Tình yêu của em mãi dành cho anh

Tình yêu của em mãi dành cho anh

Tác giả: Ann

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323505

Bình chọn: 10.00/10/350 lượt.

hỉ mong cô được hạnh phúc. Cho dù người đó có là bạn thân của anh nhưng nếu không đối xử tốt với cô, anh cũng không bao giờ đồng ý.

Thật ra câu chuyện còn rất nhiều khúc mắc, anh muốn giải thích với Hạnh Nguyên lí do anh trở về thành phố B. Nhưng nhìn thấy sự cương quyết trong ánh mắt cô, anh lại do dự. Anh biết gia thế của Kiều Gia Nhi, đối với gia đình Minh Hải đó là một sự phụ thuộc rất lớn. Bạn anh lại là người trọng tình cảm, vì thế là không dễ dàng để nói bỏ cho dù Minh Hải có quyết tâm đến đâu đi chăng nữa.

Sự lựa chọn của Hạnh Nguyên anh không hoàn toàn ủng hộ nhưng ở thời điểm này, có thể đó là điều tốt. Nếu mọi hiểu lầm được giải quyết nhanh chóng, cả hai sẽ được hạnh phúc bên nhau. Còn không, là ông trời trêu ngươi, có duyên mà không phận.

“Qua Đức với anh?!” Sau một hồi im lặng cuối cùng Lăng Trác Thần cũng tiếp tục, câu nói của anh khiến cả hai cô gái đều bất ngờ. Hạnh Nguyên lặng lẽ quan sát anh họ, gương mặt có chút gì đó phức tạp. “Anh sẽ nhờ bố mẹ chăm sóc em, mà ở gần anh cũng tiện lo cho em hơn.”

“Em cám ơn nhưng anh không cần làm vậy đâu, em sẽ qua chỗ Tâm Chinh.” Hạnh Nguyên vừa nói vừa nhìn qua bạn, Tâm Chinh rõ ràng là chưa hiểu gì nhưng vẫn phải cố tỏ ra là đã biết, vội vàng gật đầu với Lăng Trác Thần.

“Đúng vậy, anh Trác Thần đừng lo, cứ giao Hạnh Nguyên lại cho em.”

Lăng Trác Thần nhìn hai cô gái có chút ngờ vực, đúng lúc Hạnh Nguyên lại nói thêm.

“Em dự định về thành phố C, bố mẹ Tâm Chinh cũng ở đó, em sẽ sống với hai bác ấy một thời gian.”

Trước quyết định của Hạnh Nguyên, Lăng Trác Thần không nài ép thêm nữa. Ngồi thêm một lúc anh phải ra về vì còn có công chuyện. Lần gặp lại này không biết sau này khi nào mới có cơ hội, trước khi đi anh không quên căn dặn em gái. Hạnh Nguyên gật đầu hứa rồi anh mới yên tâm rời đi.

Tiễn Lăng Trác Thần đi rồi Tâm Chinh liền chất vất Hạnh Nguyên, thái độ hiện rõ sự không bằng lòng. Đối với những gì Hạnh Nguyên nói khi nãy cô ấy hoàn toàn không biết nhưng vẫn phải đóng kịch cùng, giờ sao có thể để mọi thứ trôi qua yên bình như thế.

“Sao cậu lại nói dối anh Trác Thần?”

Trước sự tra hỏi của cô bạn thân, Hạnh Nguyên vẫn tỏ ra bình thản. Cô uống hết ly sữa của mình rồi mới chậm rãi lên tiếng. “Tớ không nói dối, sự thật là tớ sẽ về thành phố C. Có điều, tớ sẽ không làm phiền bố mẹ cậu.”

“Cậu đang nghĩ gì trong đầu vậy?”

“Tớ sợ chú thím lo lắng nên không muốn về thành phố M, ở lại đây hay theo anh Trác Thần cũng không phải là ý hay.”

“Nhưng một mình cậu sao chăm sóc cho bản thân được, lại còn đứa bé?” Sự thản nhiên của Hạnh Nguyên càng làm cho Tâm Chinh sốt ruột, giọng cô ấy có phần lớn hơn. “Giờ đâu phải chỉ có mình cậu, cậu phải lo cho cái thai nữa chứ?!”

“Tớ biết sẽ có vất vả nhưng tớ sẽ làm được. Dù sao nơi ấy cũng là nơi tớ sinh ra, bố mẹ không còn nhưng vẫn còn hàng xóm láng giềng, tớ quen thuộc với nó mà. Từ thành phố B về đó không quá xa, hàng tuần cậu vẫn có thể lái xe về thăm tớ.” Hạnh Nguyên vừa nói vừa lại gần Tâm Chinh, nhẹ nhàng cầm lấy tay cô bạn. “Tớ biết là cậu muốn tốt cho tớ nhưng dù sao đây cũng là cuộc đời của tớ, tớ muốn tự mình quyết định và có trách nhiệm với nó. Yên tâm đi, khi nào đứa trẻ ra đời tớ sẽ nghe theo sự sắp xếp của cậu.”

Tâm Chinh nghe xong những lời Hạnh Nguyên nói không biết làm gì khác ngoài việc ôm lấy cô bạn thân. Hạnh Nguyên khẽ nhắm mắt, như trút được tảng đá trong lòng, cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Cô đã đưa ra quyết định của mình, dù đau khổ hay buồn bã thì vẫn cứ phải sống tiếp. Lời đã nói ra cô sẽ không bao giờ hối hận. Cô luôn tin tưởng vào chính mình, tin tưởng anh và cả tình cảm này nữa. Cho đến ngày phải rời xa thế giới này, Lý Hạnh Nguyên vẫn chỉ dành tình yêu cho duy nhất Thẩm Minh Hải.



Los Angeles thời gian này dù đã bước sang tháng mười hai nhưng thời tiết lại không hề lạnh giá như thành phố B. Khắp thành phố nhiệt độ chỉ ở mức vừa phải, có thể nói là mát mẻ chứ không hề lạnh giá. Thế nhưng Minh Hải lại thấy ruột gan nóng bức vô cùng. Thời gian này không liên lạc được với Hạnh Nguyên khiến anh đứng ngồi không yên, chỉ muốn rời khỏi đây ngay lập tức. Lăng Trác Thần trở về thành phố B cũng chưa thấy liên lạc lại, anh chỉ sợ là có chuyện gì không ổn.

Trong lúc Minh Hải còn đang suy nghĩ tìm cách giải quyết ổn thỏa thì nhận được điện thoại của Thẩm Minh Hy, anh liền vội vàng ra gặp chị gái. Nhìn thấy vẻ đăm chiêu khác hẳn mọi khi của em trai cũng khiến Thẩm Minh Hy lòng không yên, cô khẽ thở dài một tiếng.

“Rồi giờ em tính sao?”

Câu hỏi như một lời quan tâm đến Minh Hải, anh chợt nhìn chị ánh mắt cảm động nhưng ngay sau đó lại trở về với vẻ lạnh lùng vốn có.

“Bọn Hồng Hưng đang lo liệu, chắc mai em sẽ về được thành phố B.”

“Ừ, có cần gì thì cứ nói, chị sẽ cố gắng giúp.” Thẩm Minh Hy nắm nhẹ lấy tay em trai, cô gật đầu một cái chắc nịch. “Chị mới đi có một thời gian ngắn mà đã xảy ra nhiều chuyện như vậy rồi. Chị biết em phải chịu nhiều áp lực, cái cô Kiều Gia Nhi này quả là không hiền lành như vẻ bề ngoài. Giờ cả bố mẹ lẫn chị hai đều không tán thành nhưng dù có thế nào chị v


Teya Salat