Duck hunt
Ai Bắc Nhịp Cầu

Ai Bắc Nhịp Cầu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322331

Bình chọn: 7.00/10/233 lượt.

ăn gác lửng của 2 chị em

Thư Hoài đang thoa kem dưỡng da vừa hát nho nhỏ. Thấy Phi cô nói

- Bà Nhận đã hứa hết tháng này sẽ đưa tiền qua mua xe . Em chịu khó chăm sóc chiều chuộng gã què kia kỹ kỹ vào nha Phi . Mỗi tháng lãnh lương ra chị sẽ trả bớt 1 phần lương cho em , nếu không ba mẹ lại nghĩ công em cực khổ chẳng được đồng nào lương bổng ...

Phi ngắt lời Hoài

- Em có nói gì đâu mà chị lo

Thư Hoài tiếp tục săm soi mặt

- Chị em là chị em , nhưng đâu đó phải rạch ròi . Xem như em cho chị mượn toàn bộ tiền lương được bà Nhận tạm ứng để mua xe . Cái xe là của chị nha ...

Phương Phi mệt mỏi

- Ừ , em sẽ không động vào đâu . OK ?

Dứt lời , cô nằm chuồi ra nệm . Phi buồn buồn khi nghĩ tới cơm áo gạo tiền và sự tính toán của chị mình . Chưa bao giờ Phi so đo hơn thua với Thư Hoài , cô xem việc giúp bà Nhận , bù lại chi. Hoài có được chiếc xe là việc đương nhiên cô phải làm vì cô là 1 thành viên của gia đình . Thế nhưng những lời hứa vừa rồi của Thư Hoài khiến cô bất ngờ . Khi nhận ra chỉ vừa mới đi làm chưa bao lâu , Hoài đã muốn có những sở hữu riêng mà Phương Phi không được quyền động vào

Điều này cũng là lẽ đương nhiên , thường tình . Ai cũng phải có những cái riêng cơ mà . Chẳng phải lúc trong quán cà phê với Cần là những riêng tư bí mật của Phi sao ?

Thật ra , Cần là người thế nào nhỉ? Là bạn của Hãn , chắc anh ta cũng thuộc tầng lớp trung lưu hoặc thượng lưu giàu có thôi . Không nên nghĩ đến anh ta , dù chỉ là mơ mộng 1 chút cho thấy đời vẫn xanh màu lãng mạn

Thư Hoài bỗng gọi

- Ê Phi! Có 1 gã làm chung công ty khen chị có đôi mắt đẹp

Phương Phi lơ đãng

- Rồi sao ?

Hoài chớp chớp đôi mi

- Chị thấy gã khen đúng , nhưng vẫn còn thiếu ...

Phương Phi ngạc nhiên

- Thiếu cái gì ?

Thư Hoài chúm chím

- Chị chỗ nào cũng đẹp chớ đâu chỉ có đôi mắt . Em thấy chị nói đúng không ?

Phương Phi chun mũi lại

- Bệnh thiệt ... Miễn ý kiến thưa .. bà . Vụ này ... bà nên hỏi gương thần

Thư Hoài liếc Phi

- Lại ganh tỵ với chị. Ghét! Đã tới lúc em phải thay đổi để có 1 gã khen em rồi đó

Phương Phi hỏi vặn

- Sao chị biết chưa có ai khen em ?

- Xì! Ai khen đâu ? Ngay cả người gần gũi em nhất là gã Hãn cũng chả lấy nửa lời nói tốt

Phi khoát tay

- Nói làm chi tới ông trời con đó . Nếu không vì chị , còn lâu em mới thèm ... nhìn tới mặt gã ta

Thư Hoài vội vuốt Phi

- Chị biết em chịu cực rồi mà

Phi bĩu môi

- Vậy sao còn nói em ganh tỵ ?

- Chị đùa cho vui mà

Rồi Thư Hoài giả lả.

- Cô Nhận quý em lắm , lúc nào gặp chị cô cũng khen em . Bởi vậy chị phải cố sức trong công việc để được lòng cô Nhận

Thở dài 1 cái Hoài nói tiếp

- Có vào công ty làm mới thấy gia đình cô Nhận không đơn giản chút nào

Phương Phi không ngăn được tò mò

- Nghĩa là sao ?

Thư Hoài nói

- Nghĩa là rất phức tạp chớ sao . công ty đó thuộc dòng họ bên cô Nhận , ông Vịnh , chồng cổ là giám đốc thật nhưng chả có chút thật quyền . Chuyện gì cũng do hội đồng quản trị quyết định , mà hội đồng quản trị thì toàn anh em của cô Nhận , nhưng những người này tranh giành quyền lợi dữ lắm , họ chia phe chia phái tùm lum hà

- Chị có về phe ai không ?

- Dĩ nhiên là phe của cô Nhận rồi . Có 1 bí mật này em nên biết để dễ ứng xử.

Phương Phi mở to mắt hồi hộp

- Bí mật gì ?

Thư Hoài hạ giọng

- Vợ chồng cô Nhận có nhiều bất đồng lắm . Chuyện này không phải ai cũng biết đâu nhau . Chị tình cờ nghe 2 ông bà gây nhau đó . Rồi ... vụ này còn ly kỳ hơn nữa . Ông Vịnh và con mụ trưởng phòng kế hoạch kết moden , bà Nhận ghen lồng ghen lộn nhưng chả dám làm rùm beng vì sợ xấu thiếp hổ chàng

- Tại sao chị tình cờ nghe được những chuyện này hay vậy ?

Thư Hoài tủm tỉm cười

- CũNg tại cái tật ưa sạch sẽ của chị. Hôm đó chị lén vào toilette riêng trong phòng làm việc của bà Nhận để ... trút bầu tâm sự. Chị đứng ở trong ấy thì bà Nhận và ông Vịnh vào . 1 trận đấu khẩu nghe chừng rất êm tai đã diễn ra , nhưng thực chất hết sức là gay gắt . Qua đó , chị mới nắm được tẩu của nhà giàu . Cũng thú vị lắm chứ

Phương Phi kêu lên

- Lúc đó chị không sợ bị phát hiện sao ?

- Sợ chớ , nhưng thần may mắn đã mỉm cười với chị. Họ đi ra mà không biết có người đã nghe hết bí mật của mình

- Chị có kể với ai chuyện này chưa ?

Thư Hoài lắc đầu

- Chưa . Đây là 1 bí mật , người ta có thể sử dụng hoặc mua bán nó, tội gì phải kể với ai

Phi buộc miệng

- Sao chị kể với em ?

- Chị đã nói lúc nãy rồi . Em nên biết để ứng xử với gã Hãn . Hừ! Người giàu cũng khóc là họ đó . Đừng có mà phách lối

Giọng Thư Hoài bỗng chùng hẳn xuống

- Chị sẽ cố hết sức mình kiếm tiền để gia đình mình có 1 căn nhà đàng hoàng . Chị đã quá sợ phải nay ở chỗ này , mốt ở chỗ nọ lắm rồi . Tội nghiệp nội đã từng tuổi này vẫn chưa yên ổn

Phương Phi lo lắng nhìn Thư Hoài . Cô biết chị mình luôn ám ảnh bởi sự giàu nghèo . Từ bé Hoài đã cố gắng học để quyết tâm làm giàu bằng sự học . Thông minh , xinh đẹp là vốn trời cho của Hoài . Phương Phi sợ chi. Hoài sẽ lợi dụng thiên phú , bấp chấp thủ đoạn để làm giàu quá

Đang lo lắng với ý nghĩ thoá