Vợ Nhặt

Vợ Nhặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328400

Bình chọn: 9.5.00/10/840 lượt.

chặt vô lăng tay lái. Mặt Thanh xa xầm xuống, chăm sóc một kẻ mình ghét thật không thoải mái chút nào, bỏ mặc hắn không được, chăm sóc hắn cũng không xong, ôi sao mà rối rắm, mình phải làm sao để hóa giải hết mọi chuyện..?? Mình phải làm sao để trị tội hắn…?? Chỉ có mỗi cách là bỏ mặc hắn, không thèm quan tâm, không đếm xỉa gì tới hắn, mặc hắn muốn xoay sở ra sao thì xoay nhưng mà không được, hắn vì mình nên mới bị thương như thế, mình mà bỏ hắn sẽ mang tiếng là một kẻ vô ơn…!!

_Ôi cái số của con, tại sao con lại giây vào hắn làm gì…?? Từ khi quen biết hắn không có chuyện gì tốt đẹp xảy ra với mình, mình chỉ gặp toàn tai ương, mình quá mệt mỏi với chuyện đó lắm rồi. Mình căm thù hắn, hắn là một tên trăng hoa, một tên đểu nhất mà mình từng gặp…!!

Lái xe với cái đầu bốc khói, Thanh phanh xe đánh két một cái chỉ một chút xíu nữa thôi là Thanh đã tông thẳng vào đuôi xe một chiếc xe Ford phía trước. Thanh hú hồn, xoa ngực mấy cái cho tĩnh tâm. Thanh quay sang nhìn thằng nhóc xem nó có bị làm sao không. Thằng nhóc hai tay đập bôm bốp vào nhau, cu cậu rất khoái màn đậu xe suýt gây tai nạn của Thanh vừa rồi. Thanh lắc đầu bảo nó.

_Em rõ là hay, em có biết là hai chị em mình sẽ bị công an bắt vì tông vào xe người ta không…?? tại sao em lại cổ vũ hành động trái pháp luật của chị vừa rồi…??

Thằng nhóc ngơ ngác nhìn khuôn mặt trầm trọng của Thanh, nó làm sao hiểu thế nào là vi phạm, thế nào là không, nó chỉ biết vui vẻ. Thanh phì cười nhìn khuôn mặt tròn xoe mắt nhìn Thanh của nó. Thanh tắt máy, rút chìa khóa ra khỏi ổ khóa, một tay bế thằng nhóc, một tay xách túi đồ lỉnh kỉnh. Thanh bước lên lầu bệnh viện.

Thanh hỏi một cô y tá.

_Chị làm ơn cho em hỏi phòng bệnh nhân Tiến Dũng ở chỗ nào được không ạ…??

Chị ta quan sát Thanh từ đầu đến chân, nhìn thằng nhóc đang nghịch tóc trên tay Thanh, chắc chị ta nghĩ thằng nhóc là con của Thanh, cô ta thấy Thanh còn quá trẻ để có con.

Cô ta điều tra Thanh.

_Em là gì của bệnh nhân… ??

Thanh ấp úng.

_Là…là người thân của anh ấy…. !!

Chị ta lại quan sát Thanh từ đầu đến chân, Thanh phải chịu đựng ánh mắt dò xét của chị ta. Mặt Thanh nóng bừng, Thanh tưởng Thanh vừa làm một điều gì đó sai trái.

Sau vài câu trao đổi ngắn ngủi chị ta mới nói cho Thanh biết hiện giờ Dũng đang nằm ở đâu. Thanh đau xót cho bản thân mình chỉ vì hành động nông nỗi Thanh đã đưa bản thân Thanh vào tình huống khó khăn, nếu Dũng cả đời không đi được Thanh phải chăm sóc Dũng cả đời hay sao…. ??

Thanh cầu mong đôi chân của Dũng có thể đi trở lại, Thanh không yên tâm bỏ người cứu mạng Thanh ra đi. Tâm trạng bất ổn Thanh lần mò về số phòng của Dũng, hiện giờ do sức khỏe của Dũng còn yếu nên bác sĩ không cho phép Thanh vào thăm, Thanh bế thằng nhóc đi tìm phòng đóng tiền viện phí và làm thủ tục nhập viện cho Dũng.

Mấy cô y tá và bác sĩ ở đây tưởng Thanh là vợ của Dũng, còn thằng nhóc là con của Dũng và Thanh, Thanh bất lực để mặc cho họ nghĩ thế nào thì nghĩ, lúc đầu Thanh còn cố giải thích nhưng càng giải thích càng bị hiểu lầm.

Bệnh tò mò của con người thật kì lạ, cái gì không biết họ cứ cố tìm hiểu và moi bằng ra, người ta giải thích cho họ thế nào họ vẫn giữ nguyên suy nghĩ của họ, suy nghĩ sai lệch của họ làm cho người trong cuộc khổ sở.

Thanh lắc đầu bảo thằng nhóc.

_Nhóc ngoan có lẽ bây giờ hai chị em mình chuyển sang xưng mẹ con đi. Em xem người ta đang tưởng chúng ta là mẹ con kìa. Thật là khôi hài… !!

Thanh nhóc đang tu sữa, miệng nó chúm chím, nó thỏa mãn cơn đói của mình nên không kêu khóc, mang thằng nhóc đến bệnh viện thế này Thanh không hề muốn, không khí đông đúc sực mùi thuốc không tốt cho sức khỏe của thằng nhóc nhưng nếu không mang nó đến đây Thanh biết gửi ai bây giờ, mà dù có gửi liệu thằng nhóc có chịu ở với họ không, với tính kén chọn thằng nhóc sẽ không chịu ai bế nó.

Thanh ở nhà với thằng nhóc cũng được nhưng còn Dũng, Dũng cũng cần Thanh chăm sóc, hai bố con Dũng đúng là của nợ, hết người này đến người kia làm phiền Thanh. Thanh tự hỏi Thanh là gì của họ… ?? Một con hầu hay là một người bảo mẫu của cả hai… ??

Thanh chán nản hỏi một bà bệnh nhân ngồi cạnh hành lang.

_Dì làm ơn chỉ dùm con phòng nộp hồ sơ… ??

Bà bệnh nhân sốt sắng chỉ.

_Cháu đi thẳng đến ngã ba rẽ trái, quầy thu hồ sơ và đóng tiền viện phí ở ngay bên cạnh… !!

Thanh mỉm cười lễ phép nói.

_Cháu cám ơn Dì nhiều… !!

_Không có gì… !!

Thanh bước nhanh theo hướng bà bệnh nhân vừa chỉ. Thanh mua một bộ hồ sơ, điền tên theo đúng mẫu có sẵn trên tờ giấy, sau khi hoàn thành mọi thủ tục xong xuôi. Thanh cầm hóa đơn, hồ sơ đi về phòng bệnh của Dũng.

Do bác sĩ vẫn không cho Thanh vào nên Thanh đành ngồi trên ghế nhựa trước phòng chờ, Thanh chỉ mong nhanh chóng được gặp mặt Dũng, Thanh muốn biết tình trạng cụ thể của Dũng lúc này, liệu hắn có đủ khỏe để nhận ra Thanh và thằng nhóc là ai.

Tâm trí Thanh chơi vơi, hình ảnh đêm hôm qua không lúc nào rời khỏi tâm trí Thanh, càng nghĩ Thanh càng hận hắn, chân Thanh muốn đi thẳng về ngay nhà lắm nhưng Thanh không nhấc nổi thân hình. Thanh vì thằng nhóc nên cố nín nhịn


80s toys - Atari. I still have