XtGem Forum catalog
Vợ Nhặt

Vợ Nhặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329252

Bình chọn: 10.00/10/925 lượt.

uôn nghiệt ngã và trên đời này hai từ “công bằng” và “hạnh phúc” không phải lúc nào cũng có, không phải lúc nào muốn cũng được, có người đã sống cả đời, hy sinh cả đời mà vẫn không nhận được gì, có lẽ cho đến lúc chết họ vẫn không hiểu tại sao ông trời lại đối xử với họ như thế.

Có hai vị bác sĩ đi ngang qua người Dũng, một người mà có thể đến chết Dũng cũng không bao giờ quên được, định mệnh ôi định mệnh…!!, oan nghiệt ôi oan nghiệt…!!. Tại sao lại phải gặp nhau trong trường hợp thế này, tại sao ông trời lại tàn nhẫn sắp xếp hắn gặp lại Thiên Long đúng ngày hắn gặp lại Thanh, tại sao…??

Thiên Long tái mặt nhìn Dũng, ánh mắt của hắn nhìn từ khuôn mặt dần xuống người con gái đang nằm trong vòng tay của Dũng, đến khi xác định được người đó là ai rồi, hắn hét lên.

_Anh đã làm gì Thanh hả…??

Hắn buông rơi cuốn sổ bệnh án trên tay xuống đất, hắn giành lấy Thanh trên tay Dũng, giọng của hắn lúc này như một vị quan tòa tuyên án tử hình phạm nhân.

_Tôi đã cảnh cáo anh là không bao giờ được phép lại gần vợ tôi rồi kia mà…?? Tại sao cô ấy lại ở chỗ anh và vì sao cô ấy lại bị ngất…??

_Anh nói đi…!! Giải thích đi…!!

Dũng im lặng không nói gì, và cũng không muốn nói gì. Mà dù có muốn nói Dũng cũng không biết phải trả lời Thiên Long thế nào, trong cuộc chiến dành lại Thanh, Dũng đã bị thua cuộc ngay từ vòng đầu.

Dũng có thể dùng bạo lực để được phép hôn Thanh, được phép ôm Thanh, được phép cầm tay Thanh nhưng Dũng không có quyền sở hữu Thanh cả về thân thể, lẫn trái tim, bây giờ Thanh đã là của Thiên Long, họ được pháp luật chứng nhận là đã kết hôn, họ mới là dành cho nhau.

Còn Dũng, Dũng có là gì đâu, Dũng nếu có may mắn được Thanh để ý thì chỉ là một hình bóng mờ nhạt trong quá khứ mà thôi. Nó không đủ mạnh để níu giữ bước chân của Thanh lại, không đủ mạnh để lay chuyển trái tim Thanh, không đủ mạnh để làm Thanh yêu Dũng.

Có nói gì thì bây giờ cũng đã quá muộn rồi, Dũng nên trả Thanh về đúng người đàn ông có quyền sở hữu cô ấy, trả Thanh đúng về vị trí mà Thanh xứng đáng có.

Dũng đau khổ cùng cực, vậy là hết, hắn sẽ không bao giờ còn gặp lại được Thanh nữa, không bao giờ còn được phép chạm vào thân thể Thanh nữa, hương tóc kia, khuôn mặt kia, bờ môi kia, thân thể yếu đuối kia bây giờ đã thuộc về một người đàn ông khác, hắn nên đi thôi, nên rời khỏi đây thôi, nếu ở thêm lúc nữa hắn sẽ đau buồn mà chết.

Hắn lảo đảo bỏ đi, hắn muốn quay lại giành lấy Thanh lắm nhưng hắn không nỡ làm như thế, hắn biết rằng nếu hắn làm thế hắn sẽ phá vỡ hạnh phúc lứa đôi của Thanh, hắn mặc dù hận Thanh, căm ghét Thanh, hắn muốn Thanh là của hắn nhưng hắn không thể làm tổn thương người con gái mà hắn yêu.

Yêu đấy, hận đấy, vậy thì đã sao, hắn nhận được gì trong cuộc tình này…??

Hắn cay đắng nhận ra, bản thân hắn là một tên vô tích sự, một kẻ không ra gì, đến người con gái mà mình yêu cũng không giữ được, ngay cả tiếng yêu cũng không dám nói ra thì đúng là hắn không đáng nhận được hạnh phúc.

Thiên Long mặc dù ghen tuông, mặc dù hận Thanh và hận luôn cả Dũng nhưng được gặp lại Thanh trong một tình huống không thể ngờ thế này khiến hắn vui không thể tả.

Hắn hạnh phúc cùng cực, hắn đã từng nói nếu như cho hắn cơ hội ở bên Thanh lần thứ hai hắn sẽ không bao giờ buông tay Thanh ra và sẽ không bao giờ để Thanh trốn thoát khỏi vòng tay hắn thêm một lần nữa, hắn phải giữ lấy Thanh thật chặt, phải biến Thanh thành của hắn bằng mọi giá.

Hắn nhanh chóng bảo người đồng nghiệp bên cạnh.

_Cậu nhặt hộ mình mấy bộ hồ sơ bệnh án dưới đất. Mình cần đưa vợ đi khám sức khỏe…!!

Anh chàng bác sĩ kia tò mò nhìn cô gái nằm trên tay Thiên Long, mặc dù không hiểu gì nhưng mà anh ta vẫn gật đầu nói.

_Được rồi, cậu đi đi…!!

_Cảm ơn cậu…!!

_Không có gì…!!

Hắn nhanh chóng đưa Thanh vào một phòng bệnh còn trống, vì hắn là bác sĩ nên hắn biết hắn phải làm gì, do từ bé đã quen biết Thanh nên hắn là người hiểu rõ bệnh tình của Thanh nhất, xa Thanh gần một năm khiến hắn nhớ Thanh đến phát điên, không ngày nào là hắn không gọi điện cho mấy tay thám tử mà hắn đã thuê đi tìm Thanh để biết thông tin, hắn chờ Thanh trong vô vọng, cứ ngỡ tưởng rằng cả đời này hắn không còn nhìn thấy Thanh nữa nhưng không ngờ hắn lại có thể gặp được Thanh ở đây.

Hắn có mặt tại bệnh viện này vì hắn tình nguyện sang đây phổ biến kĩ thuật và kinh nghiệm của hắn cho các bác sĩ ở bệnh viện, hắn cần dạy họ những kĩ thuật tiên tiến nhất.

Hắn sang đây một phần vì trách nhiệm, một phần vì hắn muốn tạm rời xa nơi mang lại cho hắn quá nhiều đau khổ, cho đến lúc này hắn vẫn không tài nào chấp nhận được sự thực là Thanh đã rời xa hắn. Nếu hắn biết hắn có thể gặp được Thanh ở nơi này sớm thì hắn đã đi từ lâu rồi.

Tạm gác lòng ghen tuông, thù hận đối với Dũng lại, hắn cần phải chăm sóc cho Thanh. Bao nhiêu câu hỏi mà hắn đã chuẩn bị sẵn cho Thanh ở trong đầu, hắn muốn sau khi Thanh tỉnh lại, hắn sẽ hỏi Thanh, sẽ giữ chặt lấy Thanh.

Thanh nằm đó, cơ thể bất động, với Thanh mà nói không có lúc nào bình yên hơi lúc này, ngủ có nghĩa là chết, ngất có nghĩa là không biết gì, mà dù có nghĩ, có