
thù của Kỷ Y Đình muốn dùng tàn lực cuối cùng để trả thù anh ta, muốn nhân cơ
hội này để ép Kỷ Y Đình vào khuôn phép, đương nhiên là vì rất nhiều mục
đích khác nhau. Hiện nay, cảnh sát đang điều tra vụ việc, kẻ chủ mưu
cũng đã bị bắt, đó là một quan chức lớn nghe danh đã khiếp vía.
Vì thế giới truyền thông không dám đưa tin tức về vụ việc này, nếu tìm
hiểu kỹ, có lẽ lần này Tô gia đã phải gánh những tổn thất nghiêm trọng
nhất.
- Vì sao lại cứu tôi? – Cô quan sát gương mặt anh.
Cô vẫn có thể trơ mắt nhìn người khác chạy qua, thậm chí còn dẫm đạp lên
người cô, con người ta cũng không thể yêu cầu người khác phải vĩ đại,
nên cũng không dám có những kì vọng xa xôi.
- Chỉ đi ngang qua. – Giọng anh vẫn trước sau như một. – Thuận tiện thì cứu vậy thôi.
Cô mỉm cười, số cô thật tốt, đánh mãi không chết.
- Tâm Trừng vẫn tốt chứ?
Kỷ Thành Minh dừng lại:
- Không thể sống qua ngày mai. – Nói xong, anh nhanh chóng nắm chặt lấy tay cô.
Anh đâu phải là người không cần bất kỳ ai, đối với những người anh quan tâm, anh cũng sẽ đau lòng, anh cũng biết buồn thương.
- Hãy mời Kỷ Y Đình đến thăm cô ấy. – Kỷ Niệm Hi nghĩ về những người cô muốn
gặp trước khi nhắm mắt… Hẳn Kỷ Trừng Tâm cũng muốn được gặp mặt người
đàn ông cô dành trọn yêu thương một lần cuối, bất kể người đó đã từng
đối xử với cô ra sao.
Kỷ Thành Minh cười khổ.
Loại người như Kỷ Y Đình, làm sao có thể yêu cầu hắn làm gì.
- Tô gia. – Kỉ Niệm Hi chỉ nói hai chữ, rồi mỉm cười. – Tô gia chắc chắn
cũng không hề trong sạch, hãy dùng Tô gia để uy hiếp Kỷ Y Đình.
- Cái gì? – Kỷ Thành Minh không thể hiểu được.
- Kỷ Y Đình chắc chắn sẽ không để cho Tô gia sụp đổ. – Cô không muốn nhiều lời, nhất là khi đó là bí mật của người khác.
Trong siêu thị hôm đó, Kỷ Niệm Hi đã nhìn thấy một cảnh tượng khó quên, lúc
đó con gái Kỷ Y Đình đang chơi đùa ở cách đó không xa, ngay khi tiếng nổ vang lên, người đầu tiên anh ta nghĩ đến không phải là cô con gái yêu,
anh ta lao vào phòng kéo một phụ nữ ra. Mọi người trong phòng siêu thị
quá chật chội khiến người phụ nữ đó càng trở nên mảnh mai yếu ớt.
- Mang tiểu tiều đi, mau lên. – Người phụ nữ đó yêu cầu Kỷ Y Đình.
Kỷ Y Đình vẫn nắm chặt tay cô ấy, nhất định không buông, mỗi một lần anh
chỉ có thể mang đi một người, nhưng anh sẽ nhất quyết không buông tay
với người con gái này.
- Nếu mất con, chúng ta sẽ sinh một
đứa khác, nhưng nếu mất em…. Thì chẳng ai cứu được. - Nói xong, Kỷ Y
Đình nắm tay cô gái, lao ra ngoài. Sau đó anh ta mới quay lại cứu con
gái mình.
Kỷ Y Đình rất yêu thương con gái mình, thế nhưng đối với anh, người phụ nữ đó lại vô cùng quan trọng.
Ai cũng có một khắc tinh. Thế nhưng họ đều luôn hi vọng sẽ không gặp phải kẻ đó.
Nếu như Kỷ Tâm Trừng nhìn thấy hình ảnh đó, cô sẽ cảm thấy như thế nào? Cô có đau lòng không?
Kỷ Niệm Hi khóc, vì cảm động, nếu một người đàn ông chỉ thể hiện tình yêu
của mình qua lời nói, cô cũng sẽ cảm động, nhưng sẽ chỉ đơn thuần là vì
tình yêu đó.
Thế nhưng cô không muốn nói ra.
Kỷ Thành Minh nhìn cô chăm chú rất lâu, sau đó mới hiểu ẩn ý trong lời cô.
- Tôi không sao đâu, anh cứ đi đi. – Cô cười với anh, bây giờ cô đang rất
buồn ngủ, cô có thể yên tâm mà không phải lo sợ rằng một khi nhắm mắt
lại sẽ không bao giờ mở ra được nữa.
Kỉ Thành Minh không chắc
chắn lắm rằng làm vậy có được hay không…. Nếu bây giờ anh ngừng rót
khoản đầu tư của mình vào đó, hẳn Tô gia sẽ gặp khó khăn. Vậy nên anh đã đưa ra hai sự chuẩn bị, lúc Kỷ Y Đình xảy ra chuyện, mọi tài liệu trong nhà anh ta đều bị lục lọi, nhưng Lộ Thiếu Hành đã ra tay chặn đứng kịp
thời, mà một phần trong đó là về Tô gia.
Lúc Kỷ Thành Minh đến nhà anh ta, anh không nói gì thêm mà chỉ đặt hai tập tài liệu trước mặt Kỷ Y Đình.
Nếu chỉ một phần bị tiết lộ, Tô gia sẽ gặp rắc rối lớn.
Kỷ Y Đình nhìn anh:
- Anh muốn tôi làm gì?
Thật dễ dàng, Kỷ Thành Minh khẽ cười:
- Đến gặp cô ấy.
Sáng sớm ngày hôm sau, Kỷ Tâm Trừng đã qua đời, lần cuối cùng cô tỉnh lại
cũng là lúc Kỷ Y Đình đến. Giữa con người dường như luôn tồn tại những
thần giao cách cảm. Không biết họ đã nói gì với nhau, không một ai biết, cũng không một ai hiểu được.
Không biết rằng sau này Kỷ Y Đình
có thể nhớ đến cái tên Kỷ Tâm Trừng, một người con gái đã vì anh mà chết hay không, không một ai có thể biết được điều đó.
Sau đó Kỷ
Thành Minh nhanh chóng chuyển Kỷ Tâm Trừng về Nam Thành, đó mới là ngôi
nhà của họ, cũng là nơi Kỷ Tâm Trừng lớn lên. Ngày Kỷ Tâm Trừng ra đi,
tất cả mọi người đều khóc.
Kỷ Thành Minh nắm chặt tay Kỷ Niệm Hi:
- Còn sợ nữa không? – Anh ám chỉ chuyện xảy ra ở siêu thị lần đó.
- Ừ.
- Vậy đi cùng anh. – Cứ như vậy, cô theo anh về Nam Thành.
Lễ tang được tổ chức rất đơn giản, ngoài những người thân trong gia đình
còn có sự góp mặt của một vài nhân vật khiến xảy ra một loạt tình huống
phức tạp.
Thế nhưng, Kỷ Y Đình cũng đến, anh ta tự mình đến, đứng trước linh đường long trọng bái kiến Kỷ Tâm Trừng.
Kỷ Niệm Hi nhìn thấy, trên xe Kỷ Y Đình còn có một người phụ nữ, vẫn là người phụ nữ đó, còn đứa trẻ đang đư