XtGem Forum catalog
Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Tác giả: mysweetlovelyday

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3214801

Bình chọn: 8.00/10/1480 lượt.

. Phong hào hứng nói.

_Đi ! Chúng ta đi mua điện thoại. Tôi sẽ là người đầu tiên trở thành người được cậu lưu tên trong danh bạ.

Nhìn vẻ mặt vui vẻ và ấm áp của cậu ta, lòng Hương rộn rã niềm vui và tin tưởng. Hương tin rằng mình đã thực sự tìm được một người bạn tốt.

Hương ngập ngừng bảo Phong.

_Theo tôi thấy chúng ta đâu cần phải đi mua điện thoại làm gì, chẳng phải chúng ta vẫn thường xuyên gặp nhau đấy thôi ?

Phong cốc nhẹ vào đầu Hương.

_Cậu ngốc hay là cậu không hiểu ? Dù chúng ta thường xuyên gặp nhưng đâu có nghĩa là cậu không gặp chuyện khi đó nếu cậu muốn nhờ tôi giúp đỡ làm sao cậu liên lạc được với tôi. Cho nên ngay lúc này chúng ta nên mua lấy một chiếc điện thoại, tôi sẽ cho cậu số của tôi. Có gì chúng ta còn biết để liên lạc với nhau.

Không nói lôi thôi. Phong hối thúc Hương.

_Cậu mau đi theo tôi. Chúng ta cần đi mua điện thoại, sau đó cậu còn phải đi đón em trai nữa.

Phong phóng xe đi trước, Hương lái xe đạp điện đi theo sau. Nhìn chiếc xe ô tô phân khối lớn đằng trước, trái tim Hương đập thật nhanh, mặt Hương đỏ hồng vì hạnh phúc và vui sướng. Những bóng ma ám ảnh đã không còn ám ảnh Hương nhiều như trước, nhờ có tình bạn của Phong, Hương đã dần quên đi những bất công và tủi nhục mà mình đang phải gánh chịu.

Dừng xe trước một cửa hàng. Phong và Hương cùng mở cửa bước vào trong. Đây là lần đầu tiên Hương đi mua điện thoại nên không biết chọn như thế nào, và cũng không biết cách sử dụng.

Nhìn thái độ ngơ ngác và tò mò của Hương. Phong cố nén cười. Phong chọn giúp một chiếc điện thoại màu hồng nhạt hiệu Sony cho Hương.

Hương nhăn mặt khi biết giá tiền không phải là rẻ.

_Cậu có thể chọn cái khác được không ? Cái này mắc quá, tôi không có đủ tiền. Mà điện thoại thì chỉ cần nghe và gọi là được rồi.

Phong cười.

_Tiền để tôi trả cho. Coi như đây là quà tôi tặng cho cậu nhân ngày sinh nhật, mai sau khi đến sinh nhật của cậu, hy vọng cậu không còn đòi tôi tặng cho cậu nữa.

Hương choáng váng. Hương nói không ra hơi.

_Cậu bảo sao ? Quà tặng sinh nhật ? Dù tôi có muốn cậu tặng quà sinh nhật cho tôi, tôi cũng không thể nhận một món quà đắt như thế này. Xem ra chúng ta không cần phải mua điện thoại nữa.

Phong cáu.

_Cậu xem tôi là hạng người gì ? Tôi đâu phải là người cậy nhà mình giàu để cố tình chèn ép cậu. Tôi tặng quà cho cậu vì cậu xứng đáng được như thế. Nếu cậu ngại, cậu có thể dạy cho tôi học. Chẳng phải cậu luôn bảo tôi là phải cố gắng học là gì ?

Hương đi từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác. Chuyện Phong muốn kết bạn và làm quen với Hương đó cũng là một điều kì lạ rồi, chưa hết Phong còn bệnh vực, còn mua điện thoại tặng Hương, còn muốn Hương dạy cậu ta học nữa. Hương sững sờ Hương thấy đầu óc mình đảo điên. Hương nghĩ. Chắc là mình đang mơ đấy thôi. Nếu đây là hiện thực, số mình làm sao mà may mắn như thế này được.

Nhưng đây không phải là mơ. Phong đang nắm lấy tay Hương, đang cười và đang nói chuyện với Hương.

_Thế nào, cậu có đồng ý không ?

Hương lắp bắp.

_Cậu thông cảm. Tôi không thể nhận được.

_Vậy là cậu không chấp nhận một người bạn như tôi ?

Nhìn khuôn mặt buồn phiền của Phong. Hương cảm thấy mình có lỗi với Phong.

_Không phải là tôi không muốn làm bạn với cậu, mà ngược lại tôi cho rằng mình mới không xứng đáng làm bạn của cậu. Cậu đã ban ơn cho tôi khi chấp nhận một con bé không có gì như tôi làm bạn của cậu. Cậu có biết không ? Từ khi cậu xuất hiện, tôi đã tìm thấy hơi ấm của tình người, đã tìm thấy niềm tin của mình. Tôi không muốn cậu nghĩ rằng tôi đang lợi dụng cậu nên tôi không muốn nhận món quà này của cậu.

Nghe Hương giải thích rõ mọi chuyện. Phong cười.

_Cô thật quá ngu ngốc. Tôi đâu có tặng quà không cho cô. Tôi cần cô dạy cho tôi học. Tôi cũng muốn được vào trường đại học Thiên Tân mà để làm được điều đó, tôi cần phải chăm chỉ học.

Hương mừng rỡ khi nghe Phong nói muốn học tiếp và không có ý định bỏ học ngang chừng.

_Tốt quá ! Tôi rất vui khi nghe cậu nói câu này. Nếu cậu cần tôi giúp gì tôi sẽ cố hết sức để giúp cậu.

Nhìn nụ cười vui mừng trên môi Hương. Phong hài lòng, cuối cùng Phong cũng có thể giúp Hương lấy lại được niềm tin và niềm vui của mình.

Phong mặc Hương có muốn nhận chiếc điện thoại do mình mua hay không ? Phong tính tiền sau đó đưa nó cho Hương.

_Cậu cầm lấy đi !

Hương khổ sở nói.

_Tôi đã nói là tôi không nhận.

Cầm lấy tay Hương. Phong ấn chiếc túi xốp màu trắng vào tay Hương. Phong ra lệnh

_Cậu phải nhận. Tôi và cậu là bạn tốt. Đã là bạn tốt thì đâu tính toán thiệt hơn làm gì. Bắt đầu từ ngày mai cậu phải dạy cho tôi học. Tôi sẽ thuê cậu làm gia sư cho tôi.

Hương nhăn nhó khổ. Cố tìm lời lẽ thích hợp. Hương nói.

_Cậu làm ơn cầm lấy chiếc điện thoại này đi. Dù sao tôi cũng không cần đến nó, nếu có dùng đến tôi có thể mua một chiếc điện thoại giá rẻ là được rồi.

Phong không lí gì đến lời nói của Hương. Lôi Hương ra khỏi cửa hàng. Phong hối thúc.

_Mau lái xe về nhà đón em trai đi.

Hương đứng chắn trước đầu xe của Phong.

_Nếu cậu không nhận lại chiếc điện thoại này tôi nhất định không chịu đi.

Phong cười tươi.

_À quên.