Teya Salat
Tình yêu của em mãi dành cho anh

Tình yêu của em mãi dành cho anh

Tác giả: Ann

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323821

Bình chọn: 9.5.00/10/382 lượt.

g nhau trải qua những giây phút thăng hoa tuyệt vời.

Buổi tối tháng ba ở thành phố B vốn dĩ chỉ là một ngày bình thường nhưng với Minh Hải và Hạnh Nguyên, đây mới là lúc bắt đầu cho câu chuyện tình lãng mạn của cả hai. Bỏ qua những sóng gió thử thách, giờ đây hai người đã có thể yên tâm chung tay xây đắp hạnh phúc của chính mình. Con đường gập ghềnh khó đi nhưng chỉ cần tay nắm chặt tay, cùng chung lý tưởng, phía trước sẽ luôn là ánh sáng nhiệm màu.

Dù đã yêu hay chưa từng yêu, hãy cứ tin là như thế.

Trên thế gian này luôn có một người dành riêng cho bạn, cho dù là khó khăn cách trở, chỉ cần đi cùng người ấy, cánh cửa hạnh phúc sẽ luôn mở ra.

TBC

CHƯƠNG 42

Chương 42

Ra mắt

Nhưng suy đi tính lại, chuyện anh nói vẫn phải thực hiện. Mối quan hệ của cả hai đã đi đến nước này rồi, giờ cũng không còn gì ngăn cản, đã đến lúc cần phải thông báo với mọi người.

Sân bay thành phố Los Angeles ngày hôm nay lần đầu tiên chứng kiến sự xuất hiện của Hạnh Nguyên bên cạnh Minh Hải. Sau chuyến bay kéo dài, cả hai xếp hàng chờ lấy hành lý với một tâm trạng vui vẻ, nụ cười luôn thường trực trên môi. Minh Hải đặc biệt quan tâm đến Hạnh Nguyên, lo cho cô mọi thứ khiến đôi lúc cô có cảm giác mình như một nàng công chúa vậy.

“Em ổn mà, trên máy bay ngủ suốt nên giờ chỉ thấy đói thôi.” Hạnh Nguyên khoác tay Minh Hải, vừa giải thích vừa kéo anh đi ra phía ngoài. Từ lúc xuống máy bay đến giờ anh liên tục hỏi cô nào là có thấy mệt, có đau hay cảm thấy khó chịu chỗ nào không? Sự chăm sóc của anh làm cô thực sự thấy hạnh phúc.

“Yên tâm, về nhà bây giờ là có thể ăn liền.”

Minh Hải nựng má Hạnh Nguyên rồi hai người gọi một chiếc taxi. Sau khi sắp xếp hành lý thì chiếc xe lăn bánh, hòa vào dòng xe cộ đông đúc trên đường. Hạnh Nguyên tựa đầu vào vai Minh Hải ở băng ghế sau, yên lặng nhìn ngắm thành phố xa hoa của nước Mĩ. Đây không phải lần đầu tiên cô ra nước ngoài, càng không phải lần đầu đến với Los Angeles, chỉ khác là hiện tại mục đích của chuyến đi lại không giống những lần trước.

Sau khi mọi chuyện được giải quyết ổn thỏa, tình cảm của cả hai lại càng thêm khăng khít. Minh Hải lúc đó đã đề nghị với cô chuyện về ra mắt gia đình anh. Thật ra ban đầu Hạnh Nguyên hơi lo lắng vì cô đang mang thai, đi máy bay lâu như vậy sợ ảnh hưởng đến con. Nhưng suy đi tính lại, chuyện anh nói vẫn phải thực hiện. Mối quan hệ của cả hai đã đi đến nước này rồi, giờ cũng không còn gì ngăn cản, đã đến lúc cần phải thông báo với mọi người.

“Hạnh Nguyên, em đang nghĩ gì vậy?”

Câu nói của Minh Hải làm cắt ngang dòng suy tư của Hạnh Nguyên, cô ngẩng lên cười tươi rồi đặt nhẹ lên môi anh một nụ hôn. Minh Hải có chút bất ngờ, xong lại kéo cô vào một nụ hôn say đắm khác. Khi buông nhau ra, hai người cùng cười, niềm hạnh phúc lan tỏa khắp xung quanh khiến người tài xế cũng phải ghen tỵ.

Xe dừng tại biệt thự nhà họ Thẩm rồi Minh Hải nắm tay dắt Hạnh Nguyên vào. Trước đó người giúp việc đã thông báo nên khi cả hai mới bước vào cửa thì Lâm Hinh cùng Triệu Thi Thi đã tíu tít chạy ra đón.

“Cậu út!”

“Cậu út ơi!!!”

“Thi Thi, Tiểu Hinh.” Minh Hải cũng tỏ ra vui vẻ, anh bế hai đứa cháu lên, thơm vào má mỗi đứa một cái rõ kêu. Trong khi Thi Thi thích thú thì Lâm Hinh lại phụng phịu tỏ vẻ hờn dỗi.

“Cậu út lại quên rồi, con đã nói cậu phải con là Jason mà, sao cậu cứ gọi Tiểu Hinh vậy, con không thích.”

“Thằng nhóc này thật là, xin lỗi con cậu út quên.” Minh Hải quay sang nhìn Hạnh Nguyên tỏ vẻ bó tay rồi dỗ dành Lâm Hinh. “Cậu sẽ chuộc lỗi bằng một món quà thật lớn chịu không?”

“Dạ!!!”

“Minh Hải, em về rồi đấy à?” Sự xuất hiện của Thẩm Minh Hy làm gián đoạn cuộc trò chuyện của ba cậu cháu, Minh Hải thả hai đứa nhóc xuống, gật đầu với chị gái mình. “Mau vào đi, bố mẹ đang chờ đấy. Cả Hạnh Nguyên nữa.”

Thẩm Minh Hy vui mừng dẫn Minh Hải cùng Hạnh Nguyên vào trong phòng khách. Ông bà Thẩm cùng vợ chồng Thẩm Minh Hiên đã có mặt ở đó từ lâu, nhìn thấy Minh Hải và Hạnh Nguyên mỗi người một biểu hiện.

“Bố mẹ! Để con giới thiệu, đây là Hạnh Nguyên.”

“Cháu chào hai bác.”

“Ừ, hai đứa ngồi xuống đi. Bay đường dài như vậy cháu không mệt chứ?” Trong khi ông Thẩm ân cần hỏi thăm thì bà Cố Di An ngồi bên cạnh dù không nói gì nhưng vẻ mặt lại tỏ rõ sự không vui. Hạnh Nguyên đương nhiên nhìn ra sắc mặt bà nhưng cô không quá để tâm, chỉ tập trung trả lời ông Thẩm.

“Dạ không sao, cháu cũng từng phải đi công tác xa nên thấy không ảnh hưởng gì nhiều ạ.”

“Chẳng mấy khi mới sang đây, em nhớ ở lại lâu một chút, mà ở lại luôn cũng được đấy.” Thẩm Minh Hy hào hứng nói khiến Hạnh Nguyên có chút ngại ngùng, cô chỉ biết cười nhẹ. “À để chị giới thiệu, đây là chị hai và anh rể của chị với Minh Hải. Còn đây chồng chị. Hai đứa nhỏ em gặp khi nãy Lâm Hinh là con trai anh chị ấy, Thi Thi là con gái chị.”

“Dì ba hôm nay đột nhiên sốt sắng thế, miệng lưỡi linh hoạt quá đi. Cái này chắc cô ấy cũng phải biết rồi chứ, cần gì phải nói dài dòng?” Thẩm Minh Hiên nói một cách mỉa mai, câu nào câu ấy chẳng kiêng dè ai. Thẩm Minh Hy ngây người mất vài giây, quay lại nhìn chị mình khó c