái dữ dằn, đanh đá, thông minh và bất cần đời. Bà thấy khiếp sợ tính cách này của Hương.
Ngày trước bà mong Hương thay đổi, mong Hương không trở thành một đứa con gái nhu nhược, nhút nhát và ngu ngốc nhưng nay bà thấy không ổn chút nào. Ai cũng thích một đứa con gái biết nghe lời hơn là một đứa con gái hỗn láo và không biết nghe lời.
Nhìn chiếc váy ngủ của Hương. Bà Dung không thốt nên lời. Bà hỏi bằng giọng đứt quãng.
_Con..con nói đi. Con lấy tiền đâu để mua những bộ quần áo này ?
Hương trả lời cộc lốc.
_Tiền của bạn con.
Bà Dung hét.
_Con đừng nói dối. Con không hề có bạn. Mà nếu bạn của con, không có đứa con nhà giàu nào lại chịu chơi với con.
Hương nhún vai bất cần.
_Con ăn cắp, mẹ thỏa mãn rồi chứ ?
Bà Dung quá tức giận. Bà dơ tay lên. Lần này bà không còn chần chừ như lần trước nữa. Bà tin rằng Hương sẽ bị một cái tát thật đau nhưng trái ngược với mong ước của bà. Hương đang giữ tay bà Dung thật chặt. Hương cười nhạt.
_Con đã nói rồi. Số tiền mà con dùng để mua điện thoại và quần áo hoàn toàn là của bạn con. Mẹ có cần nói chuyện với bạn con không ?
Bà Dung nhăn mặt. Năm ngón tay của Hương bóp mạnh vào cánh tay mỏng manh của bà. Bà Dung cũng giống như hắn, cả hai đều cho rằng mình đang gặp ác mộng. Hương không còn là Hương của trước kia nữa. Hương đã hoàn toàn biến đổi rồi. Con người cũ của Hương đang bị con người mới chèn ép.
Hương buông tay bà Phương ra. Hương lạnh lùng nói.
_Tốt nhất là mẹ đừng manh động. Con đã nói con không còn phải là đứa con gái n