Vợ Nhặt

Vợ Nhặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328891

Bình chọn: 7.5.00/10/889 lượt.

hanh ước giá mà có đôi cánh Thanh sẽ bay ngay đến bệnh viện thăm Dũng nhưng vô ích Thanh là con người trần mắt thịt làm gì có phép siêu nhiên.

Thanh lo lắng không biết một tuần qua Dũng sống thế nào, thằng nhóc có ăn ngon, ngủ được không và bây giờ ai đang chăm sóc nó.

Thanh rút điện thoại ra khỏi túi quần, Thanh cần gọi điện cho Hùng. Thanh muốn biết tình trạng bệnh tình của Dũng.

Hùng nhìn số điện thoại di động của Thanh, lòng Hùng lo sợ hoang mang. Hùng sợ Hùng không giữ được bí mật sẽ nói mọi chuyện cho Thanh biết.

Thanh thấy Hùng bắt máy, Thanh mừng quá vội hỏi.

_Anh Hùng…!! Làm ơn cho em biết tình trạng của anh Dũng và thằng nhóc bây giờ ra sao…?? Anh làm ơn nói cho em biết đi…!!

Nghe giọng nói tha thiết và yếu đuối của Thanh, ý muốn dấu giếm hộ Dũng của Hùng gần như tan biến, chỉ một chút xíu nữa thôi Hùng đã nói tất cả ra. Nhưng Hùng phải cố nén, phải cố đóng vai một kẻ ác, Hùng biết là Thanh đã có người yêu, mặc dù Hùng muốn Thanh ở bên cạnh Dũng, quan tâm, lo lắng, chăm sóc Dũng nhưng sự thật Thanh có người yêu luôn hiển hiện trước mắt Dũng làm sao Dũng chịu đựng nổi, cảm giác Thanh đến bên cạnh Dũng, chăm sóc Dũng chỉ vì lòng thương hại còn giết chết Dũng nhanh hơn là căn bệnh chán đời, vết thương lòng của hắn, thôi thì hãy để thời gian xóa nhòa đi tình cảm của hôm nay.

Dù biết rằng sẽ rất tàn nhẫn khi dùng kéo cắt đứt đi mối lương duyên của họ nhưng mà sớm còn hơn muộn, Hùng không muốn ai trong số hai người phải đau khổ.

Hùng khàn giọng nói.

_Anh xin lỗi nhưng bây giờ bọn anh không cần em nữa. Dũng đã chuyển viện rồi, nó sẽ ra nước ngoài điều trị, còn thằng nhóc đã có ông bà nội nó lo nên em không cần phải lo lắng cho nó nữa. Nó bảo anh nhắn với em rằng, mọi chuyện giữa em và nó coi như chấm dứt, giữa hai người không ai nợ ai, nó cứu mạng em vì nó nợ em một ân tình, nó đã trả lại cho em rồi nên hai người hãy coi nhau như hai kẻ xa lạ, dù có gặp mặt nhau thì cũng coi như là không hề biết và cũng không hề quen…!!

Thanh chỉ nghe được có thế, nước mắt Thanh chảy ra, Thanh đau đớn ngồi phịch xuống nền gạch. Lòng Thanh nghẹn ngào, sao hắn có thể vô tình với Thanh đến thế, sao hắn có thể nói rũ bỏ là rũ bỏ được, phải rồi hắn hận mình, ghét mình nên không muốn nhìn thấy mặt mình, hắn chẳng từng nói là nếu còn phải gặp mặt mình thêm nữa hắn sẽ chết một cách nhanh chóng hơn hay sao…??

Thanh hồi lâu không nói nên lời. Cổ họng Thanh tắc lại, khó khăn lắm Thanh mới thốt nên một câu.

_Anh ấy sao rồi, có còn đau nhức như ngày trước nữa không…??

Hùng mỉm cười chua chát, ý nghĩ muốn kết thúc nhanh cuộc gọi với Thanh ngày càng thôi thúc, Hùng không tự chủ được bản thân nữa, Hùng muốn nói ra tất cả nhưng Hùng không có dũng khí nói ra, chỉ cần Hùng nói ra mọi chuyện sẽ khác, kết cục của cả hai có khi còn tồi tệ hơn tình hình hiện tại.

Đôi chân của Dũng, Hùng đã tham khảo một số chuyên gia nước ngoài, bố mẹ của Dũng đã bay ngay sang đây khi họ nhận được tin, họ đã tìm được một bác sĩ giỏi có thể điều trị và chữa khỏi đôi chân của Dũng, vấn đề cốt yếu bây giờ họ lo là tinh thần chán đời và không muốn sống của Dũng. Có lẽ Thanh đã làm cho Dũng biến đổi, từ một công tử chỉ biết ăn chơi và sống lêu lổng, Dũng đã thu gọn mình lại trong một cái kén mà không bao giờ muốn chui ra khỏi tổ của mình nữa.

Hùng dịu giọng bảo Thanh.

_Bây giờ Dũng đã khá hơn rồi. Anh không biết giữa em và hắn đã xảy ra chuyện gì nhưng mà anh vẫn phải cảm ơn em vì đã chăm sóc và lo lắng cho hắn suốt mấy ngày qua, tình cảm của con người đúng là rất khó hiểu phải không em, anh biết hắn không hề vô tình với em, hắn quan tâm đến em, quan tâm đến cảm xúc của em chỉ là hắn không biết phải nói với em như thế nào thôi. Anh chúc em hạnh phúc, anh hy vọng em sẽ không bao giờ quên người bạn này, nếu có cơ hội chúng ta sẽ hẹn nhau đi ăn hay nói chuyện. Bây giờ anh bận rồi nên anh phải cúp máy đây…!!

Thanh bịt chặt miệng, cố nén tiếng nấc, Thanh run giọng hỏi.

_Anh…anh ấy đã chuyển…chuyển đến bệnh viện nào. Liệu…liệu em có thể đi thăm anh ấy được không…??

Hùng thở dài.

_Anh nghĩ đây không phải là một ý kiến hay…!! Làm ơn hãy hiểu cho ý muốn của nó, nó không muốn em lại gần nó, nếu em thực sự quan tâm đến nó em làm ơn hãy làm theo nguyện vọng của nó, bây giờ nó đã thê thảm lắm rồi, hãy để nó sống nốt với lòng tự trọng còn lại của nó. Nếu ngay cả cái này nó cũng không thể có làm sao nó sống nổi nữa…!!

Hùng thở hắt ra một hơi.

_Em yên tâm nó không hề hận em đâu…!!

Thanh khóc nấc lên, lòng Thanh đau nhói, bây giờ dù ai có nói gì, hay an ủi Thanh cũng vô ích, không được gặp mặt hắn, không được nói chuyện cùng hắn khiến Thanh phát điên, Thanh cần nghe một lời giải thích từ hắn, cần nghe hắn nói lí do tại sao hắn lại ghét Thanh đến thế nhưng hắn đã chặn hết lối đi của Thanh, hắn không cho phép Thanh nói gì cả, không cho phép Thanh đặt chân đến nhà hắn, không cho phép Thanh chăm sóc con hắn.

Tất cả hành động của hắn làm Thanh căm hận bản thân mình, Thanh hận tại sao lại làm cho hắn ghét Thanh, hận vì sao không thể nói với hắn Thanh đang thíc


XtGem Forum catalog