
nhiên không phục, Độc bức uyên chưởng của ta cônương vẫn chưa phá được, ta há lại nhận thua?”
Tiểu nha đầu nói:
“ Cho dù có đầu thêm mấy chục hiệp nữa thì Đinh chưởng môncó chắc sẽ thắng được ta không?”
Đến đây thì họ Đinh im bặt, mặt mày tái cả đi. Quỷ bà bà đứngtrên ngọn cây theo dõi từ nãy đến giờ nghĩ bụng “ Tiểu nha đầu kia dù khôngdùng chỉ đi nữa thì bất quá trong mười lăm chiêu tiếp theo cũng hạ được gã họĐinh kia”
“ Thực ra ta cũng muốn đánh thêm mấy chục hiệp nữa vớingươi, tiếc là chiêu “ Phụng xuyên liễu liễu” của ngươi có quá nhiều sơ hở”
Đinh Bất Đồng trợn tròn mắt :
“ Tuy Đinh mỗ này đã bại nhưng đừng vì vậy mà coi khinh võcông của phái Bấc Thường, chiêu “ Phụng xuyên liễu liễu” ấy sơ hở ở chỗ nào?”
Tiểu nha đầu kia hoa chân múa tay , diễn lại chưởng chiêu màĐinh Bất Đồng đã sử:
“ Lúc nãy ta đánh thế này, ngươi xuất chưởng như thế này .Rõ ràng trung môn bỏ trống, lúc ấy ta không đối chưởng mà xuất một chỉ điểm vàohuyệt Đản Trung , nếu gặp cao thủ khác thì e rằng đã cho Đinh trưởng môn mộtđao rồi hoặc giả ta gia tăng thêm chút kình lực nữa thì ngươi đầu còn ngồi đâymà già mồm”
Đinh Bất Đồng thở dài ngao ngán: “ Cứ cho là như vậy đi,nhưng nếu lúc ấy ta dùng chiêu “ Loạn đả phiên hoa “ thì sao?”
Tiểu nha đầu kia vỗ tay nói:
“ Hay, chiêu “ Loạn đả phiên hoa” này rất là hay. Ngươi xuấtchưởng đánh như thế này phải không?”Tiểu nha đầu đó lại khua tay đánh ra mộtchưởng nữa , thế đánh hỗn loạn vô cùng. “Chiêu này ngươi đánh lung tung, thựcchất là mượn kình lực mạnh mẽ để giải nguy. Tiếc là chiêu này của ngươi có mộtchữ “loạn”, mà đã loạn tất phải có sơ hở. Dù ngươi có xuất chưởng nhanh đến đâuthì cũng không thể tri trì mãi. Lúc ấy ta chỉ cần đánh ra một chưởng đơn giảncũng lập tức phá được .”
“ Hay, tiểu nha đầu này không ngờ tuổi còn nhỏ mà tư chất lạihơn người”, quỷ bà bà lúc ấy thầm khen, “ Ta mà có tư chất này thì sớm muộncũng sẽ luyện thành Âm sát ma công.”
Nguyên quỷ bà bà có được pho võ công của giáo chủ tà giáonăm xưa. Tuy nhiên trong đó toàn là huyền cơ ảo diệu, người thường khó mà luyệntheo được. Ngay như quỷ bà bà mất mấy chục năm mà chỉ luyện được đến tầng thứtám.
Đột nhiên hai mắt mụ sáng lên, trong đầu lập tức có y nghĩ mới:“ Hay là ta bắt tiểu nha đầu này về làm đệ tử, thiên chất như nó thì không quámười năm sẽ luyện thành Âm sát ma công, có thể gây dựng lại Thiên Tà giáo”. Chỉnghĩ đến đó thôi, mụ đã vui mừng khôn xiết.
“ Khoan đã, tư chất lẫn võ công của nha đầu này vẫn cần phảiđược kiểm chứng. Hôm nay nó đã mệt rồi, đợi đến tội, lão nương sẽ trực tiếp khảonghiệm ngươi”
Đoạn, tiểu nha đầu ấy lấy cờ lệnh của phái Bắc Thường đinghênh ngang ra khỏi cửa. Đám môn sinh phái Bắc Thường thấy cảnh ấy lửa nộ bốclên:
“ Sư phụ, lẽ nào người để cô nương kia lấy mất cờ lệnh củachúng ta ư?”
Đinh Bất Đồng im lặng hồi lâu rồi nói:
“ Là ta học nghệ không tinh, đành để cô nương ấy lấy mất cờlệnh”
*************************************************
Quỷ bà bà tiếp tục bám theo nha đầu kia. Độ trời xẩm tối thìnha đầu ấy dắt ngựa bước vào một tiêu cục trong thành Lạc Dương sau đó không ranữa. Quỷ bà bà đoán chắc đấy là nhà của tiểu nha đầu nên không lẻn vào mà thuêmột khách điếm gần đấy. Khi ánh trăng nhô cao trên trời, mụ mới lẻn vào.
Tiêu cục nơi tiểu nha đầu kia trú ngụ được canh phòng vôcùng cẩn mật, có khá nhiều các tiêu đầu canh gác. Tuy nhiên thân thủ của quỷ bàbà đâu phải hạng tầm thường. Chớp mắt, mụ đã qua mặt cả đám tiêu đầu, nhảy lênnóc tòa đại viện trong phủ. Vừa đặt chân xuống , mụ đã nghe thấy tiếng binh khíva chạm, định thần nhìn kĩ lại thì thấy hai nữ nhân đang giao đấu với nhau. Mộtngười trong đó chính là tiểu nha đầu ban sáng đã thách đấu Bạch Thanh Quán và BắcThường phái. Người còn lại là một thiếu nữ trẻ hơn , trông rất xinh đẹp.
Chỉ thấy tiểu nha đầu kia đang sử ra kiếm pháp của Bạch ThanhQuán mà gã họ Dư hồi sáng đã dùng. Thiếu nữ kia kiếm pháp khinh kinh ảo diệu,chỉ trong tích tắc đã đánh bay bảo kiếm của tiểu nha đầu.
Tiểu nha đầu nói:“ Tiêu thư, võ công của người thật lợi hại.Nô tì phải dùng tới hai mươi tư chiêu mới đánh rớt được kiếm của tên họ Dư đó,vậy mà người chỉ mất có mười sáu chiêu”
Thiếu nữ kia tra kiếm vào vỏ rồi nói:
“ Tiểu Hồng, ta không phải đã dạy ngươi rồi sao, kiếm pháp củaDư Phí Luân tuy nhanh nhưng không có hiệu qủa, chỉ cần ngươi nương theo kiếmchiêu của hắn tất sẽ tìm ra được điểm yếu hại. Còn gã họ Đinh ngươi dùng baonhiêu chiêu?”
Nha đầu kia nói: “ Ba mươi bảy chiêu, nô tì đã làm đúng như lờitiểu thư,đến chiêu đó thì không dùng chưởng mà xuất chỉ ra, quả nhiên gã họĐinh đó trở tay không kịp”
Thiếu nữ kia nói:
“ Hừm, đáng đời gã họ Đinh đó, thường ngày hắn ta hống háchkhông coi ai ra gì, lúc nào cũng tự phụ vào Độc bức uyên chưởng. Để xem lần nàygiang hồ sẽ cười hắn ra sao?”
“ Tiểu thư, nô tì có đã lấy được thứ mà tiểu thư thích”, nhađầu ấy lấy ra thành bảo kíếm của Dư Phí Luân. Thiếu nữa kia cầm lấy rồi rút kiếmta múa vài đường. Kiếm quang lấp lánh bắn ra như sao băng.
“ Võ Đang lưu tinh kiếm? A đầu này biết kiếm pháp phái VõĐang sa