
Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)
Tác giả: mysweetlovelyday
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3214813
Bình chọn: 8.5.00/10/1481 lượt.
cũng không đúng lắm nhưng môi hai người đã chạm mạnh vào nhau. Răng của Hương làm miệng hắn bị chảy máu. Hắn kinh tởm, hắn rùng mình và tức giận muốn thiêu rụi Hương. Ngay cả chạm vào Hương hắn cũng không muốn, thế mà nay hắn đã hôn Hương.
Hắn nhanh chóng đứng thẳng dậy. Hắn điên tiết quát ầm lên.
_Tốt nhất là cô nên bồi thường cho tôi và không nói cho ai biết chuyện đáng xấu hổ này nếu không chính tay tôi sẽ bóp cổ cho cô chết.
Chuyện này không chỉ có mình hắn cảm thấy kinh tởm mà ngay cả Hương cũng cảm thấy kinh tởm. Hương lồm cồm ngồi dậy. Nước mắt nhạt nhòa. Hương căm phẫn bảo hắn.
_Anh tưởng rằng anh cao giá lắm sao ?
Hương cười trong nước mắt.
_Vinh dự cho tôi quá khi được hôn một kẻ máu lạnh như anh. Dù tôi xấu xí, dù tôi ngu ngốc tôi cũng không bao giờ đem nhân phẩm, và lòng tự trọng của người khác ra để chà đạp. Anh còn đáng khinh hơn cả những người bị tàn tật. Họ tàn tật nhưng họ còn đối xử với người khác bằng lòng nhân hậu và đồng cảm, còn anh, anh có tất cả nhưng anh luôn nhìn người khác bằng coi mắt coi thường và khinh rẻ. Tôi căm hận anh, khinh ghét anh. Tốt nhất là anh nên giết chết tôi, nếu không anh có dùng cách gì cũng không đuổi tôi ra được trường đại học Thiên Tân này đâu.
Mắt hắn mở to nhìn Hương. Hắn thấy lùng bùng lỗ tai. Hắn không tin được vào giác quan của hắn nữa. Hắn tự hỏi có phải Hương đây không, có đúng đây là cô gái vẫn luôn khép nép, vẫn luôn bị hắn hành hạ đây không ?
Hương ôm lấy đầu. Hương lảo đảo muốn ngã. Ngay cả Hương cũng không điều khiển được chính mình nữa. Hương chỉ biết rằng những tiếng nói đang sục sôi trong đầu Hương tuyệt đối không phải là của Hương. Hình như có ai đó đang điều khiển Hương.
Hương ngồi bệt xuống ghế, ánh mắt Hương rực sáng, mồ hôi càng ngày càng tuôn ra nhiều hơn. Hương ngơ ngác, Hương bấn loạn.
Hương đứng bật dậy. Túm chặt lấy cổ áo hắn. Hương quát.
_Anh đã làm gì em gái tôi hả ?
Hắn nhìn Hương như đang nhìn một người điên vừa mới thoát khỏi trại tâm thần. Hương nhìn hắn trừng trừng.
_Anh còn không nói mau, anh đã làm gì em gái tôi ?
Hắn hất tay Hương ra khỏi cổ áo của hắn. Hắn khinh khỉnh nói.
_Cô bị bệnh rồi đúng không ? Tôi làm gì cô chẳng lẽ cô lại không biết ?
Hương lại túm lấy cổ áo của hắn. Kéo đầu hắn xuống. Hắn còn chưa kịp hiểu gì. Hương hôn hắn. Mắt hắn mở to, hắn không thể thở được nữa. Đây là nỗi sỉ nhục lớn nhất mà hắn phải chịu. Trên đời này chưa có cô gái nào dám nắm tay hắn, thậm chí nắm áo hắn cũng không được phép, thế mà Hương, Hương không những xé rách áo hắn, hôn hắn, túm áo hắn, Hương còn dám quát hắn.
Buông hắn ra, Hương liếm mép, sau đó Hương phỉ nhổ xuống đất. Giữ cổ áo hắn. Hương gằn giọng.
_Tên kia anh đã làm gì em gái tôi thế hả ? Nói trước cho anh biết nếu anh còn dám bắt nạt em gái tôi nữa tôi sẽ không tha cho anh đâu.
Trước khi hắn kịp nói gì.
_Hự.
_Bụp.
Hương tặng hắn hai quả vào bụng, chưa hết Hương còn đá mạnh vào chân hắn, lấy cặp sách Hương đánh tới tấp vào người hắn. Hương bây giờ không còn là Hương của trước kia nữa, Hương đã hoàn toàn đổi khác. Vừa đánh hắn, Hương vừa quát.
_Tên xấu xa ! Tên độc ác ! Sao các người dám bắt nạt người em gái tội nghiệp của tôi thế hả ? Chỉ vì nó lành hiền nên các người tìm cách chèn ép nó và hành hạ nó. Để tôi dạy cho anh biết thế nào là hậu quả của việc hành hạ người khác. Anh chưa bị ai đánh, chưa bị ai sỉ nhục đúng không ? Bây giờ thì anh hãy nếm mùi đi.
Hắn bị sốc, hắn ngơ ngác không hiểu gì cả. Hương sao khác quá ! Hương không phải là một cô gái rụt rè, tự ti nữa mà Hương đã biến đổi thành một cô gái mạnh mẽ và dữ dằn.
Đánh chán, sắn tay áo. Hương ra lệnh.
_Mau xin lỗi em gái tôi mau !
Hắn mở to mắt nhìn Hương, người hắn ê ẩm vì bị Hương đánh. Hắn hoàn toàn không hiểu hắn đang rơi vào hoàn cảnh nào nữa. Hắn cũng không biết hắn đang đối diện với ai. Nếu đây là Hương, hắn sẽ chẳng tin Hương có thể biến chuyển nhanh như thế, nhưng nếu đây không phải là Hương, thì thực sự người con gái mà hắn đang đối diện là ai ?
Càng nghĩ hắn càng thấy mù mờ, càng nghĩ hắn càng thấy mình đi vào ngõ cụt. Hương quát.
_Còn không nói nhanh lên !
Não bộ của hắn bắt đầu hoạt động lại bình thường, hắn lấy lại được bình tĩnh và tự chủ. Hắn bóp chặt lấy tay Hương. Hắn tức giận hét.
_Cô đã đánh, đã hét, đã chửu đủ chưa ? Nếu đủ rồi, thì bây giờ đến lượt tôi đánh cô, xử cô.
Hương cười nhạt, xoay khớp cổ tay. Chân Hương đá thật mạnh vào bụng hắn. Hương chống một tay vào sườn, một tay chỉ thẳng vào mặt hắn.
_Tôi đã cho anh cơ hội xin lỗi em gái tôi nhưng anh thích ăn đòn roi hơn. Thật đáng thương cho anh, để xem anh chịu đựng được bao lâu.
Hắn ôm chặt lấy bụng. Cú đá của Hương nhẹ chút nào. Mũi dày của Hương vừa cứng, vừa chắc nên hắn cảm tưởng hắn như vừa bị một con dao sắc đâm trúng vào người hắn.
Mồ hôi rịn ra trán hắn, áo hắn đã bị rách toạc trước ngực. Hắn tự hỏi Hương là ai ? Cô gái yếu đuối, nhu nhược mà hắn quen trước kia đâu rồi ? Sao tự dưng Hương lại biến đổi thành một con người hoàn toàn khác.
Bây giờ người hành hạ không phải là hắn mà là Hương. Hương