Thiên Địa Càn Khôn – Cổ Long

Thiên Địa Càn Khôn – Cổ Long

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329073

Bình chọn: 8.00/10/907 lượt.

i sáu, giữa đương trường liền xuất hiện hai nhân vật!

Vút! Vút!

Cả hai đối diện với Đường chủ Mộc Hành Đường, một người nâng cao thanh kiếm:

– Thất đại phái đã tiến đến tận tổng đàn quý bang. Dương đường chủ liệu còn vùng vẫy được bao lâu?

Đường chủ Mộc Hành Đường mặt không hề đổi sắc:

– Nếu là vậy, sao Khương Vũ, Trang Hồi Nhạn, cả hai cũng là chưởng môn nhân, cho đến giờ vẫn còn ở đây? Tổng đàn bổn bang đã có tổng hộ pháp trấn giữ, phải chăng nhị vị muốn Dương Hùng này tin tổng hộ pháp đã bị thất đại phái các ngươi sát hại?

Người đang nâng cao kiếm khẽ cười lạnh:

– Hà Kỉnh Chi tuy chưa mất mạng, nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian! Khương Vũ ta vẫn nghe Dương Hùng ngươi là trợ thủ đắc lực nhất của họ Hà! Xin được lãnh giáo!

Dương Hùng cười dài:

– Đến lúc này Khương Vũ ngươi cần gì phải có lời khách sáo? Không lẽ chỉ có một mình ngươi ra tay, còn Trang Hồi Nhạn chịu khoanh tay đứng nhìn? Hà tất phải làm bộ làm tịch nữa. Hai ngươi nên cùng một lúc ra tay thì hơn! Ha…. Ha….

Sắc mặt thoáng biến đổi, KhươngVũ bật rít lên:

– Với tuyệt học Côn Luân phái, một mình ta đã quá đủ lấy mạng ngươi! Xem kiếm!

Véo…. Véo… Dương Hùng lùi lại, cố ý nhượng cho chiêu kiếm của Khương Vũ lao sượt qua!

Và bất ngờ Dương Hùng động thân lao về phía Trang Hồi Nhạn:

– Tuyệt học Hoa Sơn phái đâu, hãy cho Dương mỗ thưởng thức nào?

Vù… Vù… Bị Dương Hùng cố tình đặt vào tình thế phải giao đấu, Trang Hồi Nhạn bật lên tiếng quát:

– Nếu họ Dương ngươi đã muốn vậy Khương huynh, hai chúng ta đừng để y thất vọng!

Đánh!

Vù… Vù… Sau mẩu đối thoại vừa rồi, Tiểu Thiên biết Ngũ Hành Bang đang bị thất đại phái đặt vào tình thế hiểm nghèo! Tuy nhiên, thái độ vẫn bình thản của Dương Hùng lại làm cho Tiểu Thiên hoang mang.

Và nếu căn cứ theo thái độ của Dương Hùng, Ngũ Hành Bang dường như vẫn vững như bàn thạch, bất luận có hay không có sự vây hãm của thất đại phái!

Tuy chưa biết phải tin vào lời nói của ai, nhưng vì lo lắng cho Bang Ngũ Hành, Tiểu Thiên nhanh chóng biến hình cải dạng.

Lột bỏ y phục của Mộc Hành Đường, sau khi dùng vuông lụa che kín diện mạo, Tiểu Thiên lấy ra thanh liễu kiếm.

Tung bổng toàn thân lên không như cánh hạc xung thiên, Tiểu Thiên phát ra một tràng cười vang dội:

– Là ai muốn đối đầu với Ngũ Hành Bang? Ha…. Ha… Ha….

Vút!

Trầm người xuống, kiếm của Tiểu Thiên lập tức chiếu xạ vào KhươngVũ.

Véo… Véo… Khương Vũ đang phát kiếm, hiệp lực với Trang Hồi Nhạn, chiêu kiếm của nhân vật che mặt làm cho lão kêu thất thanh:

– Vô Danh Nhân? Tôn giá là người đã cùng Trương Đống giao thủ? Dừng tay!

Miệng kêu “dừng tay” nhưng chính Khương Vũ phải khoa kiếm để ngăn chận chiêu kiếm đang ập đến của Tiểu Thiên.

Véo… Choang!

Phát hiện tay cầm kiếm của Khương Vũ phải run lên do không chịu nổi áp lực từ chiêu kiếm của người che mặt, Trang Hồi Nhạn vừa quật mạnh vào Dương Hùng một chưởng vừa nhảy lùi lại:

– Mau dừng tay!

Vù! Ầm!

Tiểu Thiên lần lượt đưa mắt nhìn Khương Vũ và Trang Hồi Nhạn:

– Được cùng lúc hội kiến với nhị vị chưởng môn nhân, đâu phải lúc nào tại hạ cũng có sự hân hạnh này!

Trang Hồi Nhạn gườm gườm nhìn Tiểu Thiên:

– Trang mỗ có nghe nói về tôn giá! Cho hỏi, giữa tôn giá và Ngũ Hành Bang thực sự có quan hệ như thế nào?

Tiểu Thiên khẽ nheo mắt:

– Trước khi đáp lời, tại hạ muốn biết tại sao thất đại phái cứ phải đối đầu với Ngũ Hành Bang?

Khương Vũ trầm giọng:

– Có lý nào tôn giá không biết Ngũ Hành Bang đã lần lượt gây thảm họa cho thất đại phái?

Tiểu Thiên gằn giọng:

– Thảm họa nào? Ở đâu? Có gì làm bằng cớ?

Kể từ lúc Tiểu Thiên xuất hiện dưới lốt một nhân vật thần bí, Giả Trụ đã len lén tiến đến gần đường chủ Ngũ Hành Đường.

Và có lẽ Dương Hùng đã biết nhân vật thần bí đó có lập trường như thế nào nên lập tức ứng tiếng kêu lên, ngay khi nghe Tiểu Thiên hỏi như thế:

– Tôn giá đừng tin vào những gì họ sắp nói! Họ chỉ có dụng ý…

Tiểu Thiên quắc mắt nhìn Dương Hùng:

– Tại hạ chỉ muốn nghe sự thật, dù đó là sự thật như thế nào! Dương đường chủ nếu không muốn nghe, có thể tự ý bỏ đi, đừng ngăn trở tại hạ!

Dương Hùng lập tức lùi lại và tiếp tục cùng Giả Trụ thầm thì to nhỏ.

Trong khi đó, Khương Vũ không bỏ lỡ cơ hội nói những gì lão muốn nói:

– Đã có quá nhiều thảm họa và tất cả đều do Ngũ Hành Bang gây ra! Nếu tôn giá có thật sự có liên quan đến Ngũ Hành Bang, có lý nào không hề nghe biết đến?

Tiểu Thiên cau mày:

– Chưởng môn tin chắc tất cả đều do Ngũ Hành Bang gây ra?

Trang Hồi Nhạn lạnh giọng:

– Không sai! Cũng như những phái kia, bổn phái đã từng bị Ngũ Hành Bang gây họa khiến tám đệ tử phải uổng mạng!

Tiểu Thiên giật mình:

– Có chuyện này sao?

Dương Hùng lại lên tiếng:

– Bọn họ gây hấn trước! Là bọn họ tự chuốc họa, không phải do bổn bang muốn tạo hiềm khích!

Khương Vũ nhếch môi, cười khinh khỉnh:

– Ngươi định lừa ai thế, Dương Hùng? Thất đại phái đường đường là danh môn chánh phái, có lý nào tự gây hấn với Ngũ Hành Bang? Huống chi vào lúc đó Ngũ Hành Bang đã tự triệt thoái khỏi giang hồ!

Dương Hùng cười lạt:

– Danh môn chính phái? Hừ! Vì nghĩ bổn bang đã tự triệt thoái nên b


Lamborghini Huracán LP 610-4 t