Polaroid
Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 328212

Bình chọn: 8.5.00/10/821 lượt.

ải thế không ?

Lý Tầm Hoan đáp :

- Đúng như thế .

Linh Linh vặn lại :

- Nếu thé thì cái chết của Quách tiên sinh sẽ trở thành vô ích hay sao ?

Lý Tầm Hoan cứ vung chiéc cuốc đào huyệt , hắn nghe tiếng của Linh Linh hay không thì không biết .

Linh Linh nói :

- Thám Hoa đã là bạn tốt của Quách tiên sinh tự phải làm cho cái chết của ông ta có nhiều giá trị và vì thế mà THám Hoa không nên chôn cất .

Lý Tầm Hoan nói thật chậm và thật nhẹ :

- Những điều cô nghĩ chính tôi cũng đã nghĩ rồi .

Linh Linh hỏi :

- Thế thì tại sao Thám Hoa không để thi thể của Quách tiên sinh vào chỗ cũ ?

Lý Tầm Hoan nói :

- Tôi không làm như thế , bạn tôi đã vì tôi mà chết , tôi ...

Linh Linh lớn giọng ngắt lời :

- Chính bởi ông ta đã vì Thám Hoa mà chết cho nên Thám Hoa càng phải làm như thé , nếu không cái chết của ông ta trở thành vô ích sao ? Làm sao cho ông ta yên lòng nhắm mắt ?

Trầm ngâm một lúc , Lý Tầm Hoan ngẩng mặt lên nói thật chậm :

- Tôi đoán rằng Thượng Quan Kim Hồng và Kinh Vô Mạng không khi nào quay trở lại .

***

Kinh Vô Mạng quay đầu lại .

Thượng Quan Kim Hồng hỏi :

- Ngươi muốn trở lại gặp Lý Tầm Hoan ?

Kinh Vô Mạng đáp :

- Đúng .

Thượng Quan Kim Hồng nói :

- Ta biết ngươ iđã lâu rồi muốn cùng Lý Tầm Hoan gia o đấu nhưng bây giờ thì ngươi không đi được .

Kinh Vô Mạng hỏi :

- Tại sao ?

Thượng Quan Kim Hồng nói :

- Nếu bây giờ ngươi đi thì nhất định sẽ bị hại ngay .

Kinh Vô Mạng nắm chặt chuối kiếm , giọng hắn hơi khàn :

- Tại sao nhất định là sẽ bại ?

Thượng Quan Kim Hồng nói :

- Ngươi đã giết Quách Tung Dương , sát khí đã bị giảm rồi , Lý Tầm Hoan hiện đang nung nấu chí căm hờn , nếu ngươi cùng với hắn giao đấu thì trên khí thế ngươi bị kém hắn ba phần .

Kinh Vô Mạng ngậm miệng nhưng trong cổ hắn có tiéng hừ hừ .

Thượng Quan Kim Hồng nói tiếp :

- Ngươi đã qua một trận mới đây , thêm vào đó lại đi thêm một khoảng đường xa , thể lực do đó nhất định có bị giảm sút , Lý Tầm Hoan đang dùng cái thé " dĩ dật đãi lao " như vậy hắn đã chiếm trước ngươi ba phần nữa .

Kinh Vô Mạng nói :

- Nhưng chúng ta ...

Thượng Quan Kim Hồng chận hỏi :

- Nếu ta và ngươi hợp lực , nhất định Lý Tầm Hoan sẽ lâm vào cái chết chắc chắn nhưng làm sao biết được là hiện tại hắn đi có một mình ? Thẳng như hắn và lãoTôn Bạch Phát cùng đi thì giải quyết làm sao ?

Kinh Vô Mạng nói :

- Bằng hai người của chúng cùng chưa chắc đã ...

Thượng Quan Kim Hồng lại chận ngang , lần này thì giọng hắn không còn dịu nữa :

- Ta nói cho ngươi biết rồi , tái xuất giang hồ lần này , ta chỉ thắng chứ không biết bại , cho nên không phải mười phần mà là hai phần chắc thắng , ta mới chịu ra tay .

Kinh Vô Mạng àm thinh .

Thượng Quan Kim Hồng nói tiếp :

- Huống chi , con người của ngwoi bây giờ đâu phải là con ngwoi của ngươi ngày trước nữa .

Kinh Vô Mạng nói :

- Tôi vẫn là tôi .

Thượng Quan Kim Hồng nói :

- Ngươi vẫn là ngwoif bằng xác thịt nhưng trong óc của ngươi khác là ở chỗ là bây giờ ngươi đã có tình .

Kinh Vô Mạng cau mặt :

- Có tình ?

Thượng Quan Kim Hồng nói :

- Ngươi có thể thắng người là phần lớn nhờ ở chỗ ngươi vô tình , nay ngươi đã có tình người của ngươi và kiếm của ngươi thế tất phải suy giảm .

Tay cầm kiếm của Kinh Vô Mạng ần lần buông lỏng , hình hắn bị nói trúng tim đen .

Thượng Quan Kim Hồng nhìn thẳng vào mặt hắn :

- Lòng ngươi từ trước vốn không cách nào động được , thế tại sao bây giờ lại có tình ? Ai là người đaqx làm đông lòng của ngươi thé ?

Kinh Vô Mạng vụt quay mình lại :

- Không có ai cả .

Thượng Quan Kim Hồng nói :

- Ta vốn cũng không muốn hỏi ngươi người ấy là ai nhưng nếu ngươi muốn phục hồi bản lãnh , muốn thắng được người khác , muốn thắng được Lý Tầm Hoan , muốn phục hồi y như người ngày xưa của ngwoi thì ngươi trước hết phải giết người đã làm cho lòng ngươi bị động .

Nói đến đây , Thượng Quan Kim Hồng vụt xoay mình đi thẳng vào rừng , bước đi cũng y như trước , không mau không chậm .

Kinh Vô Mạng ủ rũ bước theo .

Tay của hắn lại nắm chặt vào đốc kiếm .

***

Đêm .

Đêm thu .

Đêm đã về khuya .

Tâm tình của Lý Tầm Hoan cũng như bước chân của hắn nặng như treo đá .

Quách Tung Dương đã an táng xong rồi .

Một kiếm khác vang danh thiên hạ ngày ngủ yên cũng như muôn ngà người khác cũng chỉ một nấm đất nhỏ nhoi .

Cái chết của hắn phải chăng hoàn toàn có nhiều giá trị ?

Lý Tầm Hoan ảm đạm , chính hắn , chính hắn cũng không thể trả lời .

Hắn chỉ nghĩ rằng Quách Tung Dương đáng lý không cần phải chết .

Nhưng người không cần phải chết vẫn đã chết rồi , như thé có phải là đã dại không ?

Có những bậc anh hùng từ ngàn xưa và đến bây giờ vốn vẫn là đôi điểm dại .

Chính Lý Tầm Hoan lại chẳng có lúc cũng đã dại hay sao ?

Linh Linh theo sát bên hắn và nàng vụt hỏi :

- Tại sao Thám Hoa biết chắc là Thượng Quan Kim Hồng và Kinh Vô Mạng sẽ không tới đây ?

Lý Tầm Hoan nói :

- Khi đã tung ra một trận , trúng hay không trúng nhất định họ cungx sẽ rút lui , chờ cho đến khi nào có đủ cơ hội thuận lợi , họ mới đánh trận kế tiếp , họ không bao giờ đánh mà không nắt chắc phần thắng lợi , đó l