
ay lại là một biểu tình lạnh như băng .“Như thế nào, ngay cả ta ngươi đều muốn giấu giếm sao?” Thủy Mịthẳng tắp nhìn chằm chằm vào cặp con ngươi ý đồ che dấu hết thảy của đối phương kia.
“Vì sao ngươi nghĩ muốn giết cả nữ tử nhân loại này như vậy, ngươiđến tột cùng biết chuyện gì mà ta không biết?” tâm tư của muội muội, cóđôi khi ngay cả nàng cũng đoán không ra.Có lẽ cũng là bởi vì biết được nhiều lắm, cho nên mới phải thống khổ như vậy đi. Thủy Diễm chậm rãi rũ mắt xuống “Tỷ tỷ, có một số việc,thời điểm đến, bản thân mình tự nhiên sẽ biết.” So với sự trung thànhcủa nàng, sự trung thành của tỷ tỷ với Chủ Quân cũng không kém. Mà nàng. . . . . . sự trung thành lại trộn lẫn nhiều lắm cảm tình không nên có.Yêu quá mức rồi, chỉ sẽ tạo thành một loại gánh nặngThân ảnh hồng sa, xoay người muốn đi.“Thủy Diễm!”Thủy Mị kêu lên.“Tỷ tỷ, ngươi yên tâm, nếu Chủ Quân muốn chúng ta coi chừng tốt đếnnữ tử nhân loại này, ta tự nhiên sẽ không giết nàng.” giọng nói sâu kín, bình tĩnh cơ hồ không có phập phồng.“Ta chỉ là hy vọng ngươi có thể nói với ta chút chuyện ngươi đanggiấu ở trong lòng ngươi, từ sau khi Chủ Quân biến mất, ngươi luôn trầmmặc không nói. Ngươi rốt cuộc có lời gì chôn giấu ở trong lòng, lại cóchuyện gì gạt ta? !” Thủy Mị lớn tiếng hỏi. Qua nhiều năm như vậy, nàngcó thể nhìn ra được Thủy Diễm có tâm sự, có thể nhìn ra được Thủy Diễmtrở nên càng ngày càng trầm mặc, nhưng lại thủy chung không thể giúpnàng cởi bỏ—— bởi vì nàng căn bản là không cho nàng cơ hội.“Ta làm hết thảy, cũng chỉ là vì Chủ Quân mà thôi.” Thủy Diễm thản nhiên nói.“Như vậy —— ngươi rốt cuộc đã làm cái gì?” Thủy Mị cất bước đi tới trước mặt Thủy Diễm. “Hai trăm năm trước chiến tranh, vẫn đi theo bên người Chủ Quân làngươi, ta còn lại là lưu tại ở Bất Sóng cung này, đoạn thời gian kia, đã có chuyện gì xảy ra với Chủ Quân, mà ngươi lại có liên quan gì đến mọiviệc đó hay không?”“Ta. . . . . .” Môi đỏ mọng mở ra, Thủy Diễm kinh ngạc nhìn vẻ mặtlo lắng của Thủy Mị. Có một số việc, kỳ thật vẫn là không nói sẽ tốthơn, có một số việc, kỳ thật vẫn là làm bộ như không biết vẫn tốt hơn.“Nói nha!”“Ta. . . . . .” Đôi mắt nhắm lại, lại mở “Tỷ tỷ, ngươi ở tại chỗ này chiếu cố nữ tử nhân loại này đi, ta đi đến chỗ Chủ Quân, nhìn xem người có gì phân phó.”Gót sen nhẹ nhàng, vẻ mặt lạc tịch vì ai.“Thủy Diễm, ngươi. . . . . . Đến tột cùng khi nào thì mới có thể đối với ta thẳng thắn đâu?” Nhìn thân ảnh kia càng lúc càng xa, Thủy Mịkhông khỏi lẩm bẩm nói.Thẳng thắn, có bao nhiêu vấn đề nan giải đều sẽ được giải quyết, vẫn là trong chuyện này, có chuyện tuyệt đối không thể thẳng thắn?***********“Đại hoàng tử, sắc trời đã muộn, không bằng chúng ta tìm quán trọnghỉ ngơi một chút đi.” Một người đi tới trước mặt Cung Thực cung kínhnói.Khuôn mặt nho nhã hơi hơi ngẩng lên, liếc mắt nhìn sắc trời dần dầntối “Ân, cũng tốt.” Cung Thực nói xong, lập tức phất phất tay.Thủ hạ lĩnh mệnh, lưu xuống đi thu xếp quán trọ.Đã ly khai khỏi nước Mộc Chân, đang ở trên lãnh thổ một nước khácrồi, lại đi thêm mấy ngày nữa, hẳn là có thể đến được Bất Sóng cung.Cung Thực âm thầm nghĩ. Tương đối, nước Mộc Chân coi như là cách BấtSóng cung chỉ một quốc giaThân thể của Kiếm Thần hóa ra được bảo tồn ở trong mật thất của hoàng cung, đây là điều làm Cung Thực bất ngờ. Nhưng là, hắn lại như thế nào cũng nghĩ không thông tiền căn hậu quả.
Theo như lời phụ hoàng nói, có thể biết từ nghịch thiên chi chiếnsau, hoàng cung liền vẫn bảo tồn thân thể của Kiếm Thần, nhưng là đâytột cùng là chuyện gì xảy ra, hắn nhưng vẫn là không rõ ràng lắm, chínhlà ẩn ẩn cảm thấy, Kiếm Thần nên cùng với nước Mộc Chân có chút sâu xamới đúng.Trong đầu, không khỏi lại hồi tưởng lại một phen đối thoại trước kia cùng với hoàng tử phi.Thành hôn vài năm, hắn đối với nàng cảm tình vẫn như xưa không thay đổi. Nhìn hoàng tử khác nạp sườn phi, hắn lại chỉ muốn có một mìnhnàng. Đều không phải là cố ý, chính là quá có điểm cố chấp, chấp chấpngay cả đến chính hắn đều có chút khó mà tin được.Nguyên lai yêu một người, là như thế đơn giản.Khóe miệng cười, chậm rãi mắt của hắn liếc về phía một hộp gỗ lim ởbên cạnh. Ở bên trong là xiềng xích ngọc vẫn được thờ phụng trong cungđiện. Bảo tồn suốt hai trăm năm, theo từ đời thứ nhất là nữ hoàng Á Sa Minh truyền đến tận bây giờ.Như cho lúc này đây, tương truyền trên vòng trang sức này mang một khẩu dụ bí mật của hoàng cung.“Kiếm Thần ngay lúc đó, xiềng xích ngọc thủy tinh.”*******************Một mảnh cát bụi, kiếm của thiếu nữ càng không ngừng huy động, huy động đến cơ hồ không thể đem toàn bộ cánh tay nâng lên.Đến tột cùng đã giết bao nhiêu Ma Nhân, nàng không biết, nàng chỉbiết chung quanh là một mảnh tiếng reo hò, máu ở cuồng phong bắn tungtóe, bắn tung tóe đến nỗi làm nàng chết lặng.Giết ma nhân, cùng giết nhân loại có cái gì khác biệt đâu? Ngã xuống đều là một đám thân ảnh, mà trào ra đều là máu đỏ tươi.Đây rốt cuộc là một cuộc chiến gì? Nhân loại đến tột cùng cũng bịbức đến bộ dáng gì? Chỉ bởi vì sự nhàm chán của thần, toàn bộ đại địa,nhân loại của Á Khắc Cát Tư sẽ gặp phải nguy